Bà Thám chồm dậy, vói tay lấy cú cải, đâm vô lồn đụ nữa:
– Xin bề Trên tha hết tội dâm dục cho con. Nhưng phải thủ dâm cho ra một lần nữa. Nếu không, nó nhức cái đầu lắm.
Từ buồng trong kia, Hoàng đụ cô Vân thế nào không biết. Cô này la như chuyển bụng đê:
– U ơi ! Anh ấy địt hay quá. Con đang ra cái thứ ba này……
– Ơi mẹ nghe rồi. Thích thì cứ địt nhiều vào. Chừng nào chán hán ngưng. Mẹ cũng đang ra đây. Mẹ địt củ cải, con ạ.
Bà chu hai cái môi lên, nhắm mắt, kẹp củ cải cứng nắt, ra thêm một cái nữa như Trời long đất lở:
– Hoàng ơi ! Tôi sẽ bắt anh bú ngón chân của tôi. Cha tiên sư nó, sao tôi địt mãi với anh mà không hề chán. Tôi ra này, ối xin chúa mẹ tha tội dâm loàn của con. Nhưng phải ra, đó, đó !
Ra xong, ba cầm cú cải rủ chị Lâm bò vào xem Hoàng đụ cô Vân. Cô Vân vừa ra xong, nên Hoàng ngừng đụ, nằm trên người cô nút lưỡi. Hai chân cô Vân quàng tréo qua người cậu bé và khen:
– Xin lỗi anh, lúc này vừa gặp anh, em xem thường. Không ngờ anh mạnh dã man thế ! ẹm sẽ mang các chị em đến cho mấy bà ấy hưởng của Trời cho. Em có địt qua nhiều cậu bé ở Biên Hòa. Hễ mình ra là nó ra theo. Cho nên mỗi cậu chỉ làm em ra được có một quả là hết. Không dai dẳng như anh đâu. Bây giờ, anh làm phước cho em nằm nghỉ mệt một lát xong mình lại địt nữa, được không?
Hoàng rút cặc ra nằm ngửa. Vân thở hùng hực. Ngoài này chị Lâm lại lấy khăn, lấy nươc, bò vào. Bà Thám bò theo. Chị Lâm lau lồn cho Vân, xong qua lau cặc cho Hoàng. Chị lau rất chăm chú. Lau xong, chị cầm cặc Hoàng ngắm thèm thuồng. Bà Thám một lần nữa bị kích thích tột độ:
– Chị Lâm dám hôn cặc thằng con một cái tôi thưởng thêm cho mười nghìn. Giời ơi, chị cầm cặc nó, trông dâm đách chịu được.
Chị Lâm nghe tiền thưởng, ham quá. Cúi đầu xuống, hôn cặc Hoàng một căch thân thương. Bà Thám nứng quá bắo luôn:
– Ngậm vào bú một cái, lấy thêm lO nghìn. Giời ơi lồn tôi nứng muốn nổ tung ra đây này chị Lâm. Bú đi bú ngay đi.
Chị Lâm, ngậm vào, bắt đầu một trận bú kinh hồn. Bà Thám nhảy lên giường, ngồi sát lại xem. Cô Vân đang mệt, cũng sà mặt vào thật gần, ngấm. Bị kích thích quá, Vân la lên:
– Lạy chúa tôi. Sao lúc nãy mẹ bảo chị này là mẹ của Hoàng.
– Ừ thì đúng thế. Mẹ con mà nó bú nhau xem mới sướng chứ ! Giời ơi, trông thích còn mất quá. Có thằng bé con nào cho tôi bú hệt như thế, có chết tôi cũng bằng lòng.
Bà lại banh lồn ra, bảo Vân:
– Cô Vân ơi, làm ơn gìum mẹ, con lấy tay xe hột le cho mẹ đi.
Vân làm ngay, trong khi chị Lâm ấn cái đầu xuống cho cặc Hoàng lún sâu vào đốc họng. rồi lại nhốm đầu lên. Cứ thế, thằng bé cầm đầu tóc chị, vò rối tung lên. Nhìn cảnh dục tình đó, bà Thám la trời như con mẹ điên:
– Này, chị Lâm ! Nghe đây, có con gái tôi làm chứng. Chị dám trèo qua người nó, cho cặc vào địt một quả, tôi sẽ thưởng tất cả cho riêng chị 40 ngàn. Thề có Chúa mẹ làm chứng. Đứa nào nói điêu không giả, sẽ chết không toàn thây !
Chị Lâm cổi quần ra, ngồi choàng hai chân qua người Hoàng. Cầm cặc Hoàng thật thẳng, canh đúng miệng lồn, chị ngồi nhấn xuống. Cặc Hoàng tiến vào, tiến vào. Đó cũng là lúc bà Thám tự thọt cú cải trắng vào lồn bà lần nữa, bắt Vân đụ cho bà lên mây, lên Thiên đàng, lên đỉnh trời cao vòi vọi, nơi có ánh sáng ngũ sắc, bướm hoa, chim chóc.
Bà rên hừ hừ như người bị sết rét cấp tính. Chị Lâm ỉái phi thuyền. Mồ hôi ra như tắm. Tóc xóa trước mặt. Đầu ngửa lên không trung, chu hai cái môi nhọn liễu. Được có mười lăm phút, bà Thám nằm ngửa ra, gào thảm thiết:
– Chúa ơi, con không dám nhìn cảnh đó nữa. Con ra lần thứ ba đây này. Bởi vì chính con cũng phạm trọng tội này nhiều lần. Xưng tội xong, tối hôm đó con lại mắc trọng tội khác. Lỗi tại con, lỗi tại con, mọi đàng. Xin bề Trên tha cho con, con sẽ lần hạt mân côi !
Bà quằn quại vởi cli cải nằm trong lồn. Trong khi chị Lâm vẫn đụ thằng nhồ. Chị hạ thật sát xuống tai Hoàng nói nhỏ:
– Bả sướng, bởi vì bả tưởng tụi mình là mẹ con RUỘT. Nhớ giữ kín. Con mẽ giàu lắm ! Hai đứa mình sẽ giàu chuyến này.
Thằng Hoàng cười chúm chím. Nó nghĩ mấy chị nhà giàu trửng mỡ. Khi không, bắt người ta đụ cho xem rồi thưởng tiền. Hoàng còn bé không cảm được cái thú của bà Thám thích xem chuyện loạn luân. Bà Thám không phải là loại đàn bà điên, mang tiền quăng qua cữa sổ. Bà có lý do thầm kín riêng tư mà cổ lẽ chỉ một mình bà biết. Ra xong, bà rút cú cải ra để một bên, bò sát lại như lúc nãy để nhìn cho đã con mắt.
Lần này bà nhìn thật sát vào hai bộ phận sinh dục của chị Lâm và th)tng Hoàng. Nước lồn chị Lâm ứa ra, làm con cặc Hoàng láng bóng. Nằm trên, chị Lâm cứ phầm phập giã xuống, và miệng la làng rất lớn:
– Hoàng ơi, sao sáng nay tự nhiên đụ sướng hơn mọi lần.
– Thì tại mình đụ mà có khán giả xem, và có tiền thưởng nữa chớ sao. Phải chi bả chịu thưởng thêm, con sẽ bú lồn biểu diễn. Chỉ cần hai mươi ngàn nữa thôi là con bú cả tiếng, không ngừng.
Cặp mắt bà Thám sưng húp lên. Máu dâm làm gương mặt bà đỏ hừng như uống rượu. Dâm quá mà mặt bà bỗng dại khờ hẳn như người đau mới dậy. Bà đưa bàn tay sờ bắp vế thằng~bé, rồi bóp mạnh, hít hà, sướng theo từng động tác làm tình say nồng của chị Lâm. Từ đáy thâm sâu của lòng bà, bà chỉ ước sao có được một trận đụ lạ lùng như chị Lâm và “thằng con”, rồi có lăn ra chết, cũng cam. Trong tay bà có đủ thứ: Tiền bạc, danh lợi, quyền thế. Bà ngồi lọt phủm vào một đống nhung lụa cao ngất trời, muốn gì được nấy. Cho nên sinh ra những ham muốn kỳ quái mà trên đời này ít ai có. Như ngày còn ở Hà Nội. Mỗi đêm bà thường nghe giọng ca ngọt ngào, trâm ấm của ca sĩ Hoàng Tường. Thế là mỗi khi biết có Hoàng Tường xuất hiện trình diễn ở nhà hát lớn Hà Nội, là bằng mọi giá, bà mua cho được vé thượng hạng, và chỉ xem màn trình diễn của Tường, xong là ra về. Tường hát bao nhiêu xuất, bà cũng có mặt. Mỗi lần như thế, bà ném lên tặng ‘Trường một phong thư trong đó đựng 20 nghìn.
Bà di cư vào Nam, Tường lại hát đài Pháp á và những sân khấu lớn Sàigòn. Bà đã làm giống hệt như thế hồi còn ở đất Bắc. Cho đến nỗi Tường phải động lòng, tự đi tìm gặp mặt cho được người đàn bà giàu có tên Mai thị Thám, Giám Đốc hãng giấy Trường Sinh ở Biên Hòa.
Bà Thám sướng, khoái ở chỗ, tiền đã dẫn xác Tường đến nộp mạng. Tường quá trê, chỉ 19. Trong khi con trai của bà đã 23. Đó là cái thú thứ hai. Bà Thám lén chồng, hẹn gặp Tường ở Hotel Palace tại Vũng Tàu. Cuộc tình đó kéo dài cho đến khi Tường, vì muốn đli sức phục vụ gối chăn với bà, mà phải nghiện thuốc phiện, và tiếng tăm trên Đài Phát thanh cũng như sân khấu, đã chẳng còn được ai để ý. Bà bỏ Tường khi anh chàng, hằng ngày, đứng vất vường ở các hẽm bán thuốc phiện ở Phạm Ngũ Lão hoặc khu Bình Khang của Bảy viễn Chợ Lớn, xin ăn, xin hút, thân tàn ma dại…..
Bà thích cảm giác lạ và mạnh. Một lần nữa, đi nghỉ mát ở Đà Lạt. Bà cùng người bạn gái cưỡi ngựa đi chơi vào rùng sâu, gặp một toán thượng mang gùi bán măng đang trên đường xuống phố. Trong đó có một chàng Thượng lực lưỡng, rắn chắc, đẹp trai. Bà chận lại mua hết măng, hỏi tên anh Thượng. Thế là bà mời anh chàng lên ngựa, cùng bà đi ngao du rừng núi. Trưa hôm đó, cả hai đụ nhau một bữa rung rinh Trời đất bên một giòng suối.
Cái thú chinh phục đàn ông của bà là thế đó. Bà dùng tiền mua tất cả những gì khó khăn nhất ctia cuộc đờì. Vì thế, bà đã toàn thắng trên cả thương trương.
Bà Thám thường bảo:
– Con cá sống vì nước. Con người sống vì tiền bạc. Tất cả mọi khó khăn trên cõi đời này đều giống nhau ở một điểm: Nó sẽ bị đồng tiền triệt hạ cách dễ dàng!!!