Quang khẽ nấc người lên. Anh rên nho nhỏ. Tay đưa xuống đầu Khanh, rong vào tóc nàng, đan thành lọn vào các ngón tay. Anh làm một cách vô tình, một kiểu bày tỏ sự sung sướng. Khanh hôn chàng rất điệu nghệ, chỉ dùng lưỡi và nước miếng, thấm ướt đầu dương vật, rồi nút nhè nhẹ. Nàng phối hợp với dùng tay vuốt dọc theo thân da, lâu lâu kích thích vào đáy của bìu dái. Điểm mà nàng chăm chút nhiều nhất là mặt dưới của đầu khất. Khác với những người khác, nàng hôn rất tận tình, nên không để rơi rớt và nhễu nhão một tí nước miếng nào; có nghĩa, là nàng nuốt vào nếu như cần thiết.
Trên màn ảnh TV, người con gái tóc vàng cũng đang khẩu dâm cho anh chàng đẹp trai. Quang thấy thật kích thích trong bối cảnh này. Anh ngồi dậy, lưng tựa vào đầu giường, tay tung hết mền ra khỏi người Khanh. Nàng trần truồng thật đẹp, đang chăm chú làm việc giữa hai đùi anh. Quang thấy thật phê, mắt anh lim dim tận hưởng. Chàng không ngờ quen được Khanh, một người quá rành về nghệ thuật bú liếm. Đó coi như là phước phần của chàng trong đêm nay.
Từ trên nhìn xuống, Quang thấy đầu nàng gật gù, mái tóc bồng bềnh lắc lư theo nhịp gõ. Anh thật thích. Bèn vội trở đầu nằm xuống, tìm thế 69 và rút vào đùi nàng. Được nàng bú, và bú lại nàng quả là một cái sung sướng trọn vẹn. Nghe nàng rên thôi cũng đã chịu hết nỗi, nên chẳng mấy chốc Quang rùng mình. Khanh đoán được, nên ra sức bú đợt cuối. Quang muốn ngưng lại để “fuck” nàng, nhưng không còn kịp nữa, tinh dịch anh trôi nhanh lên ống dẫn tinh, và từ đó bắn thẳng ra ngoài. Quang cong cớn, bám chặt vào l… Khanh nút mạnh. Khanh thì đưa tay sục liên hồi lên dương vật để vắt hết những giọt tinh cuối cùng bắn vào miệng nàng, nàng nuốt vội. Hai người để nguyên tư thế và ôm nhau.
Sau đó, rủ nhau đi tắm. Quang nhìn đồng hồ lúc đó đã hơn 11 giờ khuya, chợt nhớ ra một điều, liên hỏi:
– Em có gọi phone về cho … Chicago ?
– Rồi, từ lúc trước khi gặp mặt anh, ở phi trường … Giờ này chắc ảnh ngủ rồi. Em có nói mai mới gọi, dùng phone của bà Dì.
– Dì em ở gần đây không ?
– Trên đường Bolsa luôn đó – Khanh nói.
Quang bỗng thấy không an tâm lắm, nhưng chàng chẳng biết làm sao hơn. Chính chàng cũng chưa một lần gọi về cho vợ từ khi gặp mặt Khanh. Nhưng chàng không “care”!
Trong phòng tắm, hai người quyết định tắm chung, rồi day dưa thế nào, hai người lao vào trò chơi người lớn. Quang xuất tinh thêm lần nữa trong mình Khanh, nàng cho phép điều này vì nàng đang dùng thuốc ngừa thai. Tuy mệt mỏi, nhưng Quang cho là đáng! Khanh thật hấp dẫn từ trên xuống dưới, nàng thật là một sự mới mẻ tuyệt vời đến với Quang trong bất chợt, khó cưỡng chế. Chàng ôm nàng hôn đắm đuối như ngày nào chàng hôn vợ lần đầu tiên …
Tắm xong, chàng rũ Khanh xuống phố Bolsa tìm đồ lót dạ. Làm tình nhiều, mất sức, ai không đói chứ ! Giờ này, Quang không còn sợ người quen bắt gặp nên đưa Khanh thẳng đến nhà hàng Đồng Khánh. Hai người gọi món mì Quãng và cơm chiên, ly trà nóng cho Khanh, chàng uống Bud. Ăn xong thì đã 12 giờ, tiếc là các quán cà phê đều đóng cửa nên Quang không giới thiệu được sự độc đáo bên trong cái khung cảnh tối mờ đó, mà chỉ đảo một vòng cho mát mẻ, rồi đưa Khanh về khách sạn.
Dù tiếc nuối lúc chia tay, nhưng cả hai quá mệt mỏi để gần gũi thêm lần nữa, Quang hẹn Khanh ngày mai sẽ gọi nàng đi ăn sáng. Khanh cười duyên đồng ý.
Quang đề máy xe, sửa lại kính chiếu hậu trước mặt. Nhìn trong kính, thấy anh có vẻ phờ phạc. Bây giờ đã quá 1 giờ khuya, Quang phải lái hơn 30 phút để về nhà. Chàng thở dài, nhấn ga, quẹo trái rồi quẹp phải, rẽ vào xa lộ 22 đi về hướng West. Đường khuya vắng vẻ, đầy sương mù, Quang nhìn lại đồng hồ lần nữa, rồi đạp thẳng bàn ga, xe lướt vèo vèo trong gió. Đi được đoạn, Quang thấy khá buồn ngủ, bèn mở đài 106.3 FM lên nghe. Đang loay hoay, chàng ngước lên, một vệt sáng ập vào trong mắt. Anh nghe tiếng thắng xe lếch “reng réc” trên mặt đường.
Đùng !!!
Gần sáng. Y tá Bệnh viện UCI gọi cho vợ Quang biết, chàng đang nằm phòng tịnh dưỡng. Vết thương trên đầu khá nghiêm trọng. Ca mổ cũng khá thành công, cứu lại được mạng sống cho Quang, nhưng tương lai chưa định rõ, có thể Quang sẽ bị liệt nửa thân người. Trước giường bịnh, vợ Quang khóc sướt mướt, cầu nguyện cho chàng tai qua nạn khỏi. Thật tội nghiệp cho cảnh não nùng đó! Nào ai có thấu cho nàng, nàng vốn không bị bịnh lạnh cảm như Quang nghĩ. Chỉ vì trong một lần soạn lại đồ đạc, nàng phát hiện sấp ảnh khỏa thân của Quang và hai một cô gái. Thế là nàng âm thầm cắn chịu. Dù thương Quang lắm, nhưng mỗi lúc gần gũi Quang, nàng lại nhớ những bức ảnh hoen ố kia. Bây giờ, chuyện đã đến nước này, nàng không mong gì hơn là nhìn thấy Quang tỉnh dậy, để nàng bỏ qua hết tất cả.
Khanh không nhận được phone của Quang sáng hôm sau, và những ngày kế tiếp. Nàng quyết định gọi cell phone cho chàng, nhưng được trả lời “this number no longer in service”. Thoạt đầu, nàng cho là Quang bận chuyện, nhưng đợi mãi vẫn không thấy. Khanh đi từ bực tức, buồn bã tới sinh nghi, lo sợ, song chẳng làm được gì hơn.
Cuối cùng, ngày trở về cũng đến, Khanh ra phi trường lặng lẻ, đơn côi, đầu óc trống rỗng. Ngồi trên máy bay hàng giờ, nàng nhớ lại những chuyện đã qua với Quang, mà vẫn ngỡ mình vừa nằm mơ. Nhiều điều nghi vấn đặt ra trong đầu chưa biết trả lời thế nào! … Thôi kệ, chuyện đã qua hãy để cho nó qua luôn! Trước mắt nàng những thứ khác có vẻ cần thiết hơn. Chồng nàng không biết bây giờ đang ở đâu, làm gì ? Sao bỗng nhiên nàng thấy nhớ anh ấy hết sức. Thật ra nàng vẫn còn thương chồng nàng rất nhiều, tình yêu có thể xây đắp nếu như nàng mở lòng ra để đón nhận, nàng ngẫm nghĩ …
Mây chiều bay lơ lững phía dưới, hoàng hôn ở chân trời thật đẹp! Khanh nhìn phớt qua, rồi nhắm mắt lại … (Hết)
( Truyện 18+ hay nhất Truyen18.name)