VN88 VN88

Làm tình với ma hồn hoang – Truyện 18+

Rose và Bob đang ôm ghì lấy nhau, lui vô góc phòng. Hoa nhìn thấy chiếc áo lót của Rose rơi trên sàn nhà. Ánh sáng lờ mờ ma quái đầy vẻ quyến rũ. Hoa uống luôn ly rượu John vửa trao. Nàng ném chiếc ly ra xa, ôm choàng lấy người thanh niên trước mặt.

Đèn đuốc trong nhà tự nhiên tắt hết. Âm nhạc trở nên thật êm dịu. Hình như John đã dìu nàng ngả xuống ghế sa lông. Bàn tay John luồn qua cổ áo Hoa. Nàng cố hất tay John ra nhưng không hiểu sao mất hết sức lực và cảm thấy yếu ớt như một đứa trẻ nhỏ.
– Đừng… đừng… mà…

Bàn tay ấm áp của John vẫn không dừng lại ở đó. Hình nhưnó đã kéo tuột tất cả núc áo trước ngực Hoa ra và đang từ từ lần mò qua lưng quần nàng. Nhưng tự nhiên Hoa thấy bàn tay đó dịu dàng và dễ thương làm sao. Chưa chắc Luận đã khéo léo như vậy…

Bỗng Hoa cảm thấy trong tận cùng tâm can nàng có một luồng hơi nóng bốc lên ngùn ngụt. Nó tràn qua thân thể, tụ lại vùng ngực làm cho các thớ thịt nơi đó căng lên, rung động. Từ cơn mơ màng, Hoa nhìn thấy hình ảnh lờ mờ trước mặt không phải là thằng con trai Mỹ mới quen nữa. Hình như khuôn mặt này, hình dáng đó là người đàn ông tình nhân của Hoa. Phải rồi, người đó chính là Luận, chàng đang ôm nàng trong vòng tay cuồng nhiệt và từtừ đẩy nàng nằm ngửa trên ghế nệm.

Bờ môi chàng táo bạo và nóng bỏng làm sao. Khắp châu thân Hoa run lên. Trước mắt nàng giờ đây toàn là hình ảnh Luận, Luận, Luận.., Luận vô số kể. Cái hình ảnh tối hôm qua lại hiện lên thực rõ trước mắt nàng.

Luận đã trần truồng trên giường.

Chàng đang đè nặng trên mình nàng. Vòng tay chàng nhưhai thanh thép nguội ôm cứng lấy nàng. Hoa không còn cựa quậy được nữa, và chính nàng cũng không muốn cựa quậy trong giây phút này.

Hoa biết việc gì đang xẩy đến. Chàng muốn chiếm hữu nàng cũng như chàng đã chiếm hữu mẹ nàng. Nàng phải thuộc về chàng, đó là số trời. Lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắtcủa chàng, Hoađã biếtviệc nàyphải xẩyra. Còn chàng, nhất định chàng phải thuộc về nàng. Không ai có thể ngăn cách được cuộc tình này.

Hoa ôm ghì lấy người yêu. Nàng nhất định phải giữ được người tình trong vòng tay nhỏ bé này. Nàng nhất định không bao giờ buông thả chàng ra nữa. Chàng phải thuộc về nàng vĩnh viễn, không bao giờ xa nhau.

Bây giờ chàng đang say đắm trong vòng tay nàng. Hoa nhất định phải ôm thực chặt. Nàng mê mẩn gọi tên chàng:
– Luận.,. Luận ơi.
Chàng đang thì t hầm trong cơn say mê. Hoa nói như vanxin.
– Đừng xa em nữa… đừng bỏ em nhe anh.
– Không, không bao giờ anh xa em đâu.

Tiếng nói này bên tai Hoa bốc lên như lửa. Ngọn lửa này đang thiêu rụi nàng. Cả thế giới có lẽ cũng đang tràn lan trong biển lửa. Hoa càng xiết chặt lấy người yêu hơn nữa. Nàng nhất định không bao giờ thả chàng ra nữa đâu.
– Luận… anh Luận ơi..anh phải là của em…
-Đúng, anh là của em… từđêmnay trở đi, chúng mình không bao giờ xa nhau nữa.
Tuyệt vời! chàng trước sau vẫn một mực yêu nàng. Chàng không thế nào thuộc về mẹ nàng được.

Hoa cảm thấy chiếc áo của nàng vừa rơi xuống sàn nhà. Nàng cũng biết bây giờ đã say mềm và chiếc quần của nàng cũng vừa bị lột ra. Cảm giác lành lạnh của không khí lùa qua da thịtlàmHoarùngmình. Nhưngbàntay củachàng đang vuốt ve thân thể làm cho nàng ấm lại. Những ngón tay của chàng như mang theo những luồng điện kích thích.

Đây là lần đầu tiên Hoa được đàn ông vuốt ve thoải mái nhưthếnày trong một căn phòng sang trọng. Điều này chưa bao giờ Hoa có thể tưởng tượng được.

Nhưng Hoa đã gặp chàng làm điều đó trên giường ngủ với mẹ nàng. Nàng đã khám phá ra điều bí mật đó vào đêm Lễ Giáng Sinh.

Mẹ Hoa đã lợi dụng xác thịt của mình để chiém hữu chàng làm của riêng. Bà đã cướp giựt chàng từ trong tay nàng. Cũng vì sự quan hệ tình dục đó nên chàng đành phản bội nàng. Bây giờ Hoa cũng phải giựt lại người yêu bằng cách đó.

Mặc cho chàng vuết ve nàng. Hoa cảm thấy bàn tay nhưlửa cháy của chàng đang nhào nặn trên ngực nàng. Hoa không chống cự mà còn ưỡn mình lên đón nhận. Hoa biết chắc là bộ ngực nàng phải đẹp hơn của mẹ nàng nhiều. Dù cho có nhỏ hơn, nhưng chắc chắn phải cứng hơn và tươi thắm hơn của mẹ nàng rồi. Hoa đã mười bảy tuổi, da thịt của nàng không như nụ hoa mới nở được hay sao.

Với thân thể của mẹ Hoa, làm sao đem so sánh với thân thể của nàng được. Mẹ nàng là người đàn bà đã có con. Ngực phải xệ, thịt phải nhão. Còn đâu là nhựa sống và sinh lực rồi rào nhưcủa nàng. Bàn tay của chàng mới thần thánh” làm sao. Nó mạnh bạo mà như nâng niu nhẹ nhàng. Hoa rên lên nho nhỏ:
– Em có đẹp không… anh ơi. .
– Đẹp rất đẹp…

VN88