VN88 VN88

Truyện Share Phòng Share Tình – Truyện 18+

Bây giờ đột nhiên nghe Toàn đòi “nằm”, Ngọc thấy có cái gì bất ồn trong việc cạo gió này~ Tuy nhiên, ở đây đâu phải là trại Sikiew, xứ tự do mà lịt Ngọc đề nghị Toàn cởi áo nằm sấp trên cái loveseat ở phòng khách cho nàng làm việc. Toàn tần ngần chưa hài lòng. Anh ta đấu thêm:
– Mình cạo gió là phải tránh gió, nàm ở cái phòng khách này chỉ tổ cho thêTn bệnh thôi.
Mặc dù ý kiến của Toàn có vẻ rất hợp lý, nhưng Ngọc cứ cãi:
– Mình đóng các cửa cho chắc lại.

Thấy không còn đôi co được nữa, Toàn cới áo nằm xuống, im lặng. Ngọc bỏ đi ra phía sau. Nàng lựa một cái muỗng cà-phê hơi nhẵn nhưng không bén. Trước khi trở ra ngoài, Ngọc quẹt thử trên cẩnh tay mình mấy cái. Bàn tay nàng cong ngược dịu dàng, mát rượi…

Rõ ràng Toàn bị bệnh. Nàng dùng dâu xanh xoa nhẹ lên lưng ngườì dàn ông, thấy có hơi nóng toát ra từ đó. Cái muỗng thì nhỏ, nhìêu ìân mấy ngón tay của Ngọc chạm vào mấy đốt xương sống của Toàn làm anh ta giựt nẩy người. Toàn muốn nằm sấp hoài, không dám nằm ngửa ra, vì sợ lộ cái “tẩy” bồi bích thì kỳ lắm. Ngọc thì cứ nhưvô tình, cô ta quào quào nhẹ hai bên đường gân cổ của Toàn, khiến mầt Toàn long lên sòng sọc, hai con ngươi chạy nhảy láo liêng muốn bật ra ngoài. Ngọc thốt lời:
– Anh nhìêu mồ hôi quá.

Toàn nín thinh, đang suy gẫm coi người đàn bà này đang nói cái ý gì. Có tật giật mình, đàn ông là vậy, hăng thì hăng lắm, mà kềm hãm thì lại dở. òng trời cũng công bàng, thường bắt mấy thằng cha đàn ông mỗi lân muốn cái gì thì lòi cái nấy ra, thiệt khó mà che dấu. Trời sinh người đàn bà ngu ở chỗ nào không biết, nhưng rất tinh ý về sự sôi nối của đàn ông. Cái kiểu nằm sấp khó chịu của Toàn, Ngọc biết rất rõ. Sau khi cào cào mấy cái nhẹ vào đốt xương sống cuối cùng của Toàn, Ngọc giả vờ ho sặc mấy cái nhẹ, xong đề nghi Toàn nằm ngửa lên. Toàn ú ớ như không nghe, trong khi đó vận dụng khả năng đề kháng cho ông “bồi bích” mềm lòng xuống, ngõ hầu khi nằm ngửa ra có vẻ tự nhiên hơn. Ác hại thay, khi người đàn ông xử dụng lý trí để đốl ứng với tình dục thì hiệu quả không đạt được mấy, mà còn có phần phản lại.

Đã biết như vậy, nhưng Ngọc cứ giục Toàn lật ngửa lại Biết người đàn bà này cố tình đánh thốc vào sự hổ thẹn của mình, Toàn dùng kếhoãn binh. Anh ta dê nghị Ngọc tìm cho một khăn bông lau mồ hôi. Khi Ngọc vừa rời khỏi loveseat, lợi dụng phút giây chớp nhoáng đó, Toàn ngồi dậy. Anh ta bỏ thòng hai chân xuống ghế, vậy mà vẫn không quên nhìn phía dưới bụng coi ổn định chưa. Ngọc thấy mình chọc ghẹo ông chủ nhà cũng khá dai rồi nên trong lúc đi lấy khãn, nàng còn tạt qua bếp uống một ly nước mát cho hạ hỏa. Thực ra cũng khá lâu rồi, Ngọc chưa có dip đụng chạm vào cơ thể đàn ông theo cái kiểu chủ động như hôm nay. Mấy sợi dây đàn lòng của nàng bị bỏ vắng từ lâu, nay được khảy lại, tự nhiên âm thanh phát ra có vẻ hăng hăng. Ngọc có cái thích là gãi đúng chỗ ngứa của đối thủ, mặc dù mình có bi… “tổn thương nhẹ” ở chỗ là bị khiêu khích vô hình.. Nàng uống ực ]y nước có một giây, hy vọng cuốn trôi thèm khát vô cớ xuống dạ dầy.

Khi trở ra, thấy Toàn đang ở vi thế ngồi rất tươm tất, Ngọc giật mình. “Thằng cha này cũng giỏi quá, chờ mình vắng mặt đổi thế lộ diện thành che khuất, hắn cũng không phải là tay vừa.”
Chưa chịu thua, Ngọc tiếp tục tấn công:
– Sáo anh không nằm ngửa, dễ cạo gió hơn?
Toàn đá không phân vân:
– Cái lưng lúc nãy ê ẩm quá, mình thấy ngồi thích hợp hơn.
Lý do “đau lưng” được viện dẫn một cách… đúng hết chỗ nói. Ngọc thấy đối thủ cũng là tay có hạng, nhưng nàng vẫn lì lợm:
– Nhưng mà anh ngồi “cao” quá, khó cạo.
Ngọc nhấn mạnh chữ “cao” làm Toàn lúng túng. “Mụ đàn bà này xài chữ thật chính xác.”

Nói thì nói vậy, Ngọc tiếp tục dùng dầu xanh thoa vào ngực Toàn. Nàng ấn nhẹ ngón tay trỏ vào mấy cọng xương lồng ngực người đàn ông. Toàn nẩy nẩy người như đang đau, ứ ứ mấy tiếng nhỏ. Ngọc nhìn vào mặt người đàn ông. Toàn đang nhắm mắt, hơi thở có vẻ mạnh, kiểu con heo đang lúc đói ăn, bấn loạn xúc giác. Ngọc dùng chiếc muỗng liếc qua liếc lại phía mạn sườn Toàn kêu rột rột. Người đàn ông lim dim đôi mắt ra đìêu khoái trá, lâu lâu gục gặc đầu như trúng huyệt đạo. Bất thần Ngọc hỏi:
– Đau hở anh?
Toàn nín thinh, cười cười. Anh ta đang cho hồn bay tan vào cõi khoái lạc nên không lên tiếng kịp. Ngọc nhắc lại:
– Thấy đỡ chưa anh?
Toàn đưa tay vuốt vuốt tóc, đáp gọn:
– Đỡ lắm.

Sau ngày có chiếc cầu “nóng lạnh cạo gió” bắt ngang sông tình cảm, mối thân thlện chủ nhà và người share phòng trở nên xích lại gần hơn. Toàn nhờ Ngọc nấu cơm cho anh ta ãn buổi tối ở nhà, bù lạl anh ta bỏ tiên ra mua thực phẩm cung cấp luôn cho mẹ con Ngọc ăn chung.

“Đàn bà lên hương mau thiệt.” Mấy người share phòng chung nhà Ngọc thường hay trêu nhưvậy mỗi khi gặp nàng trong những lúc không có mặt Toàn. Thỉnh thoảng họ kể cho Ngọc nghe về cuộc sống đã qua của ông chủ nhà. Trong đó Ngọc chú ý đến câu chu”ện một cô gái tên Loan, cũng share cãn phòng Ngọc ở lúc trước. Theo đó, thì hình như ông chủ nhà có tà lơn tán tỉnh gì cô đó một cách thô bạo, đến nỗi kép cô này chận đường hành hung Toàn, và kế đó, Loan đã đi ra khỏi nhà này. Nghe đến đây, Ngọc nhớ lại thân phận mình. Nàng hơi giật mình vì thấy hình như ông chủ nhà gần đây đã cớ mòi… muốn xáp mạnh vô nàng. Nếu yêu thương, hợp “gư’ nhau thì dễ lắm. Đằng này dướỉ mắt Ngọc, Toàn là một người đàn ông có nhìêu nữ tính, giọng nói hơi eo ểo dáng đi yểu điệu, đôi khi tỏ ra lờ đờ, lắm lúc bạo đạn thô tục… Người đàn ông này Ngọc không thích hợp mấy.
Sở dĩ Ngọc vẫn vui vẻ thân thiện với Toàn quá đáng, vì ông ta là chủ nhà, cho share phòng, còn giúp đỡ mẹ con Ngọc ăn uống “chùa.”

Ngọc nhớ lại có một rân Toàn rủ nàng đi “xl-nê ôm”, tưc xinê chiếu ngoài trời, Theo bạn bè Ngọc dìễn tả cho biết là chạy luôn xe vào đó, vừa ôm vừa xem hát, có khi “ấy luôn trong đó. Biết vậy, Ngọc đề nghị cho con đi theo. Toàn viện cớ con nít không được giải trí ban đêm, nơi chỗ người lớn. Không được thỏa mãn đề nghị này, Ngọc cũng từ chối luôn không chịu đi xi-nê với Toàn đêm đó.

Nhìêu lúc trong nhà vắng vẻ, chỉ có hai người, Ngọc buồn ngủ thấy mồ, vậy mà Toàn cứ gõ cửa phòng kêu nàng ra phòng khách coi Tivi. Phim đang chiếu chuyện cao bồi, trinh thám, bỗng Toàn bấm mấy nút trên phím : “control”, màn ảnh chuyển sang phim làm tình một cách trắng trợn. Ngọc mang chuyện này kể cho bạn học cùng lớp nghe, họ cười quá trời. Họ dẫn giải cho Ngọc biết, đó là phim “con heo”, nói theo kiểu Việt Nam, còn bên đây gọi là phim Sex.

Ngọc nghe vậy đỏ mặt, nhưng cũng nói tránh với bạn bè: “Khi thằng chả vừa bật lên là tui bỏ đi vào phòng ngay. Có thấy gì đâu, vừa ngay cái cảnh có người nứ nấm tóc người nam cà thập cà thò, là tui đã đi rồi…”

Ba tháng trôi qua thật nhanh. Mùa đông trên xứ Mỹ lạnh não nùng, cho dù nàng đang ở tiểu bang California là nơi ít lạnh nhất. Căn phòng Ngọc share ở nhà này vì trước đây là garnge nên chỉ có máy heat gắn ở phía ngoài. Muốn được sưởi ấm, Ngọc phải mở cửa phòng thường xuyên cho hơi ấm tràn vào, đìêu này thật bất tiện cho Ngọc. Thân gái một con, ở trong căn nhà toàn đàn ông, nhìêu khi nằm trên giường ngủ quên, hớ hênh không đóng cửa, mấy “thàng chả” đi ngang qua
“địa” vào thì kỳ quá…

Ngôi nhà cũng khá cũ, tiếng máy heat chạy rè rè, ỉ ôi như một người bi bệnh suyễn. Sung sướng nhất của Ngọc là những giờ ở tmớng học, vừa xôn xao vừa ấm
cúng với bạn bè. Buổi chiều đi làm về, Toàn rón rén đến cửa phòng Ngọc gõ nhè nhẹ. Nghe tiếng bước chân giống âm thanh của con mèo ăn vụng, Ngọc đã biết ngay là ông chủ nhà.

Nàng giả vờ như không biết. Đợi cho Toàn gõ mạnh, Ngọc mới lên tiếng: . .
– Ai đó?
– Toàn đây Ngọc”

VN88