VN88 VN88

Bố chồng cướng ép nàng dâu – Truyện 18+

Thầy Năm chợt đẩy ông sang một bên và tán vào mặt ông một cái như trời giáng. Rồi thầy lui cui lượm quần áo mặt vào. Ông ôm má lồm cồm ngồi dậy để xem tình hình. Ông thấy thầy Năm xoay lưng bận luôn cái quần dài vào. Ông Bảy chợt bàng hoàng hiểu ra mọi chuyện. “Thì ra chị Năm đó ư, chứ không phải là con Mận”.
Ông hớt hãi biện hộ cho hành động của ông vừa rồi:
– Úi, trời ơi, chị Năm tha lỗi cho tôi. Tôi đâu có ngờ là chị – ông than van năn nĩ.
– Không sao, được rồi. Tôi đã nói rồi, con quỷ này lợi hai lắm. Cỡ sư phụ của tôi chưa chắc thu phục được nó. Nhưng tôi quyết dùng hết sức mình để trả lại cái nhục vừa rồi. Ông theo tôi!-Thầy nhanh nhẩu trả lời.

Thầy Năm nói xong thì xách túi càn khôn đi thẳng ra sau nhà nơi có đàn làm phép, không để cho ông Bảy nói thêm lời nào. Ông Bảy cũng lật đật mặt quần áo vào rồi chạy theo.

Gió bên ngoài giờ đây thổi thật mạnh làm bay cả tóc tai. Cái lạnh như buốt cả xương lưng. Khi ông Bảy bước tới đàn làm phép thì thầy Năm đang khấn vái điều gì đó rồi ngụm một dầu hôi phun ra, lửa bừng bừng bốc cháy. Con Kiki bên dưới bàn hoảng sợ nép mình kêu “ứ ứ”.
– Ông Bảy, giết con chó giùm cho tôi -tiếng thầy Năm như lệnh vỡ.
– Dạ được. -Ông Bảy lí nhí trả lời.

Ông Bảy lôi con chó ra ngoài. Nó dường như biết chuyện gì sẽ xãy ra với nó nên nó rúc trong bàn chẳng chịu ra, ông nắm cọng dây lát kéo một cái thật mạnh. Con chó bị quật một cái bất ngờ nằm thiêm thiếp sợ sệt. Ông Bảy cầm mã tấu trên tay nhìn thầy Năm một lần nữa xem thầy có đổi ý. Thầy gật nhẹ một cái ra hiệu thì cây mã tấu sáng hoắc trong đêm tối vung lên. Đầu con Kiki lìa khỏi cổ chưa kịp kêu lên một tiếng đau đớn. Nó dãy dụa “thìn thịt” trên đất một lúc rồi nằm im, tứ chi co giật. Ông nắm cần cổ của nó trút hết máu vào trong cái xô.

Gió càng lúc thổi càng lớn, như muốn tắt hết đèn làm phép của thầy Năm. Những lá bùa dán đầy nhà xứt ra gần hết.Ông Bảy đứng nép sát vào thầy Năm để bớt sợ. Cả hai đứng im như chờ đợi. Và chờ đợi.

Rồi những gì tới sẽ tới… thầy Năm đang niệm chú thì bỗng mở chừng hai ra quát to: “Tới rồi sao ?”, rồi rút cây kiếm gỗ để trên đàn làm phép nhúng vào xô chu sa, rồi phóng tới chém loạn xạ vào không trung. Ông Bảy nhìn tới nhìn lui để kiếm Mận nhưng ông chả thấy đâu chỉ thấy thầy Năm vừa đánh vừa la lối om sòm. Bỗng đèn thông phong thấp trên đàn tắt phụp. Ông thấy trời đất như tối tăm. Ông loạng choạng mò mẫm lên bàn để tìm diêm quẹt. Bỗng bàn tay ai đó nắm lấy cổ tay ông. Ông thấy hơi lạnh như hàn băng nhỏ rí đi sâu trong mạch máu. Ai đó dắt tay ông bước đi từng bước một. Ông ngoan ngoãn làm theo không một lời chống cự như một người tội phạm trước khi ra pháp trường hành quyết. Ông chỉ lẩm bẩm trong miệng có ba chữ lập tới lập lui: “Là con Mận, là con Mận, là con Mận, là con Mận…”.

VN88