VN88 VN88

Vợ và chồng cùng sướng lên đỉnh – Truyện 18+

Đang ngồi ăn, bỗng có người gõ cửa. An đến mở. Đạ đến trong bộ đồ kẻng láng.
– Má có nhà không? Đạt hỏi.
– Bà mới vừa tắm xong, còn đang sấy tóc. Thuý An trả lời. Bộ tối nay hai người có hẹn hả?
– Không, không có hẹn. Đến bất thình lình. Gặp thì đi chơi. Không gặp thì…
– Không gặp thì đi với bồ khác phải không? Thuý An hỏi.
– Nhưng đi chơi với Nguyệt vẫn sướng hơn. Được nuông chiều hơn…

Cậu này, không hiểu sao Đạt xuống giọng tối đa, chỉ vừa đủ cho Thuý An nghe. Mùi nước hoa chàng xức bay toả, ôm lấy Thuý An. Miệng chàng cười đưa hàm răng trắng bệnh. Trong một thoáng, An muốn dành người tình của mẹ “Không có hẹn, Gặp thì đi chơi. Không thì đi chơi với bồ khác” Đạt nói thẳng như vậy. Bồ khác? Sao Thuý An không là bồ khác của Đạt, vì nàng biết chắc chắn tôi nay, Nguyệt, mẹ nàng sẽ đi chơi với bồ khác.

Nàng nhón gót nhìn vào bên trong. Mẹ nàng vẫn ngồi đó trang đang tô phấn. Bà hoàn toàn không hay biết là con gái mình đang nói chuyện với Đạt, nhân tình của bà. An nói nhanh:
– Nếu em không lầm, thì tối nay Mẹ hẹn với người khác. Để chứng minh cho lời em nói, anh vào phòng em ngồi đợi. Nếu quả tình như thế thì chúng mình sẽ đi chơi riêng…

Thuý An nhấn mạnh chữ CHÚNG MÌNH cho Đạt nghe thật rõ. Thuý An nhè nhẹ, rón rén cầm tay Đạt đi vàong phòng ngủ riêng của nàng. Thuý An rót nước mời cậu này, cho Đạt thấy thì giờ trôi qua không chậm. Lúc 9 giờ, chuông cửa vang lên 3 lần. An hé cánh cửa cho Đạt thấy rõ bà Nguyệt đang mừng rỡ đón tiếp Linh trẻ hơn Đạt, cao hơn Đạt, và mặt mày trông có vẻ trí thức.
– Em nói có sai đâu. Mẹ đã có người khác. Anh đau không?
– Không, anh đã quá quen với cảnh tượng này. Nên hôm nay anh dửng dưng. Sự thực trong lòng Đạt có đau thiệt. Đau vì ghen người yêu mình có cậu tri xinh hơn, trẻ hơn. Nhưng trước mắt Thuý An, chàng làm vẻ như chai đá lì lợm…

Thế là Thuý An đi tắm, xịt nước hoa cặp tay Đạt ra sân. Tiếng xe Volvo nổ ầm ầm, xa dần, xa dần. Dĩ nhiên Đạt đề nghị với An:
– Anh đưa em vào một khách sạn hạng sang. Anh đã đặt từ chiều. Đáng lý cho mẹ em. Mình chì nằm nói chuyện đời. Còn trinh tiết em, anh không đụng tới. Chịu không? Mẹ em giờ này chắc cũng đang ân ái với cậu trẻ kia. Tội gì mình không biết thưởng thức. Nhắc lại: là anh sẽ không đụng gì tới trinh tiết của em.

Thuý An cười bí hiểm, gật đầu. Cả hai vào khách sạn. Căn phòng quả là sang. Ánh đèn trần toả xuống sáng dìu dịu. Tấm trải giường thêu hoa Hy Lạp như mời mọc. Đạt khoá cánh cửa, vừa quay lại thì Thuý An đã nằm trên giường.
– Em nhắc lại lời anh lúc nãy: “Anh sẽ không đụng gì tới trinh tiết của em”. Điều đó có nghĩa hai chúng ta sẽ không hôn nhau, không làm tình và có nghĩa là coi như bạn. Cái hôn sẽ dẫn đến làm tình bằng đường rất ngắn.

Đạt giữ lời. Đạt để nguyên đồ kẻng như thế nằm bên Thuý An, nói bâng quơ về cuộc tình giữa chàng với Nguyệt. Cuối cùng chàng đề cập đến chuyện hai người ân ái:
– Không một người đàn ông nào ái ân với mẹ mà có thể quên được. Bà dâm, diễm tình và sâu sắc lắm. Lúc nãy ở nhà em, anh vờ nói như không đau xót. Nhưng thực ra, anh hờn ghen trong tim. Cho tới bây giờ, anh vẫn không quên được hình ảnh mẹ em.
– Nghĩa là đi chơi với em, anh vẫn nghĩ tới mẹ em???
– Nếu em hỏi vậy, anh xin trả lời rằng CÓ.

Rồi Đạt trở mình quay sang hướng khác, im lặng. Cái im lặng não nề, bi thiết. Điều đó làm An tự ái. Nàng chồm lên, kê tai, nói nhỏ với Đạt:
– Em không xứng đáng đi với anh hả??? Em không trẻ đẹp hơn mẹ hả?
Đàn bà thực khó hiểu. Đáng ra anh phải quên phức mẹ em. Bà đã phản bội anh… Trước mắt.
Thuý An bỗng cười lên thích thú.
– Sao em cười? Em cười anh hay cười mẹ em?
– Mẹ em không những có nhân tình lúc tối đó. Ban ngày bà có hằng tá đàn ông đến đón đưa hẹn hò. Nếu anh thương mẹ em thực, em khuyên anh chấm dứt, để đỡ khổ về sau…

Đạt quay lại nhìn trân trối Thuý An:
– Hả? Thuý An, em nói gì? Bà có hằng tá người như thế ban ngày?
– Không tin, ngày mai anh cứ đến phòng em…
Đôi mắt Đạt trũng xuống. Chàng buồn rã rượi. Thấy thế, Thuý An đã an ủi chàng bằng cách cho một chân lên gác ngang hông chàng.
– Có em đây, anh không thích sao?

Nàng nhắc lại câu nói ban nãy “Em không trẻ đẹp hơn Mẹ em sao?” Rồi nàng cho tay lên vuốt mặt Đạt, cố khêu gợi cho chàng “sống” lên. Hai gương mặt gần nhau. Họ không nói đến một lời. Bất giác Đạt hé môi.

An ôm lấy mà hôn chàng lâm ly… “Nụ hôn là đường ngắn nhất đến tình dục”. Cả hai đều không quên của bất hủ đó. Quả vậy, khi lưỡi hai người đụng chạm, những thần kinh nhục cảm đồng loạt đứng lên…Chúng đòi hỏi. Nên cả hai tay Thuý An, bưng mặt Đạt hôn nồng, cả hai không những hôn nồng, mà còn sú nước miếng cho nhau. Nhan sắc của Thuý An đã một lúc làm cho Đạt quên hẳn bà Nguyệt. Nàng chồm lên nhìn tận mắt Đạt, và hỏi:
– Quên mẹ em đi Đạt ơi. Đêm nay chúng mình sẽ chơi thoả thích. Nhớ bà ấy làm gì, em mất vui.
– Sao em muốn anh giữ trinh tiết cho em kia mà…
– Con gái có khác. Vui thì nói thế này. Buồn thì nói thế khác. Bây giờ em đang buồn đây. Em muốn mọi điều phải đổi thay. Với lại một cô gái 17 vào phòng với chàng trai, nếu không để làm tình thì làm gì hả anh?
– Và như thế là em chấp nhận thất thân với anh?

Không phải với một mình anh, mà với nhiều người khác nữa. Chẳng lâu đâu. Mới chiều nay. Với một tu sĩ.
Đạt đứng phắt dậy, mặc đồ tề chỉnh. Không cần chào Thuý An, bương bả ra khỏi phòng. Chàng đi với giáng điệu bực tức, đến nỗi viên quản lý phải lắc đầu.

Thúy Nga rời lỗ khóa, nàng bưng mặt khóc lóc thảm thiết và trở về phòng. Nàng có thể là con của người đàn ông trong đó?
Nguyệt sướng quá lại la lớn:
– ớ đây là nhà của mẹ, không sợ ai nghe lén. Cứ la cho lớn đi con.
– Con ở luôn đây với Mẹ nghe. Mẹ con mình đụ hằng ngày. Sướng lắm mẹ ơi. Con không thể gần gũi ai được, cho dầu người đó có sơn son thép vàng, hay có chạm trồ ngà ngọc.

Thúy An ôm miệng cười một mình. ừ, anh cứ ở nhà này đi rồi sẽ thấy Thúy An này có đủ bản lĩnh dụ anh ở phòng ngủ nữa không. Chỉ cần khi em mang thai, anh phải nói nó là con của anh.

Trong kia, hai người thôi đụ. Bà Nguyệt nằm bỏ hai chân thòng xuống đất. Lý ngồi chòm hỏm, cất đầu lên bú lồn Nguyệt say sưa. Chàng bú cái lồn đã ngủ với cả chục người. Vì nhớ chàng cũng có, vì thèm đụ cũng có. Như sáng nay, nàng đã đến nhà riêng của viên Đại sứ Đại Hàn, đụ tơi bời hoa lá… Bây giờ Nguyệt đang ôm đụ con mình, đại úy Lý.

Sướng, Bướng quá con ơi, Lý ơi. Hai mươi năm rồi, mẹ đụ rất ít chỉ vì nhớ con. Nhưng mẹ không thể nào sung sướng như đang đụ với con. Thế nào mẹ cũng
làm vợ con, dù cha có phản đối.

Lý nghe sướng quá. Nhưng coi chừng. Sức của chàng sẽ không đủ thỏa mãn i.ho Nguyệt đâu. Một ngày mà bà đụ dện bốn người đàn ông, thì Lý phải tìm chỗ khác mà sống.

Mới ra tơi bời với cô bé Thúy An hai cái sáng nay, nên Lý chơi bà Nguyệt lâu đến gần một tiếng, tha hồ cho Nguyệt ra hai ba lần.

Sao dạo này, con chơi dai thế. Khác hẳn hồi xưa. Mới lên có dăm phút đã ra rồi. Ngày xưa Mẹ thường gọi con là Gà Trống. Con nhớ không? Ngày xun Mẹ chưa kịp sướng, con đã ra như chát đồ. ôi sướng quá, ra đi con, ra cho hết nhen. Cho Mẹ mang thai lần nữa nhen. Mẹ chỉ muốn có thai với con thôi… Nghe Mẹ ra nè cái thứ tư, nhiều lắm con ơi. Lý ơi. ôi nhiều quá, còn nữa con ơi, nghe này… Hai đứa ra một lúc như thế này, thế nào mẹ cũng mang thai.

Lý dí cặc vào, Lý nhìn kỹ bà Nguyệt mà tưởng tượng đến Thúy An. Hai mẹ con sao mà giống như hai giọt nước. Phải công nhận lồn của Thúy An bót hơn nhiều, sướng hơn nhiều…

Ngoài kia Thúy An, máu ghen chạy rậm rực. Vì thấy Lý đã ra trong lồn Mẹ nàng. Nhưng chắc không thể nhiều như chàng ra cho Thúy An ban nãy. Nàng cũng ra đến ba bốn lần, bây giờ vẫn thèm. Giá mẹ nàng không về sớm như thế, nàng còn đụ Lý đến chiều tối.

Sao Thúy An vẫn mê đôi mắt nhung của Đại úy Lý đến thế. Trong giao cấu, mắt chàng nhìn sửng sờ Thúy An. Chàng nhìn làm gì? Cũng để nhớ đến Nguyệt ngày xưa.
Lý rút cặc ra, nằm thở, mặc cho Nguyệt mân mê cu chàng mà thương, mà nhớ. Chàng dự định thầm cho những kế hoạch tương lai khi bà Nguyệt đã dùng tiền cho chàng giải ngũ. Làm cách nào để chàng ân ái với Thúy An mà không đến tai bà Nguyệt. Chàng có sức cung phụng cho hai mẹ con không? Dĩ nhiên Thúy An vẫn ưu tiên hơn. Nghĩ tới đó cặc chàng lại ngỗng lên từ từ Bà Nguyệt lại bú. Bú say sưa như chả biết cặc là gì Mới sáng nay, bà đã bú viên đại sứ Đại Hàn, làm viên này chịu không nối dù đã uống sâm nhung, đã ra đến hai lần. Khi Nguyệt đã bú thì có Trời cũng chết.
– Cái thứ hai, Mẹ bú con lâu lâu một chút nghe. Cho con nhắm mắt mơ màng về ngày xưa khi con còn mười bảy… Chàng nhớ rõ ràng, khi chàng đến phòng mẹ, đã được bà này tiếp đón như một đại khách. Bà ăn mặc hớ hênh, như một áo ngu mỏng tanh, bên trong không xú cheng, bên dưới không quần lót. Lông lồn bà xám tro hiện lên, khiến Lý ngẩn ngơ như vịt đực. Nguyệt hỏi chàng:
– Sao con không nói gì hết vậy? Sao con cứ ngẩn người như bị ma hớp hồn thế con…
– Tại vì… Mẹ ăn mặc hở hang quá. Hay tại trời nóng?
Tại trời nóng cũng có, mà tại vì muốn cho con nhìn thấy của mẹ cũng có . . .

Con cặc trong quần của Lý tự động chổng lên, đưa cái quần thành một đống thù lù. Thấy thế, Nguyệt hỏi đùa con nuôi:
– Cái gì chổng lên nhọn hoắc vậy con trai ? ? ?

Lý không trả lời. Chỉ biết lấy tay che lại. Nguyệt cười bí hiểm. . . Hay có một lần, Lý lên hỏi số lúa thu được . Nguyệt mặc bồ đồ ngủ khác cũng mỏng tanh, đi ra:
Sao làm việc nhiều thế con trai. Nghĩ đi chốc lác, uống với mẹ ly sâm nhung. Rượu này bố lắm, nhà giàu mới có…

Lý tưởng thật, uống ực vào. Mười phút sau Lý như con thú vật. Lý nhìn Nguyệt mà tưởng ìâm là nhìn người yêu. Tại vai vế của Lý trong gia đình giàu có, Lý không dám, chớ nếu ở chỗ khác, bị ly rượu hành hạ, Lý đã ôm chầm lấy Mẹ mà đụ một cái cho đã . . .

Nhiều lần như thế. Mỗi lần là một kỷ niệm khó quên, nhất là sau này, khi đã lên được người của Nguyệt đụ rầm rầm, Lý lại càng khó quên hơn. Mỗi ngày Lý đụ Nguyệt không dưới hai lần. Đụ thét như thế, đến nỗi Nguyệt đã mang thai. Đứa con là Thúy Nga.

Thúy An vẫn ngồi đó, ớ lỗ khóa để quan sát, nhưng Thúy Nga vào phòng riêng ôm gối khóc. Không biết nàng khóc vì tủi ‘thân, hay khóc vì nhục nhã? Nàng lau nước mắt định bước ra, thì ở nhà xe vang lên tiếng rên của cô em út Thúy Diễm.
Thúy Nga rón rén một mình, đi học theo bức tường, để quan sát coi có đúng lời Diễm nói đã ân ái với anh tài xế không? Vì sáng nay, khi đưa nàng đến trường học, Thúy Nga có hỏi xa gần anh tài xế:
– Năm nay anh bao nhiêu hả anh tài?
– Dạ tôi được hai mươi lăm. Anh tài nói. Chi vậy cô?
– À hỏi cho biết vậy mà. Anh có vợ con gì chưa?
Nghèo mà cô, ai chịu ưng đâu mà vợ với con. Thế anh sống khơi khơi mà chịu được à?
– Chịu không được rồi cũng quên đi. Muốn lấy vợ phải dư tiền. Lương của tôi ở dây chỉ đủ hút thuốc lá với đi chơi gái lai rai. . .
Đi chơi gái lai rai… Chơi có phải trả tiền không anh tài?

VN88