VN88 VN88

Truyện tình dục 18+ hay nhất ham muốn địt đụ cuồng dâm

– Từ ngày em đi, anh nhớ còn hơn cái gì nữa. Làm sao mà không đi kiếm được cơ chứ.
– Anh xạo quá đi. Đã đưa em lênxe đò rồi còn đi kiếm cái gì nữa.
Năm Ẩu rà cả hai tay lên vùng ngực cãng tròn của Mỹ Kim, kéo thật sát thân thể nàng vô mình hơn nữa.
– Khi em đi rồi, mấy ngày sau anh vô tình gặp thằng lơxe đò trong chuyến xe chở em. Anh hỏi thăm nó em tới nơi có bình an không. Y cười hềnh hệch nói với anh là em đã nhẩy xuống xe ở lại nên anh mới biết.
– Nhưng làm sao anh lại tìm được em ở đây?
– À con vợ thằng Mười Lôi thấy chồng tự nhiên bỏ nhà đi ngày đêm, lại không đưa tìên về như mọi khi. Cô nàng không còn đồng xu mua gạo nấu cơm cho con nên nó sanh nghi. Em biết mà, đàn bà mà nồi cơn nghen lên. Lại ở vào hoàn cảnh nghèo khó đó, có cái gì họ không làm được cơ chứ.
– Nhưng tại sao cô ta lại cho anh biết? ..
– Ừ chuyện cũng hơi ly kỳ. Từ ngày em ra đi. Anh suy nghĩ mãi lởi em nói:”Tại sao phải nằm đưới trướng kẻ khác mãi cơ chứ”. Bởi vậy anh mới tìm cách bứng thằng
Hai Roi đi.
– Có liên quan gì tới con vợ Mười Lôi cơ chứ. Mà Hai Roi để anh làm chuyện đó à?
– Đâu có dễ vậy. Cu cậu cay cú lắm chứ. Nhưng sức nó làm được cái gì?

Tự nhiên Mỹ Kim tò mò. Nàng quên cả đang trần truồng nàm trong tay Năm ẩu như một tình nhân thực thụ.
– Anh kể cho em nghe câu chuyện ra làm sao đi.
Năm ẩu có vẻ hứng thú lắm, gật gù nói:
– Ừ ừ … Có lẽ khi em đi được hơn một tuần. Tụi anh kiếm được một con bò lạc từkhu khác lạng quạng tới khu vực tụi này. Thàng Hai Roi đập con nhỏ thê thảm, vì nó không giao một xu nào cho y. Kể cũng tội nghiệp cho con bé. Y đánh rớl gói tìên, chứ cũng không có ý qua mặt tụi này. Nhưng thàng Hai Roi nhất định không chịu tin. Nó đập con bé nát cả mình mẩy. Thấy thế anh mới bảo nó đừng có làm quá đáng. Ai ngờ y muốn ra vẻ ta đây đàn anh. Quay lại sực luôn anh. Anh nồi xung lên, đập cho nó một trận rồi bỏ đi. Dân chơi khắp nơi biết vụ này. Chỉ hai ngày sau, tụi nó tới chiếm khu vục thằng Hai Roi cai quản.
Lằn này y còn bị ăn đòn thừa sống thiếu chết nữa.
– Bây giờ anh ta ra sao rồi?
– Túng thế, nó đi làm ăng ten cho lính kín, bắt bớ tùm lum để trả thù. Và, em biết rồi, dân giang hồ mà chơi cái trò này thì kể như tới số rồi.
– Tại sao vậy?
– Tụi lính kín thì vắt chanh bỏ vỏ là nghề của chúng nó Còn dân giang hồ thì lẽ đương nhiên có luật chơi giang hồ. Chỉ mấy ngày sau, chúng nó chém chết thàng Hai Roi.
– Thế họ không sợ tụi lính kín trả thù cho Hai Roi sao?
– Cái chết của một thằng du đãng. Một tên ma cô trong xã hội này ai thèm để ý chứ. Tụi lính kín thấy Hai Roi bi chém chết còn mừng nữa.
– Tại sao vậy?
– Còn tại sao nữa. Những thành phần như Hai Roi ở đâu là gây phìên phức nơi đó. Lính kín cũng có nồi cơm của lính kín chứ. Để những thằng như Hai Roi sống trên
khu vực nó, không biết nồi cơm của chúng bi bể lúc nào!
– Hai Roi có chết thì cũng có những thàng khác nổi lên. Tại sao tụi lính kín không dẹp hết đi?
– Tụi lính kín đâu có hĩen lành gì. Nhưng có ai nổi lên lộ liễu tới cái độ để cho chúng nó dẹp được cơ chứ. Thôi, bỏ chuyện đó đi. Bây giờ anh hỏi em nè.
– Anh muốn hỏi cái gì?
– Tại sao em ở lại mà không đi tìm anh, lại lấy thằng Mười Lôi cơ chứ.

Mỹ Kim vòng tay ôm lấy cổ Năm ẩu, hôn mạnh lên bờ môi thật ướt át ấy. Nàng nghĩ bây giờ ngoài Năm Ẩu ra, khó có thể kiếm được một người nào cho nàng nương tựa ở cái xã hội sô bồ này. Mỹ Kim thì thào:
– Anh không nhớ đã bảo em phải trốn một thời gian cho cái vụ thàng Tư Hên êm êm đi hay sao. Cũng vì nhớ anh mà em đánh lìêu ở lại đây. Nhưng làm sao em có thể tìm anh ngay được cơ chứ!
– Vậy làm sao mà em lại tìm được thằng Mười Lôi hả?

Mỹ Kim từ từ kể lại từ lúc nàng nhẩy xuống xe đò cho tới những ngày sống ở đây. Sau cùng, cố tình hướng câu chuyện để lấy lòng Năm Au. Mỹ Kim nói:
– Hàng ngày, lúc nào em cũng hỏi anh Mười Lôi về tin tức các anh. Nhưng lúc nào anh ấy cũng nói không biết, vì không để ý tới giới anh chi mấy.
Năm ẩu gật đầu.
– Ừ nó không xạo em đâu. Thằng đó chẳng biết gì ngoài việc đạp xe xích lô máy cả.
Mỹ Kim cười khúc khích thực dâm đãng. Cái cười của nàng tự nhiên làm Năm ẩu nhìn xuống bộ ngực rung rinh ìô lộ của nàng. Y buột miệng nói:
– Tổ cha nó. Thằng Mười Lôi mà khờ nhưvậy sao. Nó dấu em ở đây hú hí thì khôn tổ mẹ rồi còn gì. Dám qua mặt Năm ấu này thì tới số rồi.
Mỹ Kim ẫm ờ nói:
– Còn anh đi với vợ người ta thì sao?
Năm Ẩu tự nhiên buột miệng hỏi:
– Ủa, tại sao em biết?
Mỹ Kim biết ngay là Năm ẩu thế nào cũng có cái gì với vợ Mười Lôi rồi. Nàng nói chặn đầu:
– Lúc nãy anh chẳng nói là Mười Lôi đâu có khờ như vậy là gì?
Năm Ẩu run run hỏi:
– Bộ nó cũng biết anh có gì với vợ nó rồi hay sao?
Mỹ Kim cười khanh khách:
– Đó nhé, không ai đánh mà khaỉ rồi phải không.
– Nhưng mà nó có biết thực không em?
Mỹ Kim chồm lên, ôm ghì lấy Năm ấu thì thào vào tai chàng.
– Anh nói cho em nghe đi đã, rồi em mới nói cho anh nghe được không?
– Em bắt bí anh hả?
– Đâu có, nói chuyện chơi thôi mà. Không lý chúng mình còn có chuyện gì dấu nhau được nữa hay sao?
– Ừ … há… Có gì đâu. Từ hôm thằng Hai Roi bị chém chết. Mặc dù anh không nổi lên làm trùm một khu vực nào. Nhưng bất cứthằng nào ở đâu cũng nể anh. Thứ nhất là anh không có ý xâm phạm tới quyền lợi tụi nó. Thứhai là ai lại không biết cái ẩu của anh, neân bây giờ dù đi đứng nơi đâu cũng thong thả. Giới anh chị có chuyện gì xích mích với nhau đều kiếm anh giảng hòa dùm. Có lẽ vợ Mười Lôi cũng biết đìêu đó, nên khi tìm được chồng cô ta lẹo tẹo với em, mới tới tìm anh nhờ giúp đỡ.
– Bộ cô ta biết em hay sao?
– Không. Chính anh cũng không ngờ Mười Lôi cặp với em nữa. Lúc xông vô cửa vừa rồi, mới vỡ lẽ ra là như thế.
– Nhưng Mười Lôi đâu có phải là giới anh chị mà vợ anh ta lại kiếm anh.
– Tại em khôngbiết. Vợ chồng thàng chủ nhà này cũng là tay có tiếng tăm ở vùng Thị Nghè, chứ không phải tay mơ đâu.

Mỹ Kim bây giờ mới hiểu, nàng hỏi thêm:
– Thì ra thế, vợ Mười Lôi nhờ anh tới đây bắt ghen vì còn sợ vợ chồng anh bạn chủ nhà này. Nhưng cô nàng cặp với anh lâu chưa?
Năm ẩu chép miệng nói:
– Cặp cái con khỉ gì. Thật ra thì chính thàng Mười Lôi phải biết mới đúng.
– Biết cái gì?
– Từ ngày nó nuôi em ở đây. Y đâu có đem tiên vê nhà cho vợ nữa. Mà vợ nó thì ngày xưa cũng là dân bán bia ôm chứ hìên lành gì. Vì vậy nên khi túng bấn thì cô nàng lại lén lút đi đêm với khách. Nó tới nói anh giúp đỡ nên anh mới giới thiệu nó với con mẹ tú bà trong xóm ấy. Lúc nào có khách; mụ ta lại lén lút chạy qua nhà nó kêu.
– Sao anh nói cô ta cặp với anh?
– Ừ thì hôm tới nhà anh nhờ vả. ở nhà chẳng có ai, trời lại mưa từ sáng tới chìêu. Hmh như có bão đâu đó. Cô ta lội mưa ướt như chuột lột tới tìm anh. Nhìn lớp áo bà ba trắng ướt đũng, dính sát vô ngực cô nàng đỏ hồng, làm anh nóng cả mình mẩy. Thú thực, lúc ấy giá như cô ta ở trần cũng không làm anh háo hức như vậy. ác nỗi, sắp đi ngủ nên anh lại chỉ mặc có cái quần đùi mỏng manh. Thân thể cứng cả lại. Cô ta nhìn thấy ngay. Nắm lấy tay anh nói nho nhỏ:
– Anh Năm giúp em sống qua ngày, có cái gì em không chìu anh được đâu.
Anh hỏi:
– Còn chồng em thì sao?
Cô ấy nói:
– Em biết anh Mười có vợ nhỏ mà không biết dấu ở đâu Tìên bạc thì không đưa về. Có hôm còn đi luôn cả ngày đêm, thân thể phờ phạc. Em làm giặc lên rồi mà cũng chơ chơ ra đó. Bây giờ thì em phải tự lo lấy thân chứ làm sao hơn được. Muốn trờ về nghề cũ, bây giờ có gì với anh cũng có sao đâu.
Anh mỉm cười hỏi:
– Có cái gì bây giờ?
Vợ Mười Lôi cười khúc khích, thổi tắt ngọn đèn dầu, kề sát vô anh nói nho nhỏ:
– Thếbây giờ anh muốn cái gì. Trời mưa mà mình mẩy anh nóng như lửa, lại cứng ngắc như thế này rồi còn hỏi gì nữa.
Bóng tối làm anh thực bạo dạn. Anh ôm lấy cô ta nỏi nho nhỏ:
– Em Mười cởi qùân áo ra phơi lên mắc áo cho ráo nước đi.
Vợ Mười Lôi cởi hết quần áo, vất nước chẩy xuống sàn nhà rồi máng lên chiếcghếkê bên cạnh giường. Nàng ngồi xuống cạnh Năm ẩu hỏi:
– Vợ chồng chị Tư Răng Vàng về thãm bên ngoại tới chừng nào mới về hả anh?
Anh ngạc niên hỏi lại:
– Ủa…sao em biết?
– Thì mấy bữa trước họ qua nhờ anh Mười em chở ra bến xe mà.
Lúc ấy anh mới vỡ lẽ ra là thế, nên nói nói:
– Em biết vậy, hèn chi vô đây bạo dạn thế.
Vợ Mười Lôi cũng cười khúc khích nói:
– Gian thì phải ngoan chứ. Chuyện này ai đám để người khác biết hả anh?
– Vậy anh thì sao?
Vợ Mười Lôi nầm xuống sát bên anh, gác một chân qua mình anh rồi chồm lên nói nho nhỏ:
– Anh thì em cho biết hết.

Thực sự anh không ngờ vợ Mười Lôi lại táo bạo như vậy Cô nàng làm anh tê tái cả thân thể. Nằm ngửa đờ đẫn để vợ Mười Lôi tung hoành trong bóng tối. Hơi thở anh hào hển đê mê cho tới lúc không còn chịu nổi nữa. Anh đã vật vợ Mười Lôi xuống, đè ngửa trên giường. Hai thân thể cuốn lấy nhau như sợi dây t hừng. Cho tới gần sáng vợ Mười Lôi mới về. Từ đó bất cứ lúc nào anh muốn. Vợ Mười Lôi cũng tìm cách chìêu chuộng ngay. Bây giờ nằm đây kể lại cho em nghe mà những cảm giác ngày hôm đầu tiên gần gủi với vợ Mười Lôi còn phảng phất.
Mỹ Kim hỏi:
– Anh với cô ta như vậy mà anh Mười Lôi không hay biết gì hay sao?
Năm Au chới với hỏi lại:
– Ủa, sao lúc nãy em nói anh ta biết hết chưn rồi?
Mỹ Kim cười hì hì.
– Em nói anh ta biết anh lẹo tẹo với vợ anh ta hồi nào. Có tật thì giật mình. Tự nhiên anh khai ra chứ có ai tra hỏi gì đâu.

VN88