– Em lạnh không ? – Tôi nhìn Thảo Mi âu yếm nói.
– Hơi lạnh!
Tôi cố tình đi sát bên Thảo Mi. Mỗi bước chân như chậm lại. Cả hai cùng nuối tiếc sắp chia tay.
– Mai em gặp anh được không ? – Thảo Mi chợt hỏi.
– Có lẽ không … vì không tiện.
– Gặp anh bộ khó vậy sao … A, em hiểu rồi, anh là người có vợ – Thảo Mi như đùa như thật. Nàng cố tình nép vào tôi.
Tới một ngỏ vắng. Chúng tôi quyết định chia tay. Trong ánh đèn mờ, nàng đẹp diễm lệ có thể giết chết trái tim đã có vợ như tôi. Nàng cũng bịn rịn như chưa muốn giả từ.
Hai người chợt ôm chặt lấy nhau. Hôn đắm đuối. Thảo Mi rõ ràng đang cần một bờ vai và hơi thở của người đàn ông. Tôi cần nàng một thứ tình cảm bức xúc đã mất từ lâu.
– Mình tìm chỗ nào, nghen Thảo Mi ? – Tôi thỏ thẻ bên tai nàng.
Thảo Mi gật đầu. Tôi mừng rơn trong bụng.
Chúng tôi ghé vào một khách sạn gần đó. Hạng sang. Tôi đưa Thảo Mi lên phòng. Đèn mờ. Chúng tôi quấn chặt vào nhau. Hôn như nụ hôn lần đầu của thuở biết yêu.
Dìu nàng đến bên giường. Chúng tôi tự động cởi áo ngoài ra. Rất âm thầm. Biết chuyện. Nàng từng có bạn trai, tôi là người có vợ, quá sành sõi rồi, cần nói thêm làm chi !
Tôi hôn Thảo Mi trên trán, trên má, trên môi. Hít thở mùi da thịt. Nghe từng nhịp tim nàng đập. Nếm mật ngọt trên đỉnh vú nàng. Tôi muốn nàng hưởng cái thú ái ân mà nàng chưa bao giờ có với ai. Kinh nghiệm của một người có vợ dạy cho tôi biết phải làm gì để nàng được điều đó.
Tôi cởi quần lót của nàng ra. Một cách tế nhị. Nàng sẵn lòng. Tôi thừa biết. Nước nhờn nàng đã làm ướt mấy ngón tay tôi. Rõ ràng quá rồi!
Tôi chạm vào chỗ kín của nàng lần đầu tiên. Nàng thót lại nhưng lại dạng chân ra. Tôi tìm vào nơi nhạy cảm nhất để “yêu” nàng bằng kỹ thuật mình có.
Ở giữa hai đùi nàng, tôi trân trọng đặt đầu mình vào. Nàng sốt sắng chờ đợi phút giây đó sẽ tới. Cái liếm đầu tiên thật ướt át, êm ái, nhưng đối với nàng còn mạnh hơn con sóng dữ.
Nàng rên rỉ. Kéo ghịt tóc tôi về phía nàng. Hai tay tôi vạch nàng ra, tìm vào đúng vị trí. Hút nhè nhẹ bằng đôi môi và liếm bằng chiếc lưỡi.