VN88 VN88

Đẹp thật! Mu lồn mum múp trắng phau (18+)

– Trời Tú điên à? Mẹ con. . .
– Chẳng sao hết. Chỉ Toàn với Tú thôi, vấn đề là để nó cùng ngủ chung, như thế sẽ chẳng bao giờ nó dám hé răng. Chị hiểu ý Tú nói chứ?
Ban đầu bà Tướng nhất định không chịu, nhưng tôi thuyết phuc?dai dẳng dẫn chứng hàng trăm lý do rất hợp tình hợp lý và nói nó chỉ với tôi, bà Tướng chỉ với tôi thôi có sao đâu. Dần dần bà Tướng đồng ý.

Tôi gặp Toàn, đưa ra đề nghị kia. Tôi nói:
– Mẹ thương em lắm, bà không muốn trong những đêm anh với bà chăn gối, em phải nằm không một mình, buồn tủi.
Thằng lại cái dĩ nhiên bằng lòng một cách hân hoan. Bản chất nó vốn yếu đuối, cái lý do tô đưa ra đánh động đến tình mẹ con, theo nó là vô cùng hợp lý. Nó từng tâm sự cho đến khi rời nhà vào Sàigòn học, trước đó vẫn thường xin vào ngủ chung với mẹ, để được bà ôm ấp sờ tí, như thưở còn nhỏ. Bây giờ, vẫn được như thế, còn có thêm tôi bên cạnh, còn gì sung sướng hơn.
Thế là ngay đêm đó Toàn và tôi cùng vào phòng bà Tướng. Chúng tôi làm tình tay ba. Tôi đụ bà Tướng, bú cặc Toàn. Toàn đụ hậu môn tôi, tôi bú lồn bà tướng.

Ba đêm đầu ha mẹ con không đụng chạm gì đến nhau, nhưng đến đêm thứ tư, do tôi kích thích hai mẹ con hứng quá, lý trí tê liệt, con vật trong người trỗi dậy, thế là họ đụ nhau, bú mớm nhau. Tôi thích thú vô cùng khi nhìn bà Tướng ngậm cứng con cặc tôi mút điên cuồng, hạ thể thì nẩy giật liên hồi trong khi thằng con hổn hển thụt nhanh dương vật vào ra giữa hai mép lồn mở rộng ướt nhẹp nước nhờn của bà mẹ tôi chỉ muốn hét to vì thống khoái. một cảm giác thỏa mản rất man rợ rất thú vật chạy rần rật trong máu.
Đêm đó tôi và Toàn thay phiên nhau đụ liên tục. Bà Tướng sướng đến nỗi sáng hôm sau ngồi không muốn vững.

Kể từ ngày tôi vào sống trong gia đình này, bà Tướng đã từng bước một do ảnh hưởng của tôi trở nên một người đàn bà xuất chúng về mặt dâm loạn. Sự chừng mực từ tốn xưa kia đã hoàn toàn bị khai tử. Thay vào đó, tôi dạy cho bà ta hàng trăm cách hưởng thụ khoái lạc, đến lúc, cũng như tôi những chữ rất trừu tượng như luân thường đạo lý đã trở nên xa lạ tựa ngôn ngữ của hành tinh khác. Tôi rất tự hào khi khám phá ra trong bản thân tôi, ngoài khả năng dâm dục siêu quần, còn một khả năng khác tuyệt vời không kém: Bôi đen nhanh chóng những nhân cách.
Những “nhân cách bị bôi đen khác”bao nhiêu tháng nay tôi không còn giao tiếp. Ở đây, giữa dinh cơ đồ sộ này, tôi sống như ông hoàng, thức ngon vật lạ được cung phụng mỗi ngày, đêm được thỏa mản nhục dục đầy đủ, tiền bạc cũng đầy ắp hầu bao ( tôi đã bòn rút được của hai mẹ con bà Tướng một số tài vật khác lớn, nếu muốn, bằng số tài vật đó tôi có thể “hoàn lương”để tạo dựng một cơ sở nho nhỏ làm ăn sinh sống thoải mái ).

Nhưng bao giờ cũng vậy, bày đủ trò chơi dâm loạn với bất cứ người đàn bà nào, chỉ một thời gian ngắn tôi lại chán, muốn đổi món. Một hôm viện cớ đi thăm người bạn đang cư ngụ tại tỉnh kế cận tôi lấy của bà Tướng một số tiền nhỏ, từ giả hai mẹ con rồi xách chiếc vali nhỏ đựng vài bộ quần áo ra khỏi nhà. Bà Tướng hỏi:
– Tú định ở chơi bên ấy mấy ngày?
– Chưa biết, nhưng tối đa không quá một tuần Tú sẽ trở về.
– Về nhanh nhé, chị và Toàn mong lắm đó.
Tôi gật đầu, Thằng lại cái níu áo tôi, nhắc lại lời mẹ:
– Anh nhớ về sớm nhé, mẹ và em mong nhớ lắm đó.
Tôi nói:
– Được rồi, anh sẽ về sớm.
Rồi quay lưng bước ra cổng, tôi nghĩ nếu vắng tôi hai mẹ con chắc cũng chẳng quay quắt lắm. Họ có thể tự phục vụ nhau được.
Tôi về ngay nhà người đàn bà đầu tiên đã cứu tôi lúc sắp chết đói. Bà ta vừa thấy mặt tôi đã nhảy đến ôm siết, miệng la tở mở:
– Trời đất, Tú đi đâu biệt tích mấy tháng nay, chị khóc hết nước mắt, nhớ Tú muốn điên nhất là nhớ con cặc của Tú.
– Tú về quê thăm ông bà già.
– Thì cũng phải báo trước chứ. Sao Tú tàn nhẫn thế?
– Lại tàn nhẫn. Bây giờ thấy mặt rồi đó, hết tàn nhẫn chưa?

Người đàn bà không trả lời, vẫn ôm cứng tôi vuốt ve từ mặt đến ngực. . . Bà ta lòn tay xuống dưới vuốt ve nắn bóp hạ bộ tôi, rồi thọc tay vào quần tôi cầm lấy dương vật tôi xoắn xuýt.
Tôi đễ cho người đàn bà táy máy một lúc, rồi lặng lẽ bế xốc bà ta lên mang vào buồng. Người đàn bà vòng tay ôm quanh cổ tôi, mắt nhắm lại, môi rung rung há ra. Tôi biết, lát nữa bà ta sẽ chết đi sống lại hàng chục lần như buổi tối đầu tiên tôi “trả ơn”.
Quả thế, sau hơn một tiếng đồng hồ được tôi “quần thảo”liên tục. Cuối cùng chịu không nổi, bật rú lên:
– Chết. . . Thôi. . . Chết chị. . . Chắc chết. . . Đủ rồi. . . Tú ơi.
– Thua chưa?
– Thua, cho chị thua.
Bà ta cắn mạnh vai tôi, hổn hển:
– Tú càng ngày càng tuyệt vời, con Dung chắc dám bỏ chồng theo Tú quá.
Tôi ngạc nhiên:
– Dung nào?
– À mấy tháng Tú vắng mặt, bao nhiêu người nhờ chị mai mối. Con này chồng là dân biểu, mới xuất ngoại hơn tháng, đang. . . . ngứa lắm!
– Đẹp. . . Chứ?
– Bảo đảm, tuyệt thế giai nhân.
– Chị không ghen à?
Người đàn bà dụi mặt vào ngực tôi:
– Chị biết thân phận mình. Được Tú ban ân như thế này đều đều là sung sướng lắm rồi.
Tôi thấy tội nghiệp người đàn bà, cúi hôn lên môi bà ta một cái thật dài. Người đàn bà rùng mình liên tiếp, miệng không ngớt rên rỉ:
– Chị yêu Tú. . . Chị yêu Tú quá.
Một lát, tôi hỏi:

VN88