VN88 VN88

Đẹp thật! Mu lồn mum múp trắng phau (18+)

Phút bàng hoàng qua đi, bà Tư dần dần bình tĩnh. Bà bình tĩnh và ý thức sự việc đang xảy ra. Dĩ nhiên với 2 ngón tay thiện nghệ, kèm theo con cặc trắng hồng to tướng cương cứng ngon miệng, bà Tư không thể không bị kích thích. Bà bắt đầu tự giác trong hành động. Nghĩa là bắt đầu bú, càng lúc càng say sưa. Tôi lật úp lại, vẫn giữ cặc nằm trong chiếc miệng tham lam, tiếp tục nắc, đồng thời tụt quần kéo hai chân bà Tư ra, vục xuống chà mặt trên đám lông lồn đen nhám, đám lông mọc tràn đến tận rốn, chạy quanh hai bên háng, quăn tít. Tôi ngậm một mớ lông kéo lên. Không cần dùng tay vạch, chỉ đưa miệng lách qua lách lại, hai mép lồn đã mở rộng, ướt nhẹp. Mùi lồn bà Tư không thơm như của Tuyết nhưng hình như đậm đặc hơn và oi hơn, do đó có một sức hấp dẫn riêng. Tôi nắm hai mép kéo dài, liếm quanh, ngậm hột le to như trái đậu phộng chưa bóc vỏ nhai nhai rồi thọc sâu lưỡi vào bên trong ngọ ngoạy. Bà Tư vừa nẩy giật từng cơn vừa rên ằng ặc:
– Trời. . . Trời. . . Tú. . . Tú. . .
Lưỡi bà líu lại, tay xoắn con cặc như chực bứt ra khỏi gốc. Bà há rộng miệng ngậm hai hòn dái nuốt trửng. Tôi thốn muốn tắt thở nhưng cũng sướng khoái khủng khiếp. Bà Tư chơi mạnh bạo gấp trăm lần chị Hai và Tuyết. Có thể nói khi nhập cuộc bà biến thành con thú điên hung bạo. Đến một lúc, tôi từ vị thế chủ động đã biến thành bị động. Bà Tư vật ngửa tôi xuống, ngồi chồm hổm trên miệng tôi, sàng sẩy điên cuồng như muốn nhét cả đầu tôi vào âm đạo, khiến mũi miệng tôi ngập giữa hai mép lồn nở rộng. Bà hành động liên tục, không một khắc ngơi nghỉ, lúc bú, lúc thụt cặc, lúc liếm đít, lúc mút vú, lúc cắn mũi, lúc nút lưỡi, lúc cắn miệng, cắn tai. Bà hấp tấp, hối hả cuống cuồng như sợ ai đó giành mất phần. Tôi hiểu, ở vào lứa tuổi của bà, có lẽ đã lâu không có hơi đàn ông, bây giờ bổng nhiên được món quý vừa trẻ, vừa đẹp trai, vừa tràn trề sinh lực, bà không cuống sao được? Tôi thích thú để bà trút hết những thèm khát chất chứa bấy lâu. Đến khi bà Tư lên lên đút cặc vào lồn nhắp, tôi mới bàng hoàng kinh ngạc. Không như tôi tưởng lồn bà Tư không rộng, trái lại nó thắt bóp và hút lấy dương vật khi mạnh khi nhẹ, khi ve vuốt xoắn xuýt, khi nhai nuốt nhẩn nha, “lúc khoan lúc nhặt”như nhịp đàn. Trời, chưa bao giờ tôi cảm thấy thống khoái hơn. Lần đầu tiên tôi biết một cái lồn có thể hoạt động như một cái miệng. Thích thú quá tôi reo lên:
– Bà Tư. . . Bà Tư. . . Bà đụ sướng không thể tưởng. .
Bà Tư cười:
– Sướng hả? Từ nay tối Tú xuống với Tôi. Bảo đảm không ai đụ sướng bằng tôi đâu.
– Còn mẹ? Bộ bà không lên với mẹ à?
– Tú biết rồi à?
– Làm sao qua mắt Tú được. Có vậy Tú mới dám gài mánh bà Tư chớ.
– Đồ quỷ con, gớm nhỉ?

Bà tiếp tục nắc. Tôi nhắm nghiền mắt đê mê tận hưởng, hai tay với lên bóp hai trái vú to thỗn thện nung núc thịt. Bà Tư đụ tôi thêm một lát rồi rút cặc ra xoay người lại ngậm cặc và đưa lồn áp vào miệng tôi. Miệng bà Tư tuyệt nghệ không kém miệng dì Hoa qua mô tả của ba, cũng xoắn lại như vắt quần áo, cũng thọc sâu đến tận gốc. Thêm năm phút nữa, bà Tư bấy giờ mới xổ tung mái tóc, quấn quanh cặc, thụt. A! kiểu mới. Tôi đã được đụ bằng miệng, bằng lồn, bằng đít, bằng vú, bằng tay bây giờ thêm màn đụ bẳng tóc. Cũng sướng không kém các kiểu đụ kia. Những sợi tóc nhỏ quấn quýt quanh lớp da nhạy cảm, cạ vào quy đầu, nhột điếng. Tôi muốn ra, sắp ra. Tôi la lên:
– Tú ra. . . Tú ra. . .
Bà Tư vội bỏ cặc nắm hai hòn dái tôi kéo mạnh về phía sau, đồng thời ngón trỏ ấn vào trên xương khu vuốt chậm lên, hai hàm răng cắn nghiến trái tai. Tinh khí đang chực trào qua ống dẫn tinh vột rút vào lại. Cảm giác sướng ngất vẫn đến chạy rần rật khắp cơ thể nhưng không một giọt tinh khí xuất ra. Con cặc vẫn cương cứng. Cứ thế, bà hết chổng mông cho tôi đụ kiểu chó, đụ lỗ lồn, đụ luôn lỗ đít, đến trồng chuối ngược gác hai chân lên vai tôi để tôi từ trên đụ xuống, rồi bú, rồi liếm. Bà bắt tôi thực hiện mọi kiểu cọ. Và mỗi lần tôi sắp xuất tinh. Bà lại biễu diễn màn “Bế tinh “thần sầu. Tôi sướng đến năm sáu lần mà vẫn không hao một giọt tinh khí nào. Phần bà Tư cũng thế, càng đụ lâu càng hứng khởi, càng đụ lâu càng cuồng bạo, nước nhờn từ âm đạo tuôn ra dầm dề, bà bắt tôi liếm hết, uống hết.
“Bổ lắm”bà nói. Biết mình vừa khám phá ra một “TÀNG KINH CÁC”về tình dục, tôi thích thú ôm Bà Tư:
– Bà Tư kinh nghiệm quá. Làm sao bà Tư kinh nghiệm nhiều vậy?
Bà Tư cười giảng giải:
– Ở từng tuổi này tôi phải biết chứ. Nếu để Tú ra làm sao sướng nhiều? Lại hại cho sức khỏe nữa, đâu có khả năng chơi liên tục? Thuở xưa vua chúa có cả ngàn cung tần phi nữ, ngày nào cũng đụ cả chục lần mà vẫn phây phây. A? là nhờ bọn cung tần phi nữ được dạy dỗ cẩn thận trước khi nhập cung phục vụ vua.
– Nhưng mẹ tôi, ba tôi cũng lớn vậy, đâu có biết?
– À. . nghề chơi cũng lắm công phu. Phải giang hồ tứ chiếng chứ cây nhà lá vườn thì khá sao đặng?
– Bà. . . . Chắc một thời. . . .
– Ờ. . . Ờ. . . Số mệnh cả thôi. Để lúc nào vui vui tôi kể cho cậu nghe. Giờ cậu đã chưa?
– Đã lắm bà Tư ơi!
– Vậy tôi phải đi làm việc, nhỡ mợ xuống thì ăn cức cả lũ.

Bà Tư nói xong đứng dậy mặc quần áo. Trước khi bước ra còn cúi xuống ấn ngón tay phía trên hậu môn tôi xoáy mạnh. Tôi giật nẩy mình, tinh khí chực vọt ra. Bà Tư nhấc tay lên cười sằng sặc:
– Ngày xưa tôi có làm nghề “mátxa”, mấy anh dâm đãng bày đặt chấm mút, bị tôi điểm huyệt anh nào cũng xụi lơ. Con gái học được võ công này còn lâu mới bị hiếp dâm, chưa tụt xong quần con mồi đả khóc ướt dầm dề quần xilíp, khí mẹ khí con ra hết còn làm ăn mẹ nổi gì.
Còn lại một mình trong phòng tắm, tôi suy nghĩ miên man. Qua hành động và ngôn ngữ, chắc chắn bà Tư đã có một thời chọc trời khuấy nước, không vợ bé, vợ bao thì cũng thuộc dòng “Sớm đưa Tống Ngọc, tối tìm Tràng Khanh”. Vậy tại sao bà ta lại chịu ép mình ở đợ cho gia đình tôi, chấp nhận thân phận con sen, cái vú?

Nếu cho rằng tuổi tác bà sắp bóng về chiều không còn hấp dẫn khách chơi để tiếp tục đóng vai gái chọi, thì chí ít cũng lên chức tú bà chứ? Đâu đến nỗi phải “Bó thân về với triều đình?”
Tôi vẫn mang sự ngạc nhiên thắc mắc đó trong lòng cho đến hai hôm sau, khi mò xuống phòng bà Tư. Gần hai tiếng đồng hồ vần vũ cuồng loạn làm tôi sướng ngất nhiều lần, bà Tư ngồi dậy, lấy chiếc khăn sạch lau sạch sẽ con cặc ướt nhớt của tôi rồi âu yếm cúi hôn, đồng thời nằm xuống gối đầu trên đùi tôi. Con cặc vẫn kề sát bên miệng vừa mân mê hôn hít vừa kể tôi nghe về cuộc đời bà, một cuộc đời dâm đãng và đầy giông gió. . .

hi Liễu lên mười hai thì ba nàng qua đời. Hai năm sau mẹ nàng lấy chồng khác. Người chồng mới này bằng tuổi mẹ. Ông ta là dân thành phố, chẳng biết vì chán ngán cảnh phồn hoa đô thị hay vì lý do bí mật gì đó, người đàn ông này quyết định chọn quê nàng làm chốn dung thân cho cuộc đời còn lại. Ông bằng lòng lấy mẹ, như một hành động ban phát của người trên đối với kẻ dưới hơn là một người đàn ông yêu một người đàn bà. Bởi ông có học, có tiền bạc của cải, nhân dáng lại cao ráo sáng sủa. Nếu muốn ông có thừa điều kiện để lấy một người vợ trẻ, còn trinh trắng. Mẹ nàng tuy không xấu nhưng dù sao cũng là gái quê, lại qua một đời chồng. Sự kiện người đàn ông thành phố bằng lòng lấy mẹ đã gây xôn xao dư luận trong cái làng nghèo xơ xác, hẻo lánh này. Nhưng mọi chuyện rồi cũng dần nguôi, dân trong làng qua thời gian kinh ngạc ban đầu, đã mặc nhiên chấp nhận người đàn ông như một thành viên mới. Cơm áo không cho phép họ chú ý đến bất cứ vấn đề gì quá lâu.

Liễu còn một người anh trai hơn nàng hai tuổi. Bướng, tên thằng anh, quả đúng như tục danh, lầm lì ít nói và cộc tính. Đã muốn làm gì thì nhất định làm cho bằng được. Thuở lên 8 Bướng đã từng bị rắn độc cắn suýt chết cũng chỉ vì tật bướng, nhất định không nghe lời ba khi ông quả quyết cái hang nhỏ xíu không đút lọt bàn tay ngoài con lạch là hang rắn chứ không phải hang cua. Bướng thừa lúc không có mặt cha đã thò tay vào mò để rồi vật ra giãy đành đạch. Nếu không có ông thầy thuốc Nam nổi tiếng làng bên. Bướng đã theo ông bà ông vãi từ thuở đó.

Bướng không có cảm tình với người dượng ghẻ. Điều này cũng dể hiểu. Mẹ xem ông ta như một ông vua. Bà sợ ông, chưa đủ, còn tìm cách lấy lòng ông, cung phụng ông hầu hạ từng ly từng tí. Chỉ một cái trừng mắt của ông, mẹ đã xanh xám. Liễu là con gái, không nói làm gì. Nhưng Bướng, vốn bướng từ bản chất, không chịu nổi cảnh chướng tai gai mắt kia. Vì vậy chỉ sau ngày người đàn ông đến với mẹ, Bướng bỏ nhà đi biền biệt nghe đâu hắn ra tỉnh gia nhập vào một băng đảng, chuyên đâm thuê chém mướn. Mẹ ban đầu buồn lắm, khóc hết nước mắt, nhưng có lẽ vì sợ hoặc vì quá yêu người đàn ông, bà cố quên đi đứa con ruột thịt.

Khổ thay sự hy sinh của bà không được đền bù, ăn ở với mẹ được một năm thì người đàn ông cảm thấy chán lại muốn tung cánh giang hồ. Mẹ linh cảm được điều đó, hoảng sợ. Bà tìm cách giữ người đàn ông. Nhưng mọi cố gắng của bà hình như không hiệu quả. Một đêm bà quỳ xuô?g chân ông nức nở:
– Mình ơi, đừng bỏ em. Em thương mình, thương lắm. Mình muốn gì em cũng chiều, chỉ xin đừng bỏ em.
– Anh có bỏ đi đâu, ở một chổ lâu cuồng chân, anh ngao du một chuyến rồi về
– Không, mình không về. em biết mình không về. Em lạy mình, đừng bỏ em tội nghiệp.
Người đàn ông chẳng động tâm, vẫn thản nhiên chuẩn bị hành lý cho chuyến lên đường. Mẹ cuống quýt. Bà biết mình không xứng với đàn ông. Nhưng bà yêu ông ta điên cuồng. Hơn một năm làm vợ ông ta, mẹ đã khám phá ra biết bao nhiêu là lạc thú của cuộc đời. Với người chồng cũ, mẹ chỉ biết làm tròn bổn phận một người vợ, tình gối chăn tuy có nhưng nhạt nhẽo. Ban ngày quần quật với công việc, ban đêm, sau một xị rượu trắng, anh chồng lăn ra ngủ như chết, thỉnh thoảng mới có một lần ăn nằm, thảm thay, chỉ hùng hục như trâu, thô bạo và “nghèo nàn”với duy nhất một động tác: leo lên, vạch ra, đút vào rồi nhắp lia nhắp lịa cho đến khi xuất khí! Chẳng cần quan tâm đến người đàn bà nằm dưới có sướng hay không? Nhiều khi bà hứng quá, muốn biểu thị thái độ tham dự thì lập tức bị nạt ngang:
– Á à, ai bày vẽ thế?
Thế là bà cụt hứng. Mười mấy năm sống bên chồ?g bà chưa một lần hưởng được cảm giác tuyệt thú của gối chăn, thậm chí ngay con cặc của chồng bà cũng không biết nó dài ngắn thế nào, đỏ đen ra sao! Cho đến khi tái giá với người đàn ông, lần đầu tiên được ông ta hướng dẫn những kiểu cách làm tình, đồng thời biết thế nào là sự sướng ngất, mẹ đã kinh ngạc đến nghẹn ngào. Té ra đụ sướng đến thế sao? Té ra quan hệ giữa trai gái đâu phải giản dị là cặc đút vô lồn? Tuyệt thú của ái ân đôi khi chẳng cần đến chuyện đó. Nằm cạnh nhau, ve vuốt nhau, sờ mó, để tay trên mu lồn, nắm trong tay con cặc cương cứng, hôn hít bú mút cái qui đầu bóng lưỡng, nhìn thấy khuôn mặt người chồng lặn hụp vục sâu giữa hai háng, tự nhiên nắc nẩy rên rỉ thoải mái. Ôi bao nhiêu sướng khoái! Càng nghĩ mẹ càng thấy yêu người đàn ông hơn. Bà vẫn nhủ thầm, được sống với ông ta, hưởng thụ trọn vẹn bao lạc thú ái ân là một hạnh phúc ngoài dự tưởng, vì vậy bà quyết tâm sẽ giữ lấy, dù với bất cứ giá nào, kể cả cái giá đắt nhất một đôi lần thoáng qua trong đầu bà: Dâng đứa con gái cho ông ta. Bà ý thức rất rõ bà chẳng còn son trẻ gì, người đàn ông bà đang gọi bằng “Mình”chắc chắn sẽ có lúc chán, ông ta sẽ bỏ đi, thà giao đứa con gái cho ông ta, thà chia bớt với nó một phần khoái lạc, còn hơn mất ông vĩnh viễn. Xét cho cùng, hai mẹ con lấy chung một người, cũng đâu có sao? Xưa nay vẫn xảy ra nhan nhản ở khắp nơi, nghe nói vua chúa còn làm thế huống hồ bọn dân đen nghèo hèn như mẹ con bà.

Liễu tuy mới một5 nhưng thân thể đã nảy nở cao lớn, lại trắng da trắng thịt, trông ngon mắt như trái ươm. Sau nhiều lần van lạy, người đàn ông vẫn nhất định ra đi, bà buộc phải đề nghị giải pháp đó. Lúc đầu người đàn ông có bàng hoàng ngạc nhiên. Bà ta định thử lòng dạ của mình chăng? Nhưng nhìn vào đôi mắt sũng ướt của mẹ người đàn ông biết bà nói thật, mong như thế thật. Ông ta cũng đoán ra được động cơ nào đã khiến người đàn bà ra đề nghị “Tối độc”này. Nghĩ đến đứa con gái xuân thì mơn mởn, ông ta mở cờ trong bụng, dù bề ngoài vẫn cố giữ vẻ dửng dưng lạnh giá.
Thấy người đàn ông im lặng không nói gì, mẹ đủ thông minh để hiểu cá đã cắn câu. Bà hối hả đứng dậy:
– Em thương mình, em muốn làm bất cứ điều gì mình muốn. Ra đi, ra đụ con liễu đi. . .
Bà nói xong, cầm tay người đàn ông đẩy về phía nhà ngoài nơi có chiếc chõng nhỏ Liễu đang ngon giấc. Người đàn ông cười thẹn:

VN88