Cô ngoái lại nhìn thì thấy ông Phú đã quay lại từ bao giờ, trên người chỉ còn mỗi cái quần bi đang trèo xuống bể bi. Chỗ cô và ông Thái đứng nước chỉ ngập đến ngực, ông Thái thì vẫn cứ dùng hai tay giữ chặt lấy phía sau hông cô để làm điểm tựa dập bụng dưới vào cô. Tuy cô và ông Thái đứng một chỗ nHương những động tác của ông Thái ngầm dưới nước khiến mặt nước chung quanh hai người gợn sóng và tiếng nước vỗ cứ ì oạp. Dù đã cố đứng vững, nHương người Thu Hương không thể dấu được chuyển động đu đưa đều đặn theo nhịp chi của ông Thái. Thấy ông Phú đang bi lại gần chỗ cô và ông Thái, Thu Hương hốt hong cố gỡ ra khỏi ông Thái, nHương ở tư thế bồng bềnh dưới nước này không dễ gì mà tách ra khỏi được ông Thái, sự cố gắng chỉ làm cho hai chân cô đang trụ dưới đáy bể bị trượt hẫng đi thôi khiến c thể cô lại càng dính chặt vào ông Thái. Ông Phú đã bi lại sát gần, Thu Hương đành cắn răng không cố tìm cách gỡ ra khỏi ông Thái nữa mà cố đứng thẳng khép hai chân lại kẹp chặt dưng vật của ông Thái bên trong cô. Ông Thái cũng có vẻ e dè hn nên không nhịp nhịp nữa mà để yên cái dưng vật của mình trong người Thu Hương. Ông Phú đứng sát lại gần hai người, vuốt vuốt nước trên mặt, rồi đặt tay lên c vai Thu Hương lẫn ông Thái nói:
– Thế nào … hai người tắm đã chưa, đã đói chưa … mình đặt sẵn nhà hàng họ làm rồi đấy, chừng một lát nữa sang ăn là vừa
Dù đã cố hết sức nHương Thu Hương không sao dấu được vẻ mặt ngượng ngùng, làm sao mà cô tỏ ra bình thường được khi bụng dưới của cô vẫn đang ngậm chặt toàn bộ chiều dài cái dưng vật căng cứng của một người đàn ông. Cô đành ấp úng tr lời ông Phú là họ đang đứng nghỉ vì bi mãi mỏi quá. Ông Phú cũng thn nhiên như không có chuyện gì xy ra vậy và tiếp tục trò chuyện với ông Thái. Nhìn ánh mắt ông Phú, Thu Hương thấy ngờ ngợ, không hiểu ông này không biết thật sự hay là cố tình tỏ ra không biết cho ông Thái đỡ xấu hổ. Thu Hương thấy khó xử quá, đứng nghỉ cho đỡ mỏi chân gì mà cô cứ đứng áp sát vào ông Thái như vậy, trông chẳng bình thường chút nào c. Rồi trong lúc ông Thái vẫn đang nói chuyện với ông Phú, Thu Hương chợt cm thấy cái dưng vật mập mạp của ông Thái không ngoan ngoãn nằm yên trong cô nữa mà bắt đầu khẽ khàng chuyển động vào ra một cách lén lút …. Liếc nhìn mặt ông Thái, cô thấy ông này cứ tỉnh b như không, vừa trò chuyện với ông Phú vừa kín đáo đu đưa phần hông ở dưới nước để đẩy đưa dưng vật vào trong cô. Thu Hương phi cố hết sức tỏ ra tự nhiên cười đùa với hai người, mặc dù mặt cô cứ hồng lên không sao dấu được và người cô thì cứ rung rinh nhè nhẹ theo nhịp chi của ông Thái. Cứ thế, Thu Hương tiếp tục bị ông Thái giao hợp ở dưới nước ngay trước mặt ông Phú. Cô chưa bao giờ tưởng tượng được việc minh lại ri vào tình huống trớ trêu này. Cô ngượng muốn chết đi được mà không dám làm gì … mà thật là quái quỷ, cái cm giác trn trượt êm ái từ chỗ đó truyền lên đầu cô cứ tăng dần tăng dần … cô bắt đầu cm thấy khoái cm của sự giao hợp. Mặt cô ngày càng đỏ lên, ông Thái chi cũng mạnh hn nên nhiều lần cô đã không giữ nổi vị trí đứng yên mà c người hi nẩy lên một cái … Thu Hương phi che dấu bằng cách lấy tay kho nước nghịch như là cô chủ động tạo ra những chuyển động c thể nhún nhy đó.
Không nhìn nHương Thu Hương cũng có thể cm giác được ông Phú đang nhìn cô với ánh mắt tinh quái. Cm thấy tình hình ngày càng có vẻ gay go, cô vừa liếc mắt nhìn ông Thái vừa lấy tay đẩy vào ngực ông ta miệng rối rít giục thôi tắm để lên bờ đi ăn tối vì cô đã đói và lạnh lắm rồi. Ông Thái có vẻ tiếc rẻ khi rời Thu Hương ra và gật đầu với ông Phú nhất trí đi ăn tối. Thu Hương kín đáo lấy tay chỉnh lại quần bi của mình trước khi leo lên bờ. Cô và ông Phú đã leo lên trước và lấy khăn lau người rồi mà ông Thái cứ loanh quanh ở dưới bể một lúc rồi mới trèo lên. Làm gì mà Thu Hương không hiểu, ông ta chắc phi đợi cho cái bộ phận giống đực ấy của mình dịu xuống rồi mới trèo lên.
Bữa ăn tối được ông Phú đặt ở một nhà hàng khá sang trọng ngay gần đó, họ đi bộ chỉ chừng dăm phút là tới ni. Suốt bữa ăn, Thu Hương cứ cúi đầu mà ăn, trong khi hai người đàn ông trò chuyện đủ thứ. Cô vẫn còn cm giác xấu hổ vì chuyện lúc nãy, nhất là ở chỗ đó của cô cứ có cái cm giác nhờn nhờn rất khó chịu. Cô cố xoá đi cái cm giác đàn bà mà lúc nãy ông Thái đã đánh thức dậy ở cô nHương chưa kịp kết thúc trọn vẹn. Ăn xong, ông Phú dẫn mọi người đi đến một sàn nhẩy duy nhất của khu Tam Đo, nHương do vắng khách quá nên sàn nhy này không mở cửa. Thế là đành quay về. Loanh quanh một lúc, đang đắn đo không biêt đi đâu để gii trí thì ông Thái chợt ny ra ý kiến là quay trở về khách sạn họ ở để hát karaoke, vì ông ta thấy khách sạn có một phòng hát riêng ở tầng 1 để phục vụ khách nghỉ ở khách sạn và khách ở ngoài. Mọi người đều hưởng ứng, c ông Phú và Thu Hương đều khoái hát karaoke, hn nữa ngoài ra bây giờ cũng chẳng biết làm gì hn nữa. Thế là họ quay trở về khách sạn. Cậu thanh niên lễ tân khách sạn nhanh nhẹn dẫn vào phòng hát. Căn phòng hát không rộng lắm nHương khá đẹp. Bật điều hoà và dàn máy karaoke xong, anh thanh niên lễ phép đưa mic cho họ và hỏi họ uống gì để anh ta lấy. Ông Phú và ông Thái gọi bia ướp lạnh còn Thu Hương gọi nước qu. Ngập ngừng nhìn sang Thu Hương một lát rồi anh thanh niên họ ghé tai ông Phú hỏi một cái gì đó cô nghe không rõ nHương cô thấy ông xếp của cô cười khà khà vỗ vai cậu ta nói:
– Tất nhiên, có em nào xinh tưi nhất thì đưa vào đây, hai em chứ Thái nhỉ?