Cả hai nghĩ mệt, rút cặc ra nằm. Nàng lấy khăn ra lau cho cặc của người yêu.
Cặc anh to dễ sợ. Cặc này mà đụ con gái thế nào anh cũng bị hớp xác. Nó mê phải biết? Thúy Nga ngợi khen. Đến em mà còn mê chết lên chết xuống nứa là…
Sao con mắt của anh cũng đẹp, đôi môi cũng diễm tình… Mê anh là phải, anh Lý ơi.
Nàng lau xong cặc cho Lý, ngoạm vào nút nhẹ:
– Chết anh Nga ơi. Vây là bú hay đụ? Sao nó sướng quá vậy? Cặc chàng lại ngông lên hung tàn. Miệng Thúy Nga ngậm tràn, muốn không hết. Nàng chuốt như chuốt viết chì. Lý nằm quay quắt, lăn lộn. Nhất là khi nàng ngậm vào hòn dái mà chăm”. Lý la thất thanh:
– Thúy Nga em ơi? Em ngậm luôn cả dái của anh nữa hả. Em không gớm sao? ? ? Trời ơi kiểu này anh phải đụ tới tối, tới mai không chừng, chết con trời đất thánh thần ơi. Nhét vào đụ nửa đi em.
Nàng có nghe mà không làm, vẫn bú thiết tha để Lý không chịu nồi, phải ngồi dậy lật nàng ra, cắm cặc vào Đụ.
– Phải đụ em ơi, Lý bảo. Phải cho anh những cơn sướng không quên được. Anh có phải làm tôi mọi cho em cũng đành . . .
Chàng lại nắc dữ dội. Nắc muốn bể mu của nàng ra. Chàng vẫn nhin rõ đôi mắt Thúy Nga mà nắc.
– Đụ như vầy mới sướng Lý ơi. Anh đụ bảy tám lần hôm nay em cũng không buồn. Đụ sao cho đôi chim kia không còn hót nữa…
Cái Đụ này dai dẳng thực. Vì chàng đã ra trong lồn Nga đến hai lần không thương tiếc. Bỗng chàng bảo với Nga:
– Anh muốn xem cảnh em thủ dâm xem có ngoạn mục không. . .
– Ngoạn mục cái gì, Thèm quá nên em phải chơi chuối chơi cà cho đỡ. Chớ nếu có cặc sống như… thì thủ dâm làm gì?
– Kệ nó mà, chiều anh tý đi. Làm như trưa nọ. Trưa hôm em còn lầm tưởng anh là cha em đi. Em gọi anh là chú Lý. Được không? Và cứ coi như anh không hiện diện ở đây vậy. Chỉ có mình em thôi. Nhen người yêu?
– Nước của anh chảy xuống quá trời đây nè. Để em chùi cái đã.
Nga lấy khăn, chùi lồn. Rồi đến tủ lạnh lấy quả cà tím to như cặc của Lý. Lý ngồi thụp xuống, nhìn tận mắt cảnh thủ dâm của người yêu…
Tay Nga vuốt ve chùm lông lồn, và lăn trái cà khắp vu:
– Chú Lý ơi. Con thấy chú làm tình với Thúy An mà thèm nhỏ nước miếng. Mình có họ hàng thân thuộc gì không Chú? Chú có phải là cha con không? Sao đôi mắt và thân người, nhất là con cặc của chú đẹp quá thế? Chú đang bú vú con đó hả. . . Bú đi chú . . .
Nàng lăn quả cà khắp ngực mà tay kia không quên vuốt ve chòm lông lồn. Lông của nàng quả nhiều thật.
Nó mọc trùm hết mu lồn… mọc luôn đến tận ngoài bìa của bắp vế. Lý ngồi coi mà liếm từng chặp. Chàng thèm hôn Nga quá. Chàng không dằn được hôn đại hôn nàng.
– Đứa nào đó, tránh chỗ khác chơi, để tao đụ, đừng hôn thế mất hứng hết…
Lý ngưng, không hôn hôn nàng nữa. Chàng lại ngồi thụp xuống xem. Quả cà được lăn dần xuống rốn rồi mu hôn đen sì của nàng.
– Hả, chú liếm dần xuống ôn con hả. Đó chú ơi…
Chú có phải là cha con không? Sao trời đất bắt con mê chú quá chú ơi… Cặc chú mà cho được bú và đụ thì mới sướng. . .
Hai ngón tay nàng banh nhẹ lồn ra. Trái cà gờm sẵn trước miệng hôn. Nó hẩy hẩy hột le và hai cái mép.
– Chú đang làm gì đó chú Lý. Chú muốn bú ôn con phải không? Hay chú muốn đụ con ? ? ? Chú đụ con có sao không? Nếu mình thật là cha con. Chú muốn đụ hả, vô đi, vô đi.
Quả cà từ từ vào. Nước của Nga trào ra giúp sức. Nó vào khó khăn, vì lớn quá. Có đường lớn hơn cặc của Lý là khác. Nhưng rồi nó đã vào. Nga hít hà, nẩy cái đít lên. Nàng đụ trái cà như mưa bão. Ôi chú đụ con đó hả. Chú phải làm sao ra trong con cho nhiều nhen chú. ôi sướng quá, sướng quá… Đụ mạnh đi chú . . .
Tới đây, chịu không nổi, Lý trồi người lên xin Nga rút trái cà ra và nói:
– Thôi thế đủ rồi em. Cho anh đút vào đụ thực với em… và nghe nè em. Chuẩn bị đi. Ra với anh lần nữa. Hứng quá đi trời đất ơi.
Những tia khí mạnh của Lý lại bắn nhanh nữa trong lồn Thúy Nga, ra như ban đầu, hai người mới xáp bên nhau. Nga lại cong mình để đón nhận khí của Lý bắn ra lần thứ ba. Tuyệt diệu, thần tiên, không gì sánh nồi. Lồn Nga ướt tràn trề những nước nhờn của Lý. Nàng vẫn đề đó, để đó mà nhớ, mà thương, không chùi rửa.
Cho đến chiều… hai người đã đụ nhau đến tám lần. Gần đến giờ Thúy An về . . . Chàng không dám nằm đó nữa. Mặc đồ chỉnh tề về phòng riêng. Thúy Nga nằm nhắm mắt mơ màng. Nàng luôn nghĩ tới những trận làm tình dữ dội với Lý, tới thân người vạm vỡ Lý, và nhất là tới con cặc dài vĩ đại của lý.
Những viên thuốc ngừa đã không cho nàng thụ thai. Có thật nàng là con của Lý không? Chỉ có trời mới biết. Điều đó dang làm Thúy Nga trằn trọc, nữa sướng, nửa sợ. Nhưng dù sao, Lý đã ra trong nàng đến bốn lần. Mê quá, ý nghĩ loạn luân đã lùi dần vào bóng tối chừa lại hình ảnh một Lý vạm vỡ to con, và sức Đụ thì dai dẳng. . .
Tiếng gõ cửa phòng Thúy Nga.
– Ai đó, đợi một chút. Thúy Nga bảo.
Nàng tròng vội chiếc áo ngủ, ra mờ cửa. Anh tài xế cầm gói quà mọn, nói: ..
– Cô ăn đi, ăn cho lại sức. Coi chớ đàn bà mà ra cũng mệt lắm… .
Anh để đó di, tôi muốn ngủ một tý. Trời cũng tối rồi
Nàng dấu biệt, không nói nàng thấm mệt vì những trận làm tình kịch liệt chiếu nay với Lý. Cũng chiều nay, trên xe… Thúy An tuy bụng chữa mà vẫn đến trường. Nàng đã hỏi đón đầu Anh tài xế:
– Nè anh tài. Trong nhà tôi có những ai anh chưa từng biết qua?
Dạ biết qua. Biết qua là sao cô. Thúy An?
– Biết qua… tức… là đã ăn nằm với họ đó, anh tài.
Tài giựt mình nhưng làm bộ giả tỉnh.
– CÔ nói… gì kỳ vậy. Thán tôi nghèo hèn vậy, ai mà thèm? Hứng thì… đi chơi gái, nếu có tiền, hay tự làm, chứ ai dám đèo bòng???
Anh nói không thực. Tôi đưa bằng chứng, như anh đã ăn nằm với Thúy Diễm. Điều dó có thực không?
Tài cho xe chạy chậm lại, vì hốt hoảng, kinh hải.
Anh cứ cho xe chạy bình thường. Thúy An nói. Chạy chậm họ nghi hai đứa mình có gì với nhau à. Hay anh cho vô Chợ Lớn, đi những vùng hẻo lánh… Được không?
– CÔ Thúy Diễm? Dạ quả tình cái đó cô Diễm chủ mưu. Tôi không dám vô phép. Bề gì cô cũng là con bà chủ giàu, quyền uy.
Xe hai người chạy trong vùng hẻo lánh thật, và ít ai để ý ví dụ… ví dụ thôi nhé. Như bây giờ, tôi… tôi mời chú đi ăn, chú dám đi không?
– Dạ đi ăn. Gì chớ đi ăn thì tôi không dám từ chối đâu Tài xế nói.
– Không phải đi ăn không thôi đâu. Sau đó… sau đó. hai đứa mướn… phòng, và làm như chị Thúy Nga làm với chú.
Xe đang chạy bỗng dừng lại cứng ngắt. Anh không tin tai mình. Ba chị em, anh đã gần gũi hết hai, chị có Thúy An, nàng đang có thai. Đàn bà có thai cũng dữ dội vậy sao.
– Dạ cô nói… mình mướn phòng để làm gì? Anh tài hỏi An.
– Anh giả mù sa mưa, thì tôi đã nói… như chị Thúy Nga.
– Dạ tôi có nghe mà không tin, nên phải hỏi lại cho chắc… Thế thì tôi không cần ăn. Mình đi mướn phòng nhen. Chỗ này quen, không hối như bữa với cô Thúy Nga, mình muốn bao lâu cũng được.
Thúy An trong lòng rộn ràng, vì nàng sắp được ái ân với người mà tài nghệ đã làm Thúy Diễm khen hết lời Chiếc xe ngừng ở khách sạn Thượng Hoa, gần bờ sông. Thúy An bước vào lập thủ tục… Lại lần nữa làm viên quản lý ngớ ngẩn, tò te vì sự chênh lệch của Tài xế và Thúy An.
Phòng số 34. Thúy An vào trước, anh tài xế vào sau. Anh xin phép An đi tắm, và khi bước ra, cũng như lần trước, anh mặc nguyên bộ đồ khi nãy. Đến lược Thúy An vào phòng tắm rửa rẩy, nhưng khi bước ra, nàng đã quấn có cái khăn lông trên ngực. Anh tài xế trố mắt ngạc nhiên nhìn.
– Bộ lần trước chị Thúy Nga không làm giống như tôi sao anh tài.
– Dạ… dạ lần trước cô Nga hình như tắm ở nhà. Cô ấy. . nằm sẵn trên giường và sai tôi cởi đồ cho cô . . .
Lần này thì anh khỏi bận tâm cởi đồ cho tôi, An nói. Tôi chỉ cần giựt một cái… là thân hình tôi sẽ trần truồng… Còn anh, sao ăn mặc thế làm sao mà… ân ái .. mà làm tình với nhau?
– Dạ, tại phận hèn mọn, nên tôi không dám… Nếu cô cho phép, tôi sẽ chỉ mặc cái quần đùi… có được không?
Thúy An giật một cái. Cái khăn tuột ra. Nàng lồ lộ thân hình như nhộng, Cái bụng trắng trẻo hơi lúp lúp. Đấy anh cối ra như tôi xem nào. Xin anh đừng Dạ với tôi khó nghe lắm, mà mất di tình tự. . .
Anh tài xế từ từ cởi áo, rồi cởi quần. Cái quần đùi anh chưa cởi thì nó nhô lên một cục. Thúy An trỏ vào dò hỏi:
– Cái gì… cái gì mà nó thù lù một đống vậy anh tài? Anh tài xế lấy tay che lại, nói:
– Đàn ông có cái xấu đó. Khi thấy đàn bà, nhất là đàn bà sắp giao cấu với mình thì nó cứng lên. Trông xấu lắm cô ơi.
– Anh cởi luôn ra đi, coi thử nào.
Thúy An đã lên giường nằm sóng sượt, chòm lông lồn mười bảy chổng lên. Nó đòi hỏi, hay hứng tình với anh tài xế… Anh tài cởi luôn quần đùi ra. Con cặc anh chổng ngược, nhưng anh vẫn còn đứng đó, rụt rè chưa dám làm gì.
Thúy An đẹp như mẹ. Nàng có lửa hơn, quyến rũ, tình tứ hơn. Loại nước hoa nàng xức ngát nồng cả căn phòng. Nội chừng đó không thôi, khiến anh tài xé rụt rè, nhút nhát hơn.
– Anh lại tắt ngọn đèn đi. Mình không cần. Ánh sáng ở ngoài cũng đủ. Vặn lớn tý nhạc để nghe cho tình tứ. . .
Nàng bảo gì anh tài xế làm nấy. anh vẫn không dám rờ mó người đẹp ngay, đợi lệnh.
– Kìa, anh, tài nghệ gì kỳ vậy. Anh tự nhiên đi cho. Thúy đang cần mà. Hứng tình quá anh ơi…
Tay nàng cho xuống sờ lồn. Năm ngón dễ thương đang vuốt ve chòm lông:
– ôi có chửa non ngày non tháng nó bắt thèm chơi tối ngày anh ơi, Bữa nay anh làm sao cho thật lâu, tôi thưởng cho số tiền…
– Dạ, chớ chơi sao cô không uống thuốc ngừa mà để có thai vậy?
– Tại tôi muốn có chửa với chàng… Tại đôi mắt chàng đẹp quá. Bây giờ đã mang thai, thôi cứ để, đẻ xong rồi tính.
– Cô có chửa mà vào trường không ai nói tiếng gì à?