Bà Hồng trèo lên người Kiệt, bà cho cặc Kiệt vào lồn, nắc nhè nhẹ, giọng buồn xa xôi…. “Anh biết đàn bà có chồng còn ngoại tình là điều vạn bất đắc dĩ. Hai năm trước, em mang hai bao yến đi Đà Nẵng giao cho bạn hàng bán lẻ . Khi đến Nha Trang thì trời tối. Em và tài xế vào một hiệu cơm. Đang ngồi ăn được nửa bữa, thì vô tình, em gặp bà bạn tên Luyến, dắt tay tài xế clia bả, bước vào. Hai người có vẽ thân mật, âu yếm lắm. Bà đó là vợ một đại tá tỉnh trưởng. Lúc nhỏ tụi này chơi thân với nhau lắm. Nhưng em không hề nghĩ là nó lại lén chồng dất tay thân mật với người tài xế.
Em ngồi thụt lại để tránh mặt, không muốn Luyến nhìn thấy mình rồi mắc cỡ tội nghiệp. Phần khác là em cũng muốn rình xem cặp này du dương đến đâu. Thấy em ngồi thụt lại, và mắt theo dõi đôi nhân tình kia, người tài xế của em bỗng hỏi:
– Họ là ai mà bà chlỉ nhìn có vẻ theo dõi quá vậy?
– Bạn của chị. Chị nhìn vì họ không phải là vợ chồng.
– Không phải là vợ chồng sao hồi’ nãy tới giờ họ cầm tay thân mật, và đã hôn nhau đến hai lần. Ừ, bà nói em mới để ý. Bà đó trông sang trọng, giàu có quá. Còn anh chàng kia ăn mặc…có vẻ như là người tài xế?
– Thì họ là bà chủ và tài xế. Đó là lý do khiến chị ngồi thụt lại, theo dõi. Cậu ấy còn trẻ quá phải không?
– Chắc chồng bà ta đã chết hay đã ly dị, nên bả mới….
– Không, chồng bà ta là Đại Tá Tỉnh Tnlởng. Còn sống. Rất giàu. Giàu nứt đố đổ vách, ai cũng biết.
– Lạ quá há. Anh đó chắc chỉ bằng tuổi của em, 24, 25 chớ nhiêu. Họ cặp nhau như vậy hổng sợ thiên hạ cười sao.
– Chắc là….bà ấy…có những nhu cầu cấp thiết quá nhịn không được, nên mới phải lén chồng mà cặp với tài xế.
– Xuỵt nói nho nhỏ. Tại em không phải là đàn bà…em chưa trải qua những thèm khát, không phải là tiền bạc, kim cương, châu báu. Mà là thứ khác. Nhất là đàn bà giàu có như bà ta, như chị, như những đàn bà giàu có khác.
Người tài xế của em tỏ ra ngớ ngẩn, không hiểu. Mặt hắn ta, tuy đã 24 tuổi, mà trông nhà quê và rất ngáo.
– Bà nói gì, em vẫn chưa hiểu. Hắn hôi.
– Chị đã bảo, em không phải là đàn bà, nên không hiểu. Đàn bà như tuổi chị, của bà đó, đã ngồi trên nhung lụa, đã có chồng. Nhưag vẫn thèm của lạ, sung sức hơn, trẻ hơn, thơm mát hơn…để ăn vụng, để ngoại tình.
Gương mặt của cậu bé bỗng hừng đỏ lên, nhai cơm chậm lại, ĐÔỉ mắt bâng quơ nhìn tô canh mà ý nghĩ trôi xa khỏi bàn ăn. Cậu gắp hoài miếng đỉa biển mà không được. Thấy thế, bà chị gắp giùm. Không bỏ vào chén cậu, mà đút thẳng vào mồm cậu. Cậu há miệng nhận thức ăn, mà mắt nhìn trân trối chị, cả đỗi lâu. Vì đây là lần đầu tiên cậu được chị, chính tay chị săn sóc, giống hệt bà bạn chị bên kia đang thương yêu, săn sóc cho người tài xế nhân tình….
Chị gấp thêm một đũa bào ngư, đút cho Sinh ăn. Mặt hắn nhìn không rời chị. Chị giả vờ bảo Sinh:
– Chị đút thì em cứ ăn. Đừng nhìn chị chăm chăm như thế thiên hạ tưởng mình cũng như bà Đại tá Luyến và người tài xế ngồi đằng kia! .
Sinh “dạ ” một tiếng rồi phóng mất nhìn bên kia. Bà bạn Luyến của chị chẳng những đút cho người tài xế ăn, mà còn gác cẳng qua đùi nó. Chốc chốc hôn thân thiết một cái. Tay người tài xế thì đặt lên bắp đùi của Luyến và thỉnh thoảng thoa thoa, rồi bóp nhè nhẹ. Chị theo dõi Sinh của chị bên nay nhiều hơn. Mặt cậu ta dại khờ. Mồm vẫn nhai thức ăn chị đút, mà hình như không thấy ngon là gì. Bỗng chị liếc thấy cái quần của Sinh cộm lên chỗ giữa háng. Không biết cậu ta hứng tình vì hình ảnh gợi dục bên kia, hay vì cử chỉ thân thương bất thình nnh em đang cho?
– Hình như, họ là vợ chồng rồi à, bà chủ?
– Không phải đâu. Họ là nhân tình ! Chị biết rõ bà ta mà !
Nhân tình gì mà….bạo quá vậy. Bà xem kìa, bàn tay anh tài xế chẳng những vuất ve bắp vế bà đó, mà còn cho vô giữa háng mà ….sờ một cách quá tự nhiên. Tài xế đâu có quyền làm hỗn như vậy được.
– Được chớ. Miễn là bà chử bật đèn xanh, thì mình cứ chạy, có sao đâu cưng.
Nghe chị gọi là cưng, Sinh bỗng quay phắt lại nhìn em trân trối, đẩm đuối hơn lúc nãy. Và bàn tay cậu cũng bạo dạn đặt lên bắp đùi của em.
– Bà chú vừa gọi em là gì?
– Để chị đút cưng ăn hết dĩa bào ngư cho khoẻ nhé. Bào ngư này đàn ông ăn bổ dương lấm đấy.
Bàn tay Sinh hơi bóp bắp đùi chỗ gần háng của em:
– Bổ dương cho đàn ông? Để làm gì, hả bà chủ?
– Để gần gụi đàn bà. Để truyền giống. Để làm tình….
– Em chưa có gia đình. Còn ở đây, em làm gì có được một đàn bà để truyền giống?
– Thì cứ thử làm một cuộc mạo hiểm như … như…
– Dạ như ai? Bà chtỉ?
– Như bà bạn của chị bên kia với gã tài xế !
Bàn tay Sinh bỗng lùa vào gần hạ bộ của em. Nhưng hắn run như cầy sấy. Vì tất cả mọi việc xảy ra thật đột biến. Chỉ trong vòng nửa tiếng đồng hồ, em đã đưa hắn từ ngôi thứ tài xế, lên địa vị một nhân tình. Nhân tình của bà chú mà lâu nay hắn cứ in trí là nghiêm khắc, đạo đức, giàu có, vân vân…. Hắn không tưởng tượng nổi bỗng chốc thân phận hắn từ bùn đen nhảy phóc lên nhung lụa, quý phái mà ngồi. Bàn tay này của Sinh cũng làm em run theo. Run vì xúc động, lần đầu tiên táo bạo lén chồng ngoại tình. Cảm xúc hoàn toàn giống hệt ngày đầu hẹn hò với chồng em. Em nghe lồn mình nổi cuồng phong, đòi hỏi kinh tợn một cuộc giao hoan rung giường, rách chiếu với Sinh.
– Thưa bà chủ. Có phải bà đang bật đèn xanh không?
– Ăn nhanh đi rồi hai đứa mình đi. Em trả lời. ”
Sinh ăn ngồm ngoàm dĩa bào ngư. Tô canh cước cá Ăn sạch láng để chuẩn bị truyền giống, làm tình. Bàn bên kia, Luyến trả tiền xong, khi cặp tay viên tài
xế vừa bước ra, thì chợt nhìn thấy em. Luyến giật bắn người, buông tay tài xế, mặt đổi sắc, bối rối nói:
– Kìa, Hồng, Hồng đi đâu đây?
Đi giao hàng ở Đà nẳng, nhưng nghỉ qua đêm ở đây
– Phòng ngủ nào?
– Chưa tìm phòng ngủ.