VN88 VN88

Truyện khiêu dâm hay nhất cô giáo mai dâm đãng

Tính đùa chơi với Toàn, mà rồi tôi nhập thần lúc nào không hay biết. Tôi cũng tưởng mình là Dì Marie. Nên tôi hẩy đít lên cấu xé Toàn, đụ Toàn kinh hồn khiếp vía. Tôi bảo chàng ngưng đụ quay xuống bú lồn tôi. Gió sông thổi lùa vào khoang ghe. Tiếng nước gõ róc rách vào mạn thuyền. Tất cả yên lặng. Một cõi riêng tràn đầy hạnh phúc của Toàn với tôi. Toàn bú lồn tôi lần này cũng khác hơn những lần trước. Làm như chàng đang chúi đầu vào lồn tôi để ăn, để táp cho bằng hết nước lồn tôi để ăn, để táp cho bằng hết nước lồn đang ứa ra chẹp nhẹp nơi miệng lồn tôi. Và thú thật, chưa bao giờ tôi thấy sướng như đêm đó. Bú xong Toàn leo lên người tôi, và cắm cặc vào lồn tôi mà đụ tiếp. Rồi tôi bú cặc Toàn. Hai đứa say sưa kéo dài cuộc ái ân mây mưa dưới ánh trăng Thu trên giòng sông vắng:
– Sao Dì đi mà không nói với em một lời?
– Dì tính ra đi tìm một nơi xa vắng để tu lại, nhưng lòng Dì vẫn còn nặng lòng trần tục. Bởi vì không đêm nào mà Dì không nghĩ đến Toàn. Tấm hình Dì còn giữ kỹ, nụ hôn của Toàn tặng hôm đó Dì cũng vẫn còn giữ kỹ, nụ hôn của Toàn tặng hôm đó Dì cũng vẫn còn giữ kỹ. Tất cả đã xô Dì ngã vào giới cấm. Nên Dì nghĩ, hay mình từ giã những gì mình không theo được để trở lại tìm Toàn. Toàn ơi! Tình dục mạnh quá. Dì đã thua…

Cái cách tôi bú cặc Toàn đêm đó cũng khác. Hiền từ, chậm chạp, khoan thai. Dĩ nhiên là diễn xuất.

Mà cái nào ra cái ấy. Toàn sướng điên lên nên đã phọt khí vào miệng tôi đầy ứ. Tôi uống hết, nuốt hết một cách ngon lành, say sưa. Nuốt xong tôi leo lên ôm Toàn nút lưỡi. Màn kịch ái ân tiếp tục kéo dài cho đến khi trăng gần lặn sau rặng núi mờ xa. Một đêm tuyệt vời cho cuộc tình của hai kẻ điên.

Sau này lớn lên, đọc sách Pháp tôi mới hay ở Âu Châu những cặp vợ chồng sống với nhau lâu ngày cũng đóng những vở kịch tương tự như thế để ham nóng lại tình yêu, làm mới lại mối tình gần như bị khô khan, nhàm chán sau bao nhiêu năm sống bên nhau. Và họ đã tìm ra lạc thú tuyệt vời trong những màn kịch như thế, như tôi với Toàn đêm trung Thu giữa giòng sông hôm đó.

Sau đêm Trung Thu đầy lãng mạn đó trên giòng sông, tôi bỗng trớ thành Dì Marie của Toàn, chứ không còn là cô giáo Mai nữa. Thậm chí Toàn còn đi may cho tôi một chiếc áo nữ tu của nhà giòng màu đen, khãn chít đầu, chuỗi tràng hạt, rồi mỗi lần đến nhà tôi chơi, chàng bắt tôi mặc vào để chàng sống với kỷ niệm. Tự nhiên tôi trớ thành một diễn viên vừa phải hiền từ đạohạnh của vỏ ngoài Dì Marie, và vẫn dâm dật ngút trời của bên trong cô giáo Mai.

Quả là một trò chơi thích thú. ít có ai trong đời đã sống một lúc bằng hai nhân vật. Tôi phải đóng tuyệt hay để không những cho Toàn được sống với quá khứcủa tuổi 13, mà cả cho tôi được những cảm giác lạ lùng đầy kịch tính.

Một sáng thứ Bảy, đang nằm mơ màng với gối chăn ấm áp trong phòng tôi bỗng nghe tiếng chuông gọi cửa. Tôi cư ùtưởng là Toàn đến, nhưng không phải. Đó là thầy Triệp, bồ của chị.Thu. Tôi hơi ngạc nhiên vì chẳng hẹn hò gì với thầy hết. Vừa vào trong nhà, chưa kịp ngồi xuống ghế, thầy đã hỏi tôi:
– Xin lỗi. Tôi có phá giấc ngủ muộn của Mai không?
Tôi trả lời:
– Dạ không. Em đã thức. Sáng nay có chuyện gì thầy đến sớm quá vậy? Xin mời thầy ngồi đợi Mai một tí. Mai phải đi choàng cái áo vì đang mặc đồ ngủ, không tiện… .
– Không sao. Không sao. Mai mặc thế còn đẹp hơn.
Nói xong thầy ngồi vào ghế salon. Tôi ngồi đối diện, cầm chiếc gối nhỏ nơi ghế để che bớt phần ngực vì bộ đồ ngủ quá mỏng manh, mà bên trong tôi lại không mặc đồ lót.

Đôi mắt thầy Triệp nhìn tôi khác hơn mọi ngày, và thầy bỗng nhiên ít nói hơn. Tôi hỏi thầy:
– Anh đến bất thình lình chắc phải có gì bất thường
– Dạ không. Thếanh là bồ của chị Thu, anh không gặp Thu sao?
– Không. Mai có biết chuyện Thu lang chạ với mấy namsinh trong trường đã đến tai ông hiệu trưởng không? Ông hiệu trưởng đã gọi Thu lên văn phòng nói chuyện riêng cách đây ba hôm. Và sau đó Thu biệt dạng luôn, không đi dạy nữa. Anh có đến nhà tìm Thu. Ba má Thu bảo nàng đã âm thầm dọn đi lúc nửa khuya. Và không biết hiện giờ nàng ở nơl đâu Có đến sáu lá đơn của phụ huynh gởi đến ông
hiệu trưởng tốcáo sáu trường hợp con trai của họ đã bị thu phá trinh và ăn nằm…

Thầy Triệp nói đến đâu tôi bàng hoàng đến đó. Vì tội của tôi có lẽ nặng hơn Thu. Tôi đã đụ đến hơn mừời học sinh trong trường, trong số đó có Toàn, Khôi Huân v.v… Thấy tôi im lặng với vẻ mặt hơi lo âu thầy Triệp hỏi:
– Có lẽ cô Mai không ngờ nổi cô giáo Thu đã mắc chừng đó tội. Còn m~a, Thu còn mắc một tội tày trời mà nếu anh là Thu, anh không tội gì phải bỏ dạy mà trốn khỏi thành phố. Đó là lý do anh đến đây để tìm Thu…
– Anh nói sao? Thu còn một tội tày trời nữa à? Mà là tội gì thế?

– Thu đã ngủ luôn với ông hiệu trưởngt Không phải tự nhiên Thu làm việc đó ! Thu ngủ với ông hiệu trưởng để trả thù anh đã.:. đã đụ một nữ sinh mới 15 tuổi…

Tôi thật sự kinh ngạc về những điều Triệp vửa nói. Triệp đã đụ một cô học trò 15 tuổi. Rồi vì ghen, Thu đã đụ luôn với thầy hiệu trưởng, một ông già 61 tuổi
– Anh không hiểu vì sao Thu lạiđi làm mộtchuyện thiếu suy nghĩ nhưthế. Thu đụ rấtnhiều học trò tuổi mới 16 thì tại sao lại đi ghen khi biết anh đụ một cô bé 15? Lẽ ra anh cũng không bao giờ có ý đụ với bé Ngọc. Nhưng, nhưng… Không biết anh có nên kể cho Mai nghe không?

Tôi thích thú xoa hai lòng bàn tay vào nhau, đi pha cà phê cho thầy Triệp và bảo anh kể cho tôi nghe câu chuyện tình của thầy với cô nữ sinh tên Ngọc:
– Anh kể đi. Mai khoái nghe những chuyện ngàn lẻ một đêm lắm. Nhất là chuyện đụ các em bé. Vì em mang máu dâm đó. Chuyện tình của anh đúng băng tầng của Mai lắm. Anh cứ kể đi.
Thầy Triệp hớp một ngụm cà phê rồi từ từ kể:
– Mùa đông nắm ngoái, trong lúc anh đang giảng bài Vật Lý, anh chợtđể ý đến bàn thứ sáu, chỗ Ngọc ngồi. Ngồi đó mà Ngọc chẳng chú ý gì đến bài giảng,
mà cúi đầu như chãm chl đọc cái gì rất là thích thú mà Ngọc đang mãi mê lo dấu dấu trên hai bấp đùi. Anh bực mình, bất thình lình đi nhanh xuống, bất quả tang Ngọc đang đọc cuốn ái Tình Bửu Giám. Anh tịch thu cuốn sách, tuyệt nhiên không cho các em khác trong lớp biết đó là một cuốn dâm thư, và cũng chỉ rầy la sơ sơ Ngọc, và bảo em hãy chú tâm vào bài giảng.

Sau khi anh mang cuốn sách của Ngọc về nhà đọc thì mới biết đó là loại sách dạy cho những cặp vợ chồng trẻ cách làm tình sao cho tuyệt vời, sao cho đạt được tuyệt đỉnh khoái lạc, từ bú liếm, nút lưỡi đến thoa bóp và đụ. Cuốn sách làm cho người đọc dù là một người đã lớn và rành đời như anh cũng phải bị kích thích một cách dễ sợ. Đọc xong mỗi chương là người anh nóng rang. Dương vật cương
cứng, muốn phải t~c khắc được giải quyết sinh lý. Nếu không, phải thủ dâm ngay lập tức. Như vậy, tuổi 15 của Ngọc làm sao chịu nổi.

Từ hôm đó, mỗi lần vào lớp anh hay nhìn trộm Ngọc. Nhìn để tưởng tượng Ngọc đã làm gì, cảm thấy làm sao, sau khi đọc tững chương dâm đãng của cuốn sách. Tuổi 15. Cái tuổi của trăng tròn. Tuổi đã có kinh vài năm, lông lồn đã mọc, vú đã bắt đầu to và sinh lý đã khởi lên, nếu không trong ước mơ, thì cũng đã vài lần hiện rõ trong giấc ngủ. Và nếu đã đọc cuốn ái Tình Bửu Giám này, Ngọc đã bị sự kích thích của cuốn sách làm Ngọc ngứa ngáy khó chịu.

Ngọc cũng thỉnh thoảng nhìn anh, không bằng cặp mắt thầy trò, mà lầng lơ gợi tình, mời mọc… Cho đến một hôm, khi anh gom tập của cả lớp về nhà để theo dõi sự học của từng em. Mai có biết việc gì đã xảy ra không? Anh tìm thấy lá thư tình Ngọc viết cho anh kẹp trong cuốn tập.

“Kính thầy Triệp. Em muốn thầycho em đượcphép gọi thầy bằng anh. Có được không? Em táo bạo như thế bởi vì nhiều lần em bắt gặp anh nhìn em, nhìn trộm thì đúng hon, bằng cặp mắt khó hiểu. Em dám táo bạo nhưthếcũng còn có lý do. Tại sao anh không thi hành kỷ /uật khi bắt qu(ỉ tang em đang đọc cuốn Ái Tình Bửu Giám. Có thể em hiểu lầm anh vì em còn quá nhỏ, tuổi chlmới có 15. Nếu thếthì anh cho em xin lỗi. Còn… nếu em đoán đúng ý anh, thì em cũng thành thật xưng tội với anh, rằng chiều hôm đó em cố tình mang cuốn dâm thư đó ra đọc vào giữa lúc anh đang giảng bài.

VN88