VN88 VN88

Đọc truyện ngoại tình 18+ hay nhất (Có Phim)

Chị Lâm chạy ngã nào cũng không thoát. Chị bị vây tứ bề. Chị ngồi phụp xuống như cái cây rừng bị gió thổi ngã. Hai tay chị bụm mặt một lúc, rồi định thần nói nho nhó:
– Con biết nhiều điều, nhưng còn thiếu sót ở mẹ. Mẹ mang dâm bệnh từ lúc còn rất nhó. Chuyện ông già chòi mía là chuyện xảy ra năm mẹ 11 tuổi. Trước đó nữa kìa, mới kinh hồn. Lớn lên, lấy chồng; mẹ bị thêm chứng hiểm nghèo nữa: đó là bệnh bạo dâm, và bệnh thèm đụ trê em. Trước đây, cố tình đụ ba con mà không kín đáo, là mẹ muốn đầu độc anh Hoàng mới hả lòng mong ước suết ngót mười mấy năm. Đây này !

Chị Lâm quay lưng lại. Lan thấy lằn ngang, lằn dọc tím đỏ. Bắp vế, cằm, ngực…nơi nào cũng có dấu bạo hành của Hoàng khi giao cấu với chị. Những vết
đó vẫn còn đau âm ỷ, ngấm ngầm. Nhưng đó là những vết đau clla finh yêu, cũng là vết sướng của anh yêu….Chị ghiền cái đau đó, như người nghiện ma tuý chịu chất thuốc cocain hành xác.
– Thôi, chị Lâm nói, Hoàng vẫn là của con. Xin lỗi đã ngoại tình với người yêu của con. Con hiểu cho rằng vì chứng bệnh thèm xác thịt, và thèm trẻ con, mẹ đã làm thế.

Nói xong, chị đứng dậy, tròng quần vô, mặc áo, xuống bếp sửa soạn bữa cơm chiều cho cả nhà. Lan nhìn theo bóng chị đi giữa nấng chiều xuyên qua từ cửa. Lòng nó dậy lên tấm lòng yêu mẹ rào rạt. Dẫu một ngày, vẫn là ơn dướng dục. Lan chạy theo, níu tay mẹ, quỳ xuống:
– Lạy mẹ tha tội cho con. Những gì con nói lúc nảy đều không đúng. Hoàng không phải là người yêu của con. Con cũng là bệnh nhân thèm xác thịt như mẹ. Nglỉ với Hoàng đêm qua, con cũng chỉ vì muốn thoả mãn có chừng đó. Chỉ xin mẹ một điều: Ban đêm cho con được nằm với Hoàng. Còn ban ngày, Hoàng vẫn là cl~a mẹ.

Lan nói mà nước mắt rơi lả chả. Chị Lâm biết con bé vì hiếu thảo mà phải dối lòng. Chị cúi xuống hôn lên má con một cái, giống như hồi nó còn bé, chị bồng từ nhà bà Thiện, về nuôi…..

Giữ đúng lời hứa, Bà Thám ở Bùi Chu trở lại “thăm” Hoàng một lần nữa. Nhưng
bà không đến một mình, mà có mang theo cô gái khoảng 25 tuổi. Mặc đẹp, sang trọng, trông như vợ một ông lớn. Chị Lâm rót nước mời hai người. Bà Thám cười và giới thiệu:
– Chả là ulần rồi, Hoàng nó biểu diễn hay quá. Đến dâm như tôi, mà ra đến cái thứ ba, tôi cũng phải đầu hàng vô điều kiện. Cho nên về đến nhà, tôi có khoe với mấy cô con gái. Cô nào cũng có gia đình, môn đăng hộ đối. Toàn những bác sĩ, kỹ sư mí lị sĩ quan cao cấp. Con bé Vân này của tôi là út. Chồng nó là thầu khoán, chuyên cất các dinh thự cho mấy ông lớn. Máu nó cũng lại giống tôi. Thích “ăn~ chả “, “ăn nem”, thích của lạ. Đắt mấy cũng không màng. Miễn vừa ý là được. Đấy, như tuần rồi, tôi đã hứa, tất phải có. Hai chục ngàn cộng với ba ngàn tiền phòng, vị chi là hăm ba ngàn tiền tươi. Hôm nay, tôi cho Vân nó hưởng trước vài quả, xong đến phiên tôi cũng không muộn. Thế, anh Hoàng, anh ấy có ở nhà không?
– Thưa bà, chị Lâm nói, dạ bẩm có. Nghe bà đến là cháu nó đi tắm cho sạch sẽ, để hầu bà cho tới nơi, tới chốn….
– Đấy tôi yêu cái sạch sẽ. Đã sạch mà nghệ thuật địt còn tuyệt vời, thì chị tính, vài ba chục nghìn, có là bao.

Trong kia, Hoàng tắm xong, nốc vào hai ngụm rượu vì anh chàng nghe bữa nay phải hầu tới hai người. Hoàng bước ra, khoanh tay cúi chàQ hai mẹ con bà Thám. Cô Vân hói mẹ:
– Mẹ, mẹ bảo cậu bé này đây, phải không? Chết, bé quá Đí thôi.
– Con đừng có chê bé mà nhầm. Đến bà Từ Hi sống dậy cũng thua !
– Con tưởng đâu, phải cao to, mới đủ sức địt cho con ra dăm quả. Chứ nó như thằng em út của con, làm sao …..????
– Ấy chị lại bé cái nhầm nữa rồi. Xấu dây nhưng tốt củ. Rồi chị sẽ biết. Già này bảo không sai đâu. Thôi, vào đi!

Cô Vân đứng dậy, ngập ngừng. Mất vẫn nhìn chăm chăm Hoàng, lòng chưa tin gì cả. Hoàng đưa tay mời. Vân bước theo vào phòng chị Lâm. Hôm nay chị có tăng cường thêm cây quạt đứng, nên gian phòng mát hẳn. Hoàng đóng cửa nhưng không khoá. Vì chàng biết giữa chừng, thế nào cũng có màn chị Lâm mang khăn, mang nước vào chùi lồn khách, và nhân tiện, lau cặc cho chàng.

Ngoài này, bà Thám khoe với chị Lâm:
– Con bé này nó lấy thàng chồng cực kỳ giàu có. Nhưng phải cái tội lớn tuổi. Lớn gần bằng tôi. Đàn ông mà tuổi đó thì xuân thu nhị kỳ mới sờ đến vợ một lần. Mà có nên cơm nên cháo gì cho cam. Con bé về nhà tôi khóc mãi. Nó bảo lão chồng khoèo khoèo, móc móc, xong, lên cho vào, nắc nắc mấy phút, thế là lăn cành ra thở, rồi khò luôn đến sáng. Châ cần biết cô vợ trẻ, đáng tuổi con, nằm đó, chưng hửng, ngỡ ngàng, vì chưa thấy sướng là gì cả. Tội nghiệp, vì mê cái sự nghiệp, tài sản kết sù của lão chồng, cháu nó cắn răng chịu đựng.

Tôi mới khuyên, cứ thế đi con. Có tiền, mua của nào mà không có. Mười lăm, mười sáu tuổi, nó sung sức buồi nó nhớn. Tha hồ vung tiền ra mà hưởng. Hôm nay tôi mong cho Hoàng nó phải trổ tài ra, chinh phục bằng được cô con gái út của tôi….
– Bẩm bà, chuyện đó, bà khỏi lo. Ai đã “đi” với cháu một lần là phải bằng mọi giá, trở lại tìm nó cho được Mà lạ lấm, đụ với thằng nhỏ này rồi, làm như mình không còn thèm đụ ai nữa. Nó đụ đã tưyệt trần, mà môn bú liếm cũng hết xẩy. Khoái nhất là lóc nó bú mình vừa ra xong một cái, nó lại leo lên bụng, nhét cặc vô lồn đụ tới tấp cái khác. Mèn ơi, tên mình là tên gì, mình cũng quên luôn, đó bà.

Bà Thám vừa nghe, vừa há mốm theo dõi dáng điệu diễn tả của chị Lâm. Bà nhớ lại tuần rồi, chị Lâm vô lau lồn cho bà, rồi quay sang lau cặc cho Hoàng cách ân cần…Bà hỏi nhỏ:
– Này, nghe tôi hỏi thật: Bộ chị có…có…thử qua với cháu rồi hay sao mà diễn tả vanh vách như thật vậy?
Biết mình hố, chị Lâm cười bẻng lẻng, xấu hổ:
– Dạ hổng có đâu. Cái đó, em nghe mấy bà thường tới dù với nó, rồi kể lại. Chớ nó là con, ai làm chuyện loạn luân vậy. Thèm quá thì đàn ông thiếu cha gì ngoài đường. Ai lại….
Chị Lâm dấu. mà dấu không hết. Bởi gương mặt chị khi diễn tả câu trên, đã hồng ửng lên như gái đi nắng mới về. Cặp mất chị lẳng lơ, say sưa, miên man như người uống rượu. Bà Thám già dặn. Đâu có gì qua mắt bà được:
– Thế sao chị lại cầm khăn ân cần lau buồi cho cháu?
– Dạ, tại…..bị….Em cũng như Tào Kê, sống nhờ nó, nên phải cưng em út vậy mà. Chớ hổng lẽ …..
– Này, nói gần, nói xa, không qua nói thật. Nói toạt móng heo hết ra đi rồi tôi thưởng cho riêng năm nghìn. Vì, chính tôi, cách đây vài năm, cũng đã lỡ làm chuyện loạn luân. Nên bây giờ tôi thlch nghe chuyện như thết Tôi hứa, là tôi tặng. Tin đi.
– Ủa, bà, bà cũng có làm chuyện loạn luân rồi à?
– Ừ nhưng kín đáo, chả ai biết, chỉ có chị là tôi tâm sự thôi. Tôi cứ “vát” thằng bé đi du lịch khắp thế giới, thì bố ai biết được. Nói thật đi. Năm ngàn to lắm chị Lâm à ! Hay mười ngàn đi cho nó chần. Đây, cầm trước đi, không có, chị lại bảo tôi lường chị.

Bà Thám mở bóp, lấy xấp tiền mười ngàn, dí vào tay chị Lâm. Chị cầm tiền, cúi mặt xuống. Nếu chị kể, cũng đâu có gì là quá đáng vì Hoàng là con nuôi. Chị rót thêm nước mời, rồi từ tò thuật lại:
– Mới hôm qua đây chớ đâu, hồi con nhỏ út vừa cắp sách ra khỏi nhà. Em còn nằm ngủ thêm trên giường. Bỗng nghe cửa mở. Hé mắt dòm, em thấy nó truồng trần, rón rén bước vô. Em giả bộ ngáy, làm như ngủ mê . Nó kéo nhè nhẹ cái mền ra, nhìn chổ cái lồn em lâu lắm, nuết nước miếng. Để coi thử nó làm cái giống gl. Bà biết gì không? Nó cúi xuống, hun cái lồn em ngoài quần một đỗi thật lâu. Em định la lên, nhưng quỷ thần đất nước ơi ! Bất nhơn, em tự nhiên nổi nứng. Nước lồn nó ứa ra, bắt em cũng thèm đụ thèm làm bậy một cái.

Chị Lâm, vì mười ngàn đã cầm trong tay, cho nên phải vẽ rồng vẽ rắn ra, làm như lần đầu Hoàng vào mò chị. Thật ra, hai người đã đụ nhau tơi bời nhiều lần rồi. Sáng hôm qua, Hoàng mò vào, là lần thứ mấy chị cũng chẳng nhớ. Chị kể tiếp:
– Em biết cảnh mẹ góa con côi như vầy, như lửa gần rơm. Thế nào có ngày cũng phựt cháy. Chồng em thì còn sống, mà chả mê ai không biết, đi biệt tăm. Vài tháng mới tạt qua nhà một lần. Rồi lại đi. Đàn bà đã có con rồi, ai mà “ăn chay” cho được. Cho nên khi được nó hun cái lồn thiệt lâu, lòng mình cũng xiêu theo. Nhứt là khi nhìn con cặc chần dần của nó nứng dểng ngược ra phía trước. Em ước gì được cầm nó trên tay mà hun một cái, đã biết mấy !

Bà Thám đỏ mặt theo, bà uốn mình một cái, thở ra:
– Khiếp nghe chị kể tôi lại nhớ đến chuyện của mình. Lồn tôi cũng đang ướt hết cả ra đây. Nứng quá đi mất !

VN88