VN88 VN88

Truyện 18+ mới nhất chơi gái non sao mà sướng quá

Căn nhà dùng làm chỗ dạy nhạc của anh Trung nằm trên một con phố không quá nhộn nhịp ồn ào. nhà có sân cỏ đằng trước cũng như đằng sau rất tươm tất kín đáo, cho nên mỗi khi có người đến học nhạc, cũng không liên hệ gì tới lối xóm và những nhà ở chung quanh đều biết rõ anh chi Trung là cặp vợ chồng trẻ, tánh tình hòa nhã dễ chiu, họ cũng chồng thấy có gì đáng phải quàn tâm, dòm ngó. Chi vợ của anh Trung cũng còn rất trẻ, cũng có một nhan sắc với một nhân dáng khỏe mạnh trung bình. Chi đi làm suất ngày để lo đảm bảo bao bọc cho cuộc sống thường nhật của cả hai anh chị. Chị chỉ có mặt ở nhà vào những ngày cuối tuần hoặc các ngày lễ nghi và chồng ngó ngàng gì đến lớp dạy nhạc hoặc những nam nữ học sinh đến học nhạc tại nhà anh Trung. Có lẽ, nhờ vào cung cách cố tình tỏ ra nghiêm trang đứng đần bên ngoài mà anh Trung đã khôn khéo che đậy, phần khác, Quỳnh biết rõ, tuy dáng dấp của anh Trung có hơi mảnh khảnh, nhưng khả năng làm tình của anh đã cho quỳnh thấy rằng anh có dư thừa khả nàng để lo tròn phận sự sinh lý của một người chồng dành cho người vợ trẻ, cho nên, cả Chi lẫn quỳnh chưa bao giờ phải chứng kiến đến những sự mê nheo hay trách móc gì của chi đối với chồng. Trái lại, hai cô học trò ngây thơ hiền lành, thỉnh thoảng còn nhận thấy những nét rất tươi vui mãn nguyện hiện ra trên khuôn mặt của vợ anh Trung vào những buổi sáng cuối tuần đến học nhạc với anh Trung. Cho nên, riêng đối với quỳnh, nhiều khi nàng không mấy thích thú với những giờ học nhạc cuối tuần vì Quỳnh biết chất nó sẽ rất là vô vị nhàm chán bởi quỳnh có đủ trí không để Phán đoán rằng, trong đêm trước đó, đánh chết anh Trung cũng phải ân ái với người vợ trẻ của anh cũng còn đang tràn trề nhựa sống, cần được thỏa mãn tất cả những khát khao ham hố của một người đàn bà. Nhất đinh với bản chất đa dâm cộng với những đòi hỏi khêu gợi của người vợ, anh chi lẽ phải diễn lại tất cả những gì mà anh Trung đã từng áp dụng trên thân thể của quỳnh.

Liên tưởng đến đây, tụ nhiên trong lòng Quỳnh nổi cơn thèm khát mãnh liệt cái lưỡi cái miệng diu ngọt, hai bàn tay thẩn kỳ với những ngón tay nhám nhúa của anh Trung và ngay cả cái bộ phận sinh dục đầy sức mạnh của anh Trung góp lại, khiến cho Quỳnh chỉ muốn có thêm nhiều cơ hội lãn xả đến bất cứ lúc nào và tại đâu cũng được để trần truồng nằm gọn trong vòng tay khép chặt của anh Trung để mong cướp đi hết những tinh lực, những khả năng đàn ông thần thánh của anh khi làm tình, để cho chi Trung không còn gì để hướng thụ được nửa.

Tư tưởng của quỳnh, một người con gái đôi mươi. Mới hôm nào đây còn ngây thơ hiền lành trong trắng, chồng hiểu do ma đưa lối quỉ dẫn đường thế nào để làm quen được với những lạc thú xác thịt để cho đến hôm nay, lòng đam mê dâng lên mỗi ngây một cao ngất, lại còn dám cả gan đi ghen ngược lại với vợ chính thức của anh Trung.

Chuyện đời sống nhiều lúc nghĩ cũng thật oái oăm. Tự nhiên nhỏ Chi nổi hứng rủ Quỳnh đến nhà anh Trung đi học nhạc cho có bạn. Một vài buổi học đầu không có điều gì khác lạ diễn ra cho đến một hôm, trời đổ cơn mưa nhưng không mấy nặng hột, Chi với Quỳnh không biết làm gì hơn là vẫn rủ nhau giữ đúng giờ học nhạc. Hai đứa đợi cho những”vạt mưa nhẹ hạt đi đôi chút rồi đội mưa đến nhà anh Trung như lệ thường.

Trời tuy không mưa tầm tã nhưng áo quần của hai người con gái, nhất là chiếc áo vải soa màu trung mỏng manh quỳnh đang mặc trên người cũng bi nước mi la làm cho ướt đẫm, dán sát vào từng vùng da thịt. Lồi lõm trông rất khêu gợi ở trên mình của quỳnh đến nỗi khiến anh Trung phải nhắc nhở:
– Y phục của hai em bi mưa làm ướt hết cả rồi. Anh chi tay vào phía nhà trong nói một cách hết sức nhẹ nhàng
– Hai em cứ tự nhiên vào trong phòng tắm lấy khăn lau cho khô người đi kẻo bi nhiễm lạnh. Giọng nói anh Trung nhẹ nhàng đầm ấm làm cho Chi với quỳnh không có lý do để chối từ, cảm động e ấp theo nhau vào phía trong nhà tắm, hấp tấp lau nhanh những hạt nước còn bám ướt trên vai áo, trên tóc, trên vai.

Có tiếng của anh Trung nói vọng vào :
– Có sẵn khăn khô để trong cái tủ kiềng nhỏ đó hai em cứ việc lấy ra xài.

Anh Trung cho biết như vậy, nhưng trong cái tủ kiềng nhỏ không còn sót mót Chiếc khăn khô nào trong khi hai người con gái đã tự cởi áo trên người ra nhưng lại không có khăn để lau sạch nước. Nhỏ quỳnh buột miệng nói vọng ra:
– Hết mất khăn rồi anh Trung ơi!

Chi với quỳnh không nghe thấy tiếng anh Trung đắp lại, đành dùng tạm ít giây vệ sinh thay khăn lau nước trên người, đúng vào lúc khuôn mặt của anh Trung hiện ra nơi kẹt cửa phòng tắm mà Chi với Quỳnh sơ ý không đóng kín lại. Bất đắc dĩ, anh Trung đã nhìn tận mất phần trên thân thể lồ lộ của hai cô học trò, Chi may mắn hơn chút xíu vì đã đứng khuất ở phía bên trong. Còn nhỏ quỳnh bất chợt nghe tiếng anh. Trung nói, nó vội quay người nhìn ra, phổi đó tấm thân trần với hai cái nhũ hoa tròn lần để cho anh Trung chiêm ngưỡng tận tường cho đến lúc nhớ ra, thì sự việc đã diễn ra quá nhanh chóng. Anh Trung đứng sững, há hốc miệng ra nhìn vào hai bầu vú trinh nguyên trắng nõn của quỳnh khiến cho Quỳnh ngượng đến chín người, chẳng biết phản ứng ra sao, đành dùng hai cánh tay trấn che xéo lên bộ ngực đang được để trần. Anh Trung vội chữa thẹn:
– Thật xin lỗi hai em, tôi không cố ý…

Nói xong, anh Trung thảy nhanh hai cái khăn vào trong cho quỳnh chụp lấy, rồi anh nhanh chóng bước trở ra phòng ngoài. Buổi học ngày hôm ấy diễn ra có chút không khí không được hoàn toàn thoải mái như bình thường, bởi không phải chỉ có Chi với Quỳnh tỏ ra ngượng ngập mà sự ngượng ngập, có lẽ lại thấy hiện ra rõ nhất ở những tia nhìn khác lạ của anh Trung. Đến mãn giờ, tự nhiên anh Trung lên tiếng:
– Anh xin lỗi các em về chuyện đột ngột ở phòng tắm, mong hai em bỏ qua đi.
quỳnh và Chi riu ríu trả lời :
– Dạ . . . Không có gì . . . Chúng em biết mà . . . Anh Trung tiếp:
– Như vậy thật là tốt. Rồi anh điềm đạm nhìn sang phía nhỏ huynh, anh nói:
– Chi về trước được không, còn em Quỳnh, có thể nán lại cho tôi vài phút. Tôi có chút chuyện muốn nói với em, may ra em có thể giúp tôi được đấy.

Nghe nói đến việc giúp thầy nên cả hai đều đồng ý, Chi trả lời thật nhanh:
– Dạ được anh Trung! Em về một mình cũng được mà! Rồi Chi nấm lấy tay Quỳnh lắc nhẹ :
– Quỳnh cứ nán lại đi, Chi đi về trước, ngày mai tủi mình hẹn nhau ở trường học nghe Quỳnh. Quỳnh vui vẻ gật đầu theo chân anh Trung trở bước vào nhà trong khi Chi bình thản bước ra.

Rất đột xuất, anh Trung quay sang nắm lấy một bàn tay của Quỳnh, anh nói :
– Có một việc này anh Trung muốn nói với Quỳnh, nhưng chưa có dịp thuận tiện. Hôm nay, tình cờ trông thấy Quỳnh ở trần trong phòng tắm lúc nãy, anh nghĩ ra ngay là anh phải nhờ đến sự giúp đỡ của quỳnh. Chỉ có Quỳnh mới có thể giúp anh hoàn tất tác phẩm anh đang vẽ dở dang.

Bàn tay của anh Trung có vẻ đầy tự tin ấp áp, đang êm ái nắm nhẹ lấy bàn tay của Quỳnh khiến cho nàng cũng không có gì hoảng sợ, quỳnh bình thản để yên trong tay anh, hai người cùng bước vào chỗ ngồi học lúc đầu. Anh Trung nhấc Quỳnh ngồi xuống chiếc ghế so pha bọc vải êm ái rồi anh nhanh chân bước vào phía nhân trong. Chỉ vài phút sau anh Trung bước trở ra, trên tay anh là một bức tranh sơn dầu đang vẽ còn dở dang. Anh ngồi thụp xuống một bên ghế, trải bức tranh xuống đất và nói với Quỳnh:
– Bức tranh này do anh đang tự vẽ để tham dự cuộc thi hội họa hàng năm, chắc Quỳnh đọc báo đã biết Quỳnh:
– Dạ!
Anh nói ôn tồn :
– Dạy nhạc, thật ra chỉ là một môn tiêu khiển nhỏ. Hội họa mới chính là môi trường theo đuổi lâu dài của anh. Anh đã tốt nghiệp cao đẳng mỹ thuật, nhưng chưa có lấy một tác phẩm ưng ý nào để làm nên danh phận của một người họa sĩ.

Anh đã vẽ rất nhiều và cũng đã hoàn tất rất nhiều nhưng bức tranh tĩnh vật. Còn một số sáng tác cần phải có những người mẫu để cho anh vẽ mới có thể tìm ra nét đông động.

Nói đến đây, nét mặt anh Trung trở nên đăm chiêu như có điều gì cần thổ lộ. Lát sau, anh khe khẽ thở dài :
– Anh không tìm được người mẫu nào ưng ý, nhất là phải bằng lòng không mặc quần áo trên nguôi để anh từ đó, lấy cảm xúc và hình ảnh để vẽ theo. Nhưng…

Giọng nói anh Trung nhẹ nhàng và tỏ ra vô cùng thành thực, quỳnh buột miệng hỏi anh:
– Sao anh Trung không nhờ đến Chi nhà?
-Có! Anh đã có thử rồi, nhưng Quỳnh phải biết, nếu không có sự rung động từ đáy lòng, nét vẽ nhất đinh sẽ không đạt được như ý…

VN88