VN88 VN88

Truyện vợ ngoại tình với Quang hàng xóm

8 giờ 15. Quang đón Khanh tại Terminal 3. Chàng nhận ra nàng thật dễ dàng trong bộ áo nhung màu đỏ như đã dặn dò trong email. Hai người ôm nhau, cười nói gượng gạo cho lần gặp gỡ đầu tiên. Quang đưa nàng lên xe Lexus ES 300, hành lý nàng chỉ là một cái xách tay nhỏ. Câu chuyện dang dỡ của hai người tiếp tục trên đường đi. Quang cố gắng ăn nói cho bặt thiệp dù đầu óc chàng trống rỗng. Mùi nước hoa trên người Khanh có lẽ đã làm anh phân tâm.

Nhìn bề ngoài của Khanh, nàng có vẻ còn đẹp hơn trong ảnh. Hay là do bóng tối, dưới ánh đèn màu ? Không cần biết, Quang thật sự thấy tim mình nhảy bấn loạn. Muốn nắm tay Khanh lắm, nhưng vẫn còn ngại.

Quang đưa Khanh đảo một vòng trên phố Bolsa. Nàng qua Mỹ đã lâu nhưng chưa hề xuống “khu người Việt đông nhất ở Hải ngoại”. Mọi thứ ở đây đều là xa lạ với nàng, nhưng rất thân quen với các hàng quán đều mang tên tiếng Việt.

– Em đói không ? – Quang chợt hỏi. Chàng thích gọi nàng bằng “em” dù nhỏ hơn 2 tuổi.
– Đi ăn chút cũng được – Khanh cười xoa bụng và đáp.
– Ăn gì ?
– Ăn đồ Việt nam, em thèm …
– Để khuya nhe … Bây giờ mình đi ăn đồ Mỹ trước.
Nói sao làm vậy, Quang cố tình đưa Khanh đến một tiệm Outback, một tiệm có rất nhiều kỷ niệm đẹp đối với Khanh; và gọi Steak. Mục đích khác của anh là tránh gặp người thân quen ở các tiệm Việt. Ăn xong, chàng đưa nàng xuống bờ biển Hungtington. Ngồi trong xe ngắm biển, ngắm đèn ngoài khơi, và đèn thành phố. Hai người bắt đầu thân quen hơn trước. Quang cố pha trò với những truyện cười người lớn, nhưng chàng kể rất tế nhị, làm Khanh rất thích. Trong lúc cười giỡn, chàng vô tình chạm trúng tay nàng, rồi … nắm luôn. Khanh cũng để nguyên vậy, và rồi không khí nô đùa lắng xuống, sự lãng mạn yên ắng trỗi dậy. Hai trái tim đập loạn xạ trong hơi thở dập dồn.

Bất thần, Quang chồm qua, choàng tay ôm chặt Khanh, và ghì đầu nàng vào để hôn. Chàng tấn công thẳng vào cặp môi của nàng, hai tay chàng xiết chặt với ý định không cho Khanh có dịp chối từ. Nhưng nàng đã không chối từ, mà ngược lại, Khanh đón nhận nụ hôn đó hết sức nồng nàn.

Năm phút trôi qua thật tình tứ, ướt át. Cả hai nằm chiêm bao cũng không ngờ rằng mình đang làm một chuyện phản bội với người phối ngẫu.

– Mình tìm nơi nghỉ ngơi nhen em! – Quang thì thào.
– Anh … anh quyết định đi! – Nàng hơi thẹn thùa đáp.

Quang cho xe de khỏi bãi, lướt trên con đường Brookhurst, lúc này đã thưa thớt xe qua lại. Trong đầu chàng trước đó đã dự tính phải đi về đâu. Chàng không định chọn khách sạn lớn vì phải đi ngang phòng tiếp tân, biết đâu gặp người quen.

– Ở đây được chứ ? – Quang nói nhỏ, chỉ vào khách sạn “Motel 6”
– Được …! Chỗ nào cũng được, Khanh không kén chọn … – Khanh đáp, cố tỏ ra là một người dễ dãi, hòa đồng.

VN88