VN88 VN88

Mới chơi trò địt cởi hết cả quần áo lót em yêu

Một bàn tay sờ vào dương vật của Lê qua làn khăn lông quấn ngang thắt lưng chàng, rồi một giọng xuýt xoa :
– Sao mềm thế nầy …hở anh . Khác hẳn hồi nảy , em … hổng chịu đâu !
– Geisha đàn samisen cho một chập là lên mấy hồi , híhí .

“Quả thật các cô được dịp làm vô danh, các cô đùa bạo còn hơn đàn ông nữa” , Lê nghĩ thầm. Rồi chàng trả đủa :
– Các phi để cho trẩm đi tắm cho khỏe khoắn trước đã, rồi trẩm mới ban ơn mưa móc cho các phi thoải mái được chứ. Phi “Chanel” gọi trẫm là Hiệp Sĩ Mù, trẩm không giận nhưng cặp đùi của nàng hồi nảy kẹp chặt quá, bây giờ trẩm còn … nhức đầu đây nè. Phi “Hà Thành” khi sáng rửa ráy cho trẩm mà quên cho trẩm “pipi”, bây giờ mới nhớ à, tệ quá ? Còn phi “Passionate” lo trẩm không cương cứng lại để giao đấu với cặp giò trường trúc bất tri lao của nàng hã ? Nàng sẽ thấy là không đúng đâu nhé. Còn phi “Lancôme” biết tài đàn samisen của Hương Giang à ? Trẩm phải thưởng thức mới được. Thôi , mình đi đi, ái khanh Hương Giang.

Các cô cười như nắc nẻ. Lê đùa xong, mặt tỉnh bơ thản nhiên khoác tay ngang eo Hương Giang để nàng hướng dẩn bước chân vào phòng tắm, bỏ mặc sau lưng bốn ma nữ xúm nhau bàn tán tưng bừng :
– Hắn nói cái gì vậy ? Hắn cho mỗi đứa một tên à ?
– Ừ ! Cái anh chàng nầy ranh quá chừng, chúng mày ơi . Bị bịt mắt như vậy mà hắn đac biệt danh cho mình, đúng ơi là đúng. Hay là tiện đó, mình gọi nhau bằng biệt danh hắn đặt cho mình để khỏi buột miệng gọi tên thật. Đồng ý không ?
– Ừ ! Tao chỉ lo con “Hương Giang” không kham nổi chàng, để hắn kéo mặt nạ xuống là đổ bể hết. Hay là cả đám chúng mình vô tắm cho “con mồi” đi, cho có số đông.
– Thôi đi nàng ! Ra ăn pizza kẻo tao đói chết mất. Đừng vô trong đó làm con Hương Giang mất … tự do. Khi trưa, nó tình nguyện đi mua pizza cho cả bọn trong khi mình hưởng thụ anh chàng Lê. Bây giờ đến lượt nó chứ ! Fair enough ?

Ma nữ Hương Giang đưa Lê vào phòng tắm, cẩn thận khóa cửa lại rồi hướng dẩn chàng ngồi lên bàn cầu. Trong khi chàng tuôn khỏe khoắn dòng nước nóng từ trong người ra thì nàng vặn nước vào đầy bồn. Nàng lại dẩn chàng bước vào bồn tắm, thành thạo như nữ y tá làm vệ sinh cho một bệnh nhân. Nhưng bệnh nhân nầy thì lại lắm mưu mô. Chàng thì thào vào tai nàng :
– Anh bị còng lại bịt mắt, loay hoay chổ trơn trợt nầy, ngã lăn chắc đập đầu xuống nền chết mất. Hay là em cởi áo, vào tắm chung với anh đi . Săn sóc thì phải săn sóc đến cùng chứ.

Vừa nói chàng vừa cắn nhẹ vào tai nàng, và hôn hai cái liên tiếp vào gáy nàng. Hương Giang bủn rủn. Lê nghe tiếng chiếc áo night gown rơi nhẹ xuống nền gạch, rồi một tấm thân lõa lồ
áp vào cạnh sườn chàng. Nàng đáp lại chàng bằng một chiếc hôn vào ngực chàng bởi vì nàng chỉ đứng cao vừa tầm đến đó :
– Thế ni thì được chưa hỉ ? Anh đòi hỏi nhiều chi rứa ? Chắc anh làm nũng với girl friend của anh lắm hỉ ? Ngồi xuống đi để em rửa cho anh.
– Girl friend nào đâu ? Lê vừa đáp vừa lần mò ngồi xuống chiếc bồn tắm ngập nước trong lúc Hương Giang quay lưng lấy cục xà bong.
– Đừng vờ ngây thơ ! Ai lại không biết anh đang “go steady” với con Melissa. Con nhỏ có bộ ngực Marilyn Monroe , lúc nào cũng tưng tưng, ở campus ai mà không biết.

Trong chớp mắt, Lê biết được ba điều về cô bé Hương Giang nầy : thứ nhất, nàng hoc cùng trường với chàng; thứ hai, nàng theo dõi chàng từ lâu biết ai đang là bồ ruột của chàng; thứ ba, nàng có mặc cảm về ngực bé của mình. Chàng nhón người lên một chút, vừa lúc Hương Giang quay lại thì mặt của Lê vừa vặn ngang chổ kín của nàng. Lê không bỏ lở cơ hội, chàng ủi đầu vào âm hộ nàng, đẩy nàng đứng dựa vào tường. Hương Giang không có thế nào xoay trở hơn trong bồn tắm chật chội. Nàng cuống quít nhìn xuống, thấy Lê lè lưỡi liếm vào vành môi ngoài của âm hộ nàng. Tay nàng run, đánh rơi cục xà bong xuống nước :
– Anh… anh làm chi rứa ! Để em …tắm cho anh xong đã .
– Không ! Em đưa đóa phù dung vào ngay miệng anh thì anh phải hút nhụy ngay bây giờ chứ.
Cũng để cho em biết là em thu hút anh nhiều nhiều hơn là ả Melissa đó.

Vừa nói, Lê vừa tấn công tới tấp. Lưỡi của chàng mằn mò lên âm hạch nhỏ xíu, thích mạnh vào đó vài cái rồi lại rẻ mép đút sâu vào bên trong mà ngoáy. Âm hộ cô bé ra chất nhờn rất mau, toát một mùi trầm hương dễ chịu. Thì ra nàng dùng spice soap, loại mà chàng ưa thích. Chàng suýt đổi tên nàng lại là “Spice girl” rồi chợt nhớ bốn ma nữ kia, mỗi cô một mùi. “Năm mùi mê mẩn. Hay là mình đặt cho năm ả là ngũ-vị-hương ?”. Ý nghĩ ngộ nghĩnh khiến Lê muốn bật cười, Chàng dừng lại kịp vì sợ Hương Giang hiểu lầm. Âm mao của Hương Giang chỉ lơ thơ, Lê không sợ vướng vào mũi, chàng đút lưỡi thật sâu vào cửa Thiên Thai, mặc cho nước suối từ lạch Đào Nguyên túa ra. Chàng húc mặt vào háng cô bé, lắc đầu mấy cái.

Lại độc chiêu lắc đầu được xuất thủ !

Hương Giang rên hừ hừ, ú ớ những gì không rõ . Nàng nẩy thân trước lên như dâng hiến thêm cho cái miệng tham lam của lực sĩ Lê. Bên ngoài, tiếng hát, tiếng cười bổng im bặt. Có lẽ tiếng rên rỉ của ma nữ Hương Giang làm cho bốn ma nữ kia phải chú ý lắng nghe.

Lê từ từ đứng dậy nhưng chiếc lưỡi quái quỷ của chàng không hề rời thân thể của Hương Giang. Nó từ giã âm hộ rồi quay vài vòng vuốt ve chòm âm mao, đoạn tiến lên thích nhẹ vào chiếc rốn sâu khiến Hương Giang nhột nhạt co rúm người. Lưỡi của Lê lại ngao du lên vùng hai vú. Chàng hôn hết vú này lại sang vú kia. Vú nhỏ nhắn nhưng cong sừng trâu. Khi Lê há miệng lớn nút mạnh thì chiếc vú tựa hồ chui tọt vào miệng chàng. Lê có cảm tưởng như có dòng sữa ngọt ứa ra, suýt nữa chàng cắn ăn ngấu nghiến cả chiếc “bánh ít” trần ! Xong lưỡi của chàng lại chạy lên chiếc cổ cao mảnh khảnh, rồi chiếc cằm nhỏ xinh xinh. Sau cùng lưỡi chàng tìm thấy lưỡi nàng giữa hai môi mở rộng, thoát ra những tiếng hào hễn. Hai lưỡi xoắn vào nhau. Chàng uống cả nước miếng của nàng ứa ra đầy miệng. Cô bé thật sạch. Nước miếng của nàng ngọt, thơm thơm mùi trầm hương.

Hương Giang ôm chặt lấy Lê Phan. Đến phiên chàng quay lưng tựa vào vách bồn tắm. Chàng
hơi rùn người xuống. Nàng hơi nhón chân lên. Dương vật dài 7 inch cứng như thép nguội của
chàng chạm vào háng ẩm ướt của nàng. Lưỡi của Lê thám hiểm vòm miệng của Hương Giang. Cái gì của nàng cũng nhỏ nhắn như búp bê. Đôi vú nhỏ, chiếc cằm nhỏ, diện tích miệng cũng nhỏ, nhưng có cái răng khểnh dễ thương. Chàng cảm thấy bàn tay của nàng lần xuống dưới, nắm lấy dương vật chàng và đút vào cửa mình nàng. Cử chỉ thành thạo ấy cho thấy Hương Giang đã có kinh nghiệm chiến trường nhưng âm hộ của nàng vẫn còn chật chội như của một trinh nữ. Lê thích mấy cái mà thằng bé của chàng cũng chưa len đựơc qua cửa ải. Tay bị còng ra sau, chàng không có thế để nhấn nó vào thêm nữa. Lê nói nhỏ :
– Em xoạc chân ra chút nữa. Người gì mà nhỏ thế. Như là búp bê Nhật Bản í !
Nàng cười hích hích trong miệng chàng :
– Ai bảo anh …to quá làm chi. Từ từ nhé ! Em mà … rách là em bắt đền anh đấy .

VN88