Tẩy sạch máu, giặt bộ đồ đem phơi xong, Thiên Trang vô bếp nấu cơm làm đồ ăn.
Ngồi nghỉ đợi thằng học trò thức dậy ăn cơm, cô Thiên Trang có một cảm giác vui vui, hồi nào giờ phòng cô đâu có con trai nằm ngủ, nhìn thằng nhỏ đấp mền ngái ngủ, cô thấy ấm áp cả căn phòng, có hơi ấm đàn ông căn phòng như có sinh khí mới. Thấy chiếc mền tuột xuống đất, cô bước lại kéo lên, nhìn chiếc quần tiều đang dựng cột buồm, cô đỏ mặt quay chổ khác, cái thằng quỉ sứ, bị đánh gần dập mật mà ngủ còn mơ chuyện bậy bạ. Nhìn mắt nó nhắm nghiền hơi thở đều đặn ngủ sai sưa, Thiên Trang yên dạ, hỏng biết cái đó lúc cứng lên hình thù ra sao ha, trong sách vẽ … hổng biết có giống hôn, tò mò cô qùy xuống thò hai ngón tay vén nhẹ ống quần ngó vô trong, nhìn con cu gục gặc cái đầu đỏ ao Thiên Trang nóng bừng lên mặt, ngoài đời nó còn trông dữ dằn hơn hình vẽ trong sách nữa, dữ dằn mà dể thương hơn nhiều, cô ngẫm nghĩ, phải chi mình có một con cu như vầy để sờ mó nắn bóp vuốt ve ha, mình bắt nó …, rồi …, rồi nó phải …, càng nghĩ cô càng khó thở. Bên trong cái vỏ bọc khô khan khó chịu, Thiên Trang có một nội tâm phản kháng với quan điễm trai gái cổ xưa, nhìn thằng nhỏ cô nhớ tới quyển tiểu thuyết Vòng Tay Học Trò đang đọc dở dang, mê tiểu thuyết nên Thiên Trang thấy thèm cái hiện tại đang ngủ yên lành trên sa-lông nhà cô, tim đập mạnh má nóng bừng cô đắn đo quyết định…
Nhìn thằng học trò ngấu nghiến ăn, Thiên Trang mát bụng, ráng ăn cho no tối nay trả bài cho thuộc nha em cưng.
– Ở đây chơi với cô chờ quần áo khô rồi hẳn về.
– Dạ. Cô để em dọn dẹp rửa chén.
– Ừ, cô đi tắm , nực quá chừng.
o 0 o
Chọn bộ đồ lụa mỏng nhất, bỏ qua cái áo ngực, cô lấy cái quần sì líp đỏ nhỏ xỏ qua chân.
Thằng nhỏ đang coi ti-vi, thấy cô đi ra nó ngó trân trân một cách sửng sờ, rồi đỏ mặt cúi đầu nó quay nhìn chổ khác. Biểu nó nép qua một bên, Thiên Trang buông mình nằm cuộn tròn quay mặt ra ngoài, mắt nhìn ti-vi cô hỏi:
– Gia đình em có mấy người vậy Tường ?
– Dạ, chỉ có em với má thôi, ba em đi lính chết trận rồi.
– Má em làm nghề gì vậy ?
– Dạ, buôn bán cô, má em ít khi ở nhà lắm.
Vậy là hổng ai cấm đoán được nó hết.
Quay mình nằm ngửa, cô xoảy dài cẳng, ép thằng nhỏ lùi sát góc ghế bên kia.
– Em có bồ chưa ?
– Ư … ư … chưa cô.
– Em xạo ha, hồi trưa em nói bị tụi nào đánh ghen, mà bây giờ lại nói chưa có.
– Em chỉ dẩn nó đi chơi vài lần thôi, đâu có gì đâu mà gọi là bồ bịch.
– Vậy chứ phải làm sao mới gọi là bồ được ?
À ha, thằng nhỏ này cũng gan ha, dám vuốt ve chân mình rồi, để coi nó dám lấn tới nữa hông.
– Em chỉ mới nắm được tay nó thôi.
– Chưa có hung nhau ?
– Em đòi hoài mà nó chưa chịu.
Tay nó lấn lên một chút rồi, mình phải dụ thêm mới được.
– Tường nè, con nhỏ đó có đẹp hông ?
– Cũng thường thường thôi cô.
– So với chị thì sao ?
– Hổng đẹp hơn cô đâu.
Cái thằng ba xạo, biết mình không đẹp nhưng Thiên Trang cũng mát dạ với lời nói nịnh của thằng học trò.
– Chị hơn em có mấy tuổi thôi, đây đâu phải là lớp học, em kêu cô hoài chị thấy mình già lắm.
– Dạ.
Ủa, nãy giờ mình để yên, sao nó hổng chịu tiến lên thêm, mà cứ vuốt vuốt chân hoài vậy, chắc nó còn nhát.
– Em nịnh quá, chị xấu xí thấy mồ, sao mà bằng được mấy cô gái bạn em.
– Em nói thiệt mà, ngày thường tụi em thấy cô … à chị nghiêm trang nên đâu có dám ngó kỷ, chị lại ăn mặt xề xòa nên …
– Nên cái gì hả ?
– Cô … à chị cho em nói thiệt nha, đừng có giận mà phạt em à.
– Ừ, nói đi.
– Tụi nó nói chị chưa có chồng, thiếu hơi đàn ông nên lúc nào cũng nhăn nhăn nhó nhó mất duyên, mà chị mặc đồ kỳ cục quá nên tụi nó nói chị như … bãi đáp phản lực cơ vậy, chứ ai mà ngờ chị … đâu có thua ai.
– …
– Em lại ngồi gần đây chị chỉ cái này cho em coi.
Nắm tay thằng học trò đưa lên miệng hôn, rồi Thiên Trang đưa xuống gò ngực đang phập phồng.
– Nè, có phải như phi đạo máy bay hông ?
Tay ve vuốt bầu ngực cứng ngắt no tròn, thằng Tường cười thầm trong bụng, cô tưởng mình là nai tơ, phải ráng đóng cho trọn vai mới được, nhìn cô giáo mắt nhắm nghiền, nó se se cái núm, một hồi lâu mới cởi nút áo lòn tay vô trong mân mê hai bầu vú ấm áp, chà … chắc nịch hà con nhà võ có khác, tay vuốt dài xuống vùng bụng săn chắc không một chút mở dư, thằng Tường thì thầm:
– Hổng biết mấy chổ khác ra sao nha, chứ cái này em chấm cô 18 điểm trên 20 đó.
– Ừ hứ.