VN88 VN88

Bà giám đốc dâm đa tình 18+ Full

Đầu óc Chi như muốn nổ tung vì những câu hỏi tại sao thì đột ngột có tiếng gõ cửa, nàng vội vàng lấy tay áo quệt dòng nước mắt đang nhạt nhòa rồi cố giữ vẻ điềm nhiên của một bà chủ lớn. Thực ra thì Chi chả cần thiết phải làm như vậy, người bước vào chẳng phải ai xa lạ, là Hoàng. Chi không ngạc nhiên khi không thấy cô thư kí của nàng bước vào cùng vì cô ta cũng biết Hoàng và hắn chẳng phải là một vị khách xa lạ với chốn này. Nhưng có điều làm Chi bất ngờ vì hắn không đi tay không mà lễ mễ mang theo một chiếc túi du lịch, giống chiếc túi sáng nay Chi giao cho Dũng. Hoàng đặt chiếc túi lên bàn làm việc của Chi, hắn kéo khoá túi với một nụ cười chiến thắng. Hoàng làm cho Chi còn ngạc nhiên hơn lúc ban đầu gấp bội, trong túi, những cọc giấy bạc mới tinh vẫn nằm thẳng tắp y như lúc Chi đặt vào buổi sáng, chắc chắn không thể nghi ngờ đây chính là cái túi tiền của Chi.

– Anh Hoàng, anh..anh làm gì vậy. Sao nó lại nằm trong tay anh thế này. – Chi hỏi mà nàng vẫn không tránh khỏi sự lắp bắp bối rối đến lạ lùng. – Anh không thể nào có cái túi này được, cái túi này là chính tay em giao cho…

Hoàng đặt ngón tay trỏ lên môi Chi ra hiệu cho nàng im lặng, Chi đối diện Hoàng, mặt đối mặt trong một khoảng cách tưởng chừng như không thể nào gần gũi hơn được nữa. Khuôn mặt ấy, nụ cười ấy, cử chỉ hành động chính là của Hoàng mà Chi đã từng biết, đã từng ngây ngất. Nàng đã mong chờ biết bao, đã từng ao ước không biết bao lần cơ hội để gặp lại nụ cười ngang tàn và lãng tử ấy của Hoàng, mọi thứ đang xảy ra quá nhanh chóng và đột ngột với Chi.
– Đừng hỏi anh điều gì nhé. Anh chỉ có thể kể cho em nghe một câu chuyện thôi em có muốn nghe không. – Hoàng nheo mắt với Chi trong lúc nàng chẳng biết làm gì hơn là bẽn lẽn gật đầu. Nàng chăm chú nghe Hoàng nói như một cô công chúa nhỏ bé đang nghe bà vú già kể một câu chuyện cổ tích. Đôi mắt to tròn của nàng không rời khỏi khuôn mắt mà nàng vẫn ngóng chờ bao lâu nay.
Hoàng bắt đầu một cách chậm rãi như muốn khiến cho sự tò mò của Chi càng tăng thêm
– Có một anh chàng yêu tha thiết một cô gái, anh ta đã muốn thổ lộ không biết bao nhiêu lần nhưng ngốc nghếch không nói nổi. Anh ta có việc phải đi xa cô gái một thời gian dài, thời gian ấy khiến cho anh ta hiểu rằng anh ta không thể nào sống thiếu cô gái được. May mắn là khi anh ta trở về , anh ta cướp lại được một số tiền lớn từ tay một thằng ăn cắp anh ta tình cờ gặp trên đường.Tình cờ đó lại chính là số tiền cô gái sơ ý để mất. Số tiền ấy quá lớn cả đời anh ta chưa được sở hữu bao giờ, nhờ nó mà anh ta dám đến gặp lại cô gái.
Hoàng nghỉ một lát, hít một hơi dài rồi lại nháy mắt với Chi một cái nữa trêu chọc nàng.
– Có điều anh ta không biết là cô gái có chịu nhận lại số tiền và đón nhận tình cảm của anh ta hay không. Anh ta băn khoăn……

Hoàng không kể được tiếp nữa, không phải vì hắn không có gì để kể mà vì môi của hắn đã bị một cặp môi khác áp chặt vào không thể nào cất được lời nói nữa. Chi ôm lấy hắn, mà cũng không biết là nàng ôm lấy hắn hay là hắn tự nguyện đón lấy thân hình của nàng. Cả hai ôm chầm lấy nhau và trao cho nhau nụ hôn nóng bỏng nhất của đời mình, trong yên lặng, sự im lặng bất diệt của tình yêu. Hai cặp môi chỉ chịu dời nhau vì tiếng lạch cách mơ hồ nào đó vô duyên vọng lại từ phía xa, nhưng ánh mắt cả hai đã cahn chứa tình yêu. Hoàng chăm chú nhìn xuống đôi má ửng hồng vì hạnh phúc của Chi, cười tủm tỉm
– Em không cho anh kể chuyện cho em nghe nữa à.
– Không, em không cần. – Chi trả lời hắn kèm theo một cái véo rất đâu vào sường như để trả thù sự châm chọc nãy giờ Hoàng dành cho nàng. – Em không cần anh kể bay giờ vì em còn cả cuộc đời phía trước để nghe anh kể. Anh phải hứa ngày nào cũng phải kể cho em nghe một câu chuyện đấy nhé.
– Anh hứa, anh sẽ kể cho em nghe hàng ngày cho đến lúc em trở thành một bà già da dẻ nhăn nheo, tai lại bị nghễnh ngãng không nghe được gì được không.
– Ghét quá. – Chi tát yêu lên má người đàn ông của đời mình. Nhưng chợt những lo lắng và tự ti lại trở về, Chi bỗng đột nhiên nức nở rồi gục vào bờ vai Hoàng, nước mắt nàng ướt đẫm chiếc áo hắn. Chi nấc lên từng tiếng nghẹn ngào, nàng định nói ra hết những ưu tư của lòng mình thì Hoàng đã hiểu
– Anh biết em nghĩ gì, đừng nghĩ về những gì đã qua nữa, chúng mình chỉ nghĩ về tương lai được không Chi. Em đang nghĩ ngợi những thứ vớ vẩn mà quên mất điều quan trọng nhất là chúng mình yêu nhau, chỉ thế là đủ Chi à.
– Mang em đi thật xa khỏi nơi này Hoàng nhé, em không muốn tiếp tục nữa đâu.
– Anh không thể, em thuộc về chỗ này, thuộc về chiếc ghế giám đốc mà em đang ngồi. Đó là cuộc sống của em, và anh sẽ luôn đi bên em, mãi mãi. Em không thể chạy trốn được vì chính công việc em đang làm đã thành máu thịt của em rồi. Nhưng…….nhưng anh có thể bắt cóc bà giám đốc khỏi công ty một tuần, điều này thì không hề gì. Chúng mình sẽ đi xa nghỉ ngơi để em quên hết và vui vẻ trở lại được không.

VN88