Nhìn Hoàng đỏ mặt lúng túng nhìn xuống đất, chị Hà Anh cười:
– Thế nào thích rồi phi không … có đồng ý không để chị gọi điện cho nó.
Lấy hết can đm, Hoàng mím môi gật đầu. Chị Hà Anh cầm điện thoại di động lên, vừa bấm số vừa hỏi Hoàng là cậu muốn bao giờ. Hoàng vội đáp vẻ sốt ruột là ngay chiều nay có được không. Chị Hà Anh cười:
– Làm gì mà máu thế … để chị hỏi nó đã … Chủ nhật không biết nó có ở nhà không nữa.
Chị Hà Anh bấm số rồi áp điện thoại vào tai, khong mấy hồi chuông thì ở đầu dây bên kia có người nhấc máy lên, chị Hà Anh liền nói:
– Alô …bác làm n xem hộ cháu cái Nhung nó có nhà không thì gọi cho cháu với …. vâng … thế ạ …
Quay sang Hoàng, chị ta nói:
– May quá, có nhà.
Im lặng một lúc đợi máy, chị Hà Anh reo lên vào máy điện thoại:
– A … Nhung à, chị Hà Anh đây … này, chiều nay em có rỗi không, có việc đấy …. thế à … thế à … đợi tý nhé, để chị hỏi.
Quay sang Hoàng, chị Hà Anh bo:
– Hôm nay không được rồi, nó đang phi làm học thi, sáng mai thi rồi, chiều mai được không em, độ hai rưỡi ba giờ gì đó?
Thấy Hoàng gật đầu vội đồng ý, chị Hà Anh mới nói tiếp vào điện thoại:
– ừ … chiều mai nhé … hai rưỡi ba giờ gì đó đến nhà chị nhé … ừ … thằng em họ của chị ấy mà … ừ … yên tâm … thế nhé.
Đặt máy điện thoại xuống bàn, chị Hà Anh nhìn Hoàng cười tinh nghịch:
– Đấy chị hẹn nó rồi đấy … lần đầu tiên của em nên chị cũng muốn chọn cho em đứa nào thích hợp với em một chút, cái Nhung này được lắm, chị nghe thấy khách đi với nó xong khen lắm … thế nào có cần chị cho mượn phòng, giường đôi cho hai người thoi mái không?
Hoàng ngượng nghịu lắc đầu:
– Thôi, không cần đâu chị ạ
Hai chị em ngồi nói chuyện thêm một lát nữa rồi Hoàng ra về. Suốt c ngày và tối hôm đó, người Hoàng cứ dậm dật bừng bừng rất khó chịu, đầu óc cậu luôn nghĩ đến chuyện ngày mai cậu sẽ được làm người đàn ông lần đầu tiên trong đời. Hoàng dọn dẹp thật gọn ghẽ phòng của mình. Nhìn cái giường một bằng gỗ gin dị của cậu, tri một tấm đệm mỏng với tấm khăn tri giường cũ, Hoàng thấy nó tầm thường quá. Ngẫm nghĩ một lát, Hoàng mở tủ lấy ra cái vỏ chăn mới tinh phủ lên trên thành một tấm tri giường mới, trông ổn hn nhiều. Nghĩ đến việc chiều nay một c thể trần truồng của một người con gái sẽ nằm lên đó cùng với cậu, Hoàng đã thấy người hừng hực. Sáng hôm sau đến lớp học mà cậu cứ sốt ruột mong cho nhanh hết buổi sáng. Trưa hôm đó cậu ăn ở trường rồi vội vàng đạp xe về nhà. Chị Hà Anh chắc đang ngủ trưa nên cậu không dám quấy rầy. Nằm nghỉ trưa trên giường mà Hoàng bừng bừng như bị sốt, dưng vật cậu tự động căng cứng lên rất khó chịu. Cứ chốc chốc cậu lại nghển lên nhìn đồng hồ xem giờ. Đến 2 giờ thì Hoàng dậy, cậu cầm khăn đi ra buồng tắm ở ngoài tắm một cái cho sạch sẽ và tỉnh táo lại. Lúc đi về phòng thì cậu gặp chị Hà Anh đang định sang phòng cậu. Bước vào phòng Hoàng, chị ta liếc nhìn chung quanh căn phòng rồi cười nói với Hoàng:
– Thế nào hồi hộp không em … sắp được sướng rồi còn gì
Chị Hà Anh móc ví lấy ra hai tờ năm mưi ngàn đưa cho Hoàng nói:
– Cầm lấy, chị cho vay … chị đưa thẳng cho nó sợ nó không dám cầm đâu
Hoàng lúng túng cầm lấy nói như thanh minh
– Em cám n chị … để sang tuần em gửi chị nhé, tuần sau em mới nhận tiền gia sư của tháng này.
Chị Hà Anh gạt đi:
– Lúc nào mà chẳng được, đáng bao nhiêu … này … cầm lấy c cái này nữa mà lát nữa dùng.
Hoàng thấy chị Hà Anh đưa cho cậu cái gói gì đó nhỏ nhỏ. Cầm lấy thì hoá ra là mấy cái bao cao su nhãn hiệu Trust. Hoàng đỏ bừng c mặt để mấy cái bao cao su đó xuống cạnh gối rồi im lặng lúng túng không biết nói gì. Chị Hà Anh vỗ vai cậu nói như động viên:
– Cứ thoi mái đi em, đừng căng thẳng quá, lần đầu mà, chị sẽ dặn cái Nhung nó chăm sóc em cẩn thận, cứ việc tự nhiên thoi mái em nhé, thích như thế nào thì cứ nói với nó, công việc mà, khách hàng là thượng đế.
Hoàng mời chị Hà Anh ngồi, rồi pha một ấm chè hai chị em cùng uống vừa trò chuyện. Được chừng một lát thì có tiếng xe máy dừng trước cổng nhà. Chị Hà Anh đứng lên nhìn ra nói:
– Chắc cái Nhung đấy, con này nó đúng giờ lắm, để chị ra mở cổng.
Ngồi trong nhà nhìn ra sân, Hoàng thấy chị Hà Anh ra mở cổng cho một cô gái dắt xe vào. Đó là một cô gái vóc người mnh dẻ, tóc dài ngang vai, đội mũ vi mềm. Trong trang phục áo s mi trắng và chiếc túi vi to đeo chéo qua vai, nhìn một cái là biết ngay là sinh viên quần vi. Chị Hà Anh vừa đi cùng cô gái vào trong sân vừa thì thầm khúc khích nói gì đó với cô ta. Không biết nói gì mà cô gái cũng cười và gật đầu lia lịa. Hoàng lúng túng đứng dậy gật đầu chào lại cô gái khi chị Hà Anh dẫn cô gái bước vào phòng của cậu. Giới thiệu hai người với nhau xong, chị Hà Anh tinh nghịch nháy mắt nói với Hoàng:
– Thôi, chị hết trách nhiệm nhé, bây giờ là việc của hai người với nhau, chị không giúp gì được nữa đâu đấy.
Nói rồi chị ta vừa tủm tỉm cười vừa đi ra và ý tứ đóng cửa phòng Hoàng lại. Hoàng lúng túng đứng như trời trồng giữa phòng nhìn cô gái, mọi việc bất ngờ quá, cậu không biết phi nói gì. Giá gặp ở ngoài đường hoặc ở trường thì có nằm cậu cũng không thể tưởng tượng được nổi cô gái duyên dáng ngoan ngoãn đang đứng trước mặt mình kia lại có thể làm cái công việc này. Khuôn mặt cô gái không đẹp lắm, nhưng tưi tắn sáng sủa và rất có duyên với nụ cười má lúm đồng tiền và đôi môi xinh xinh hi cong lên rất dễ thưng, Dáng người cô ta mnh mai trẻ trung cao trạc bằng tầm của Hoàng. Thấy Hoàng không nói gì nên cô gái cũng chỉ biết nhìn cậu mỉm cười vẻ thân thiện. Cô ta bỏ mũ ra, đặt túi xuống mặt bàn, đưa mắt nhìn quanh căn phòng của Hoàng vẻ tò mò rồi cất tiếng hỏi cậu với giọng thanh thanh dễ thưng rất tự nhiên:
– Phòng … bạn không có phòng tắm à … bạn đã tắm chưa?
Đang lúng túng không biết xưng hô với cô gái như thế nào vì chắc cô ta hn cậu vài tuổi, thấy cô ta xưng hô là bạn nên Hoàng cũng đáp theo:
– ừ … phòng mình không có … lúc nãy mình vừa tắm rồi … phòng tắm ở ngoài kia … chỉ có bên phòng chị Hà Anh là có phòng tắm riêng thôi.
Cô gái đứng dậy nói:
– Bạn đợi mình một tý nhé … mình qua bên phòng chị Hà Anh tắm qua một cái cho mát nhé, trời nóng quá.