VN88 VN88

Đọc truyện ngoại tình 18+ hay nhất (Có Phim)

Hoàng cố phá tan không khí bi kịch đang ào tới:
– À quên, lâu nay sao không thấy anh Bình lại chơi hả?
– Tại vì má hết tiền rồi. Má phải trả 500 một lần như thế ! Anh Bảy cho má được vài chục ngàn. Má dành dụm. Phải chi anh Bảy tiếp tục thì bây giờ mình đã ớ nhà mới. Quỷ mắc dịch, chả biến đâu mất. Má phải mướn Bình thay thế. Gọi là cho đớ thèm thôi chứ cái của Bình nhỏ lắm ! Năm trăm một lần? Kể cũng không mắc. Nhưng má đã dùng hết số tiền anh Bảy cho rồi. Nên đành nhịn thèm thôi. Chắc má phải tìm cách buôn bán thêm, để….
– Để có tiền mướn anh Bình?

Chị Lâm gục đầu xuống. Sự thật não nề đó chị không dám nói ra, nhưng Hoàng đã huỵch toẹt. Xấu hổ quá, nhưng chị cũng không sao nhịn được sự thèm khát xác thịt.
– Thưa má khỏi. Má ở nhà lo cho em Lan. Để con đi làm.
– Làm gì con?
– Làm nghề cl.ỉa anh Bình.
– Nghĩa là con đi ngú với mấy bà lớn tuổi để kiếm tiền?
– Bình làm được thì con cũng làm được! Mà con nghĩ: khả năng của con có thể kiếm nhiều hơn Bình gấp mấy lần.
– Sao con biết ?
– Hừm. Con đã vài chục lần nhìn lén cảnh Bình làm tình với má. Tầm thường quá. Bà nào, dù dâm nhất gặp con, nếu họ không thua, không quỳ lạy, con không ăn tiền.

Chị Lâm để chén cơm xuống, há to mồm nhìn thằng con:
– Hoàng. Con còn nhỏ lắm. Phải lo học. Đừng làm đĩ đực.
– Cũng vậy thôi. Con phải giúp má nuôi em. Hình như ba con chẳng còn trách nhiệm gì nữa với gia đình. Má đừng lo, con vẫn đl học. Có làm nghề này, nhiều lầm, con chỉ tốn vài tiếng một ngày. Con đã thử rồi.
– Hả? Con đã thử rồi? Với ai, hồi nào?
– Với bà Tám Xích, chủ vựa hột vịt Cầu Ông Lãnh. Bà Sáu Dơi, chú vựa trái cây. Và bà Tư Vuông, vợ thầy thuốc Bắc cùng xóm. Cả ba bà đều có chồng, và đều muốn ngoại tình. Rất dâm. Con đã ngú với họ, mà chẳng mất tý sức nào cả. Nhờ có thuốc gia truyền của bà Vuông cho, dai lắm.
– Hèn chi lâu lâu, bà Vuông ghé qua, hỏi thăm con có ở nhà không, mà má đâu có biết. Mấy bà này còn lớn tuổi hơn má nữa.
– Con không cần. Con chỉ cần tiền. Mình phải ra khói chỗ xóm nghèo, nước đọng này.

Hoàng đứng dậy, lại kéo hộc tú, lấy ra một gói giấy. Nó mở xoạt ra, cầm gần bốn chục ngàn trao cho chị Lâm:
– Má giữ giùm con. Cố dành dụm, mua căn nhà khác mà ở.
– Mỗi lần con ngủ với một bà, họ trả con bao nhiêu?
– Có khi hai ngàn, có khi ba, bốn, không chừng. Tùy thôi. Hể con làm cho họ ra được bốn năm cái thì năm ngàn là thường. Mới đây, chính ba làm mối, con đã ngú với bà chủ cũ của ba tại Thú Đức. Bà tặng luôn 10 ngàn. Từ nay, giá của con đi khách chắc phải ít nhất là 5000, mới mau giàu được. Còn mấy bà nhà giàu thì phải trả từ lO ngàn trở lên.
Rồi Hoàng hạ giọng, thân thiết:
– Má có thể gọi anh Bình lại được rồi. Phải vui chớ.

Chị Lâm cầm gói bạc, lòng băn khoăn. Chị suýt khóc vì cảm động tấm lòng của đứa con. Chị đâu thể dùng tiền làm đĩ của con mình để mướn đĩ đực khác về thỏa mãn xác thịt. Cho nên, để giải quyết cái nhu cầu cần thiết đó ctỉa xác thịt, chị đã có cách khác, không đụng tới tiền mồ hôi, nước mắt của con. Chị chợt cầm tay thằng Hoàng hỏi:
– Con đã từng đi khách với mấy bà lớn tuổi, sao hồi nãy, khi thlỉ dâm, con còn mơ màng gọi: “Chị Ngọc ơi, hay chị dẩn một bà nào tuổi đáng má em cũng được. Đụ mấy bà lớn tuổi, chắc sướng lắm ! ”
– Dạ đôi khi mình phải dối lòng, dối người. Cũng như má đã nói dối với con: “ngồi lặt rau ở ngạch cửa, mà má có thể nhìn thấy con bắn ra tùm lum xuống chiếu. ”

Chị Lâm lại im lặng, miệng chúm chím cười khó hiểu. Hình như chị đang một nửa mắc cớ, nửa hứng tình. Mắt chị bâng quơ nhìn ra ngoài hè, chỗ lu nước gần mấy bụi môn. Có con chim sẻ đứng trên vành chum đựng nước, kêu chíp chíp. Chị liên nghĩ đến những pha làm tình đi khách của Hoàng, đã làm cho các bà có thể ra bốn năm cái; bà nào không phục, không quỳ lạy, Hoàng không ăn tiền.

Còn đời chị, từ anh Lâm, anh Bảy, thằng Bình, quả tình chưa có ai làm chị ra được cái thứ hai mỗi lần đụ Chị bắt đầu mơ một tay hào kiệt, anh hùng như Hoàng…
– Nghe má hỏi thiệt. Mỗi lần đi khách, con chỉ đụ họ hay có bú nữa? Hoặc có kiểu nào hay hơn để họ có thể ra đến bốn năm cái?
– Hình như trời phú cho con cái thiên tư. Lên giường với mỗi bà, là con biết họ thích cái gì, làm kiểu nào. Với lại nói cho ngay, cũng nhờ cái “cù nự” của con to, dài, quá khổ. Nên bà nào cũng lạy dài, không chịu nổi quá 15 phút. Cộng với cái thuốc gia truyền của bà Vuông. Con vô địch. Bà nào đã ngú với con, là phải mời con trở lại..

Ngoài trước có tiếng gõ cửa. Chị Lâm chạy ra mở. Một bà tuổi gần 50, tóc đã điểm sương, quấn khăn nhung, giọng rặc Bắc Kỳ, lễ độ hỏi:
– Thưa bà, tôi là bạn thân của bà Vuông thuốc Bắc. Bà ấy giới thiệu với tôi trong nhà này có tay anh hào nổi tiếng, tên là Hoàng, 15 tuổi. Thế, xin phép cho hỏi, có cậu ấy ở nhà không ạ? Và, bà có thể cho phép chúng tôi gặp…
– Dạ mời bà vô nhà uống nước, để tôi chạy vô kêu.
Bà khách tướng mập mạp, phương phi. Tay đeo nhiều hột xoàn. Da dê láng lẩy, hồng hào. Cặp mắt dâm. Mấy phút sau, chị Lâm chạy ra lễ độ:
– Thưa cháu nó đang tấm. Cháu nó muốn hỏi xem bà đã biết giá đi khách của cháu chưa?
– Không cần đâu. Tiền bạc đối với tôi chả nghĩa lý gì hết. Miễn sao cậu ấy…cậu ấy làm cho tôi hài lòng, bao nhiêu tôi cũng bằng lòng. Vài chục ngàn cũng không sá gì cơ mà.
– Dạ thưa bà muốn đưa cháu đi phòng ngủ, hay là ở ngay đây?
– Ra thế, ở đây cũng có phòng à? Thế thì tiện hơn. Già rồi, dẫn trẻ con vào phòng ngủ, bất tiện lắm. Sợ thiên hạ nó….. Bọn quản lý phòng ngủ hay bắt chẹt, làm khó chúng tôi. Như tuần rồi, tôi dẫn một cậu bé cũng 15 tuổi vào phòng Hoàng Nguyên đường Nguyễn Cư Trinh. Viên quản lý đòi tôi phải cho hắn 10 ngàn, chưa kể tiền phòng. Cho nên nếu được làm ngay ở đây thì tiện quá. Số tiền phòng tôi
sẽ xin biếu riêng chị. Ba ngàn, được không? Cầm trước đi.

VN88