Hoàng thích “làm loạn” thật. Trời mùa đông hơi rét, đi học về, Hoàng giả thơ ngây, chạy xuống bếp, thấy chị đang xào nấu, hắn ôm chị từ đằng sau, vòng tay ra
trước ngực chị, mà than:
– Lạnh thấy mồ, má ơi. Cho con ôm chút nhen!
Hoàng cố tình chỏi khúc gân đang cương cứng vô mông đít chị Lâm. Chị nghe thấy. Máu dâm trào lên. Xào lè lẹ chảo đồ ăn, tất lửa, quay lại, nhìn chăm
bẳm Hoàng:
– Sao bữa nay có cái màn ôm má, nhông nhẻo nữa vậy?
Chị xoay người đối diện với Hoàng, nhưng vòng tay nó vẫn ôm chặt. Cho nên hai người sát vào nhau khắn khít. Khúc gân cứng bây giờ đang chỏi thẳng vào mu lồn chị. Một cảm giác tình dục bổng sùng sục sôi lên. Chị nghe l~u lồn nóng hơn lửa đất:
– Sao má hói mà không trả lời, hả con trai?
Thằng Hoàng im lặng, cặp mắt đỏ kè, mặt mày dại hẳn đi. Hắn biết chị Lâm vờ hỏi cho có gì để hôi. Chớ cái kết quả chị mong ước đang thành sự thật trước mắt: chị đã bẫy được con nai tơ vào tròng. Biết là nhà không có ai, chị vẫn lo, vẫn phập phồng, vẫn sợ có người khác đang nhìn lén mình ôm sát khít thằng con nuôi. Và lồn chị đang ứa nước. Sự cám dỗ bắt chị cũng vòng hai tay qua mông đít thằng nhỏ, vànhúc nhích cho mu lồn cạ mạnh vào khúc gân của Hoàng. Chị lẳng lơ hỏi:
– Con trai xấu nhen. Đau bệnh gì mà “cái ở dưới” cứng ngắt vậy?
– Dạ cặp mất con nó đau, rồi nó hành xuống dưới đó.
– Cặp mắt đau làm sao, con?
– Dạ tại ngày nào nó “Cũng thấy đùi, bắp vế, rồi vú nhất là thấy người ta nằm, không mặc quần, đưa cái cái lồn, lông đen thui. Rồi còn đút hai ngón tay vô mà thụt. Cho nên con…..
– Ủa, bộ ở trường con học có ba cái vụ hấp dẫn đó hả?
– Hì, hì, hì. Trong nhà này, chớ ở trường, con nít không làm gì có! Ngồi ngoài phòng, xem lén cái cảnh người ta đút trái khổ qua vô lồn mà thụt. Con bắn ra hết mấy lần…..
– Bắn cái gí, bắn súng hả con?
– Dạ không phải. Bắn cái, cái…hổng biết kêu bằng cái gì nữa à.
– Hình thù nó ra làm sao? Nói má nghe?
– Dạ, chất nước giống như nước cháo lỏng, sềnh sệch trắng đục…..
– Cái nước đó bổ lắm à. Chừng nào có bắn, nhớ lấy chén hứng cho má uống. Má thèm uống cái đó lắm.
Câu nói đó clia chị Lâm đã nhắc Hoàng nhớ những lần nó xem chị Lâm bú cặc anh Lâm, rồi Hoàng thơ ngây nói:
– Sao ba đưa thẳng vô miệng má, chớ đâu có dùng chén hứng?
– Ơi cái đó là .chừng nào….cả hai ở truồng, vô buồng, kín đáo…..chớ còn nhà bếp vầy, trống trơn, rồi mặc quần áo….thì con phải lấy chén hứng chớ, không nó chảy ra ngoài hết, uổng lắm.
Thằng Hoàng bị tột cùng kích thỉch. Cặc của nó cứng hơn cúi. Đã vậy, chị Lâm cà mạnh hơn. Cả hai, mặt đỏ hưng, im lặng, nhìn nhau, như hai con vật đến mùa chịu đực. Chợt một bàn tay chị Lâm đưa lên sau ót Hoàng, đẩy cái mặt nó sát gần lại. Môi chị hở ra, đưa hàm rằng trắng, chờ. Mà thằng bé, thơ ngây, không hiểu dấu hiệu đó clia chị Lâm. Nó đứng thừ người ra như cục đất, tim đánh phình phịch. Chị Lâm sát dí cặp môi vào miệng Hoàng. Chị nút môi dưới của nó. Hoàng bất động. Chưa ai dạy nên Hoàng vẫn “dốt”. Nó có nghe cảm giác sướng lâng lâng đang tỏa khắp châu thân. Bực quá, chị Lâm phải xin thằng bé:
– Đưa lưỡi qua cho má đi. Má làm cho con sướng. Lẹ đi!
Lưỡi Hoàng mới le ra, chị ngoạm vào nút say sưa, nồng nàn. Rồi chị chuyền lưỡi mình qua, bảo Hoàng làm giống vậy. Hoàng sướng quá, đưa hai tay lên bưng mặt chị Lâm mà hôn. Còn một bàn tay chị Lâm đã liều lĩnh, phóng xuống dưới, nắm cứng con cặc thằng nhỏ ngoài quần mà bóp. Hai người đứng ở bếp, da diết hơn mười phút. Bỗng thằng Hoàng gỡ môi ra, nói:
– Để con đi lấy cái chén. Má làm đã quặ, chịu không nổi.
– Chi vậy ?
– Hứng. Hình như : “nước cháo” của con sắp bắn ra.
Chị ngưng bóp cặc Hoàng, vì sợ thằng bè dám bắn ra thật. Và sẽ uổng thật. Sự thật chị đâu muốn uống bằng chén. Chị nói xa, nói gần, mà trí óc thơ ngây cậu bé không thể hiểu. Chị muốn uống thẳng từ “vòi thịt như đã làm với anh Lâm. Nên chị rủ rê:
– Má muốn uống thẳng như đã uống của ba. Mình vô buồng đi.
– Rồi con có được cổi truồng như ba không?
– Có Má cũng cổi luôn. Ba làm sao, con làm vậy. Má uống thẳng từ cặc con như đã uống của ba…như vậy đã hơn, sướng hơn….
Hoàng mừng quá, đến nỗi không nhích chân bước nổi. Sự thèm thuồng của nó sắp thành sự thật rồi! Nó sẽ được cổi truồng như anh Lâm. Được nhìn tận mắt cái lồn lông dày rậm của chị Lâm. Được chị quỳ xuống bú cặc. Được….được…đú thứ mà hình như Hoàng hằng đêm nằm mơ ước, khao khát.
Chị Lâm dẫn Hoàng vào buồng xong, chạy ra sau rửa lồn, vì sáng giờ chị chưa tấm. Lúc trở vào, chị đã thấy thằng Hoàng cổi truồng, đứng gần cánh cửa, nhìn chị Tim nó đánh vỡ lồng ngực. Chị khóa cánh cửa, hai tay nâng con cặc thằng nhó. Quả thật, chị đã không ngờ nổi cặc Hoàng lại có thể to gần bằng của anh Lâm. Người chị run bần bật, vì khoái lạc có, vì lén lút ngoại tình cũng có. Đụ đàng hoàng, công khai, lại không thích. Muốn ăn vụng, ăn lén, hồi hộp, vẫn thích hơn gấp ngàn lần. Chị lấy mũi hôn lên cặc Hoàng cách tha thiết, đê mê . Không dám ngậm vào, vì thừa biết thằng nhỏ được hưởng khoái lạc xác thịt lần đầu, nên rất dễ bị kích thích. Đâu phải dễ có cơ hội ngàn vàng như trưa nay, nên chị muốn nó phải kéo dài. Càng dài càng tốt, cho chị thưởng thức hết dĩa rau non, mới hái, và “nước cháo” lỏng Hoàng có bắn ra, phải bắn vào lồn chị, chứ không phải vào mồm.
Hồi Hoàng còn nhó, tức là thời gian anh Lâm mới xin nó ở Gò Vấp, chị phải hằng ngày tắm rửa cho nó. Tim chị đã nẩy sinh ý tưởng tà dâm, bất chánh: Khi Hoàng lớn lên, chính chị là người đầu tiên “hướng” trước ! Nó bảy tuổi, chị không còn tắm cho nó nữa. Yù tưởng kia vẫn đeo đẳng, vờn mãi trong trí óc chị. Nhất định, chị phải bằng mọi cách ngli với nó, “phá trinh” nó. Hôm nay là dịp tốt nhất để thực hiện bằng được âm mưu kia.
Hôn cặc thật đã bằng mũi, chị Lâm đứng dậy hỏi:
– Muốn đụ trước một cái không? Bú bây giờ con ra uổng lắm!
Chị diễn tả chữ đụ nghe dâm dật, kích thích quá, làm thằng Hoàng lờ đờ đôi mắt như chết giả, gật đầu nhè nhẹ. Chị Lâm cúi xuống tuột quần. Cái lưng quần vừa xuống khỏi lồn, chị nghe tiếng chìa khóa mở lách cách cánh cửa chính nhà trên. Biết ngay là anh Lâm về. Chị hoảng hốt đẩy Hoàng về phòng nó. Chị kéo quần lên. Chồng chị lái taxi đưa khách ngang qua nhà, đói bụng, anh ghé nhà kiếm gì ăn. Chỉ có vậy. Nhưng đã làm chị cụt hứng, mất đi bữa đụ ngàn vàng mà chị đã khổ công giàn xếp.