VN88 VN88

Trao trinh cho anh nhưng chưa rõ được tình cảm

Chúng tôi uống và đã quan hệ với nhau. Tất cả xảy ra trong một đêm mà cả hai không ai nói yêu ai, không ai nói là ngày mai ra sao, chỉ đơn giản là uống, hôn nhau và đi quá giới hạn.

Đọc tâm sự trao trinh cho anh nhưng chưa rõ được tình cảm

Trao trinh cho anh nhung chua ro duoc tinh cam

Chúng tôi uống và đã quan hệ với nhau. Tất cả xảy ra trong một đêm, không ai nói yêu ai, không rõ ngày mai ra sao, chỉ đơn giản là uống, hôn nhau và đi quá giới hạn.
Tôi 26 tuổi, từng trải qua một cuộc tình sinh viên đẹp như mộng nhưng không thiếu nước mắt. Sau khi chia tay mối tình sinh viên từ hai năm trước, tôi chưa yêu một ai khác cho đến khi gặp anh. Anh hơn tôi 10 tuổi, tôi gặp anh vì chuyển công tác đến nơi làm việc mới. Lúc đầu tôi không quan tâm, để ý đến anh nhiều, nói là làm việc cùng một công ty nhưng chúng tôi không thường xuyên gặp nhau, tôi là nhân viên ở trụ sở chính, anh là trưởng văn phòng của chi nhánh. Tôi thuộc kiểu người năng động, mới tiếp xúc có vẻ già dặn và mạnh mẽ, nhưng thực tế không được mạnh mẽ và chín chắn như vậy. Sau một vài cuộc vui ở công ty, tôi thường uống một ít bia rượu, sự thật tôi chẳng bao giờ say.

Một hôm anh đưa tôi về, một vài tin nhắn hỏi thăm tôi nhận ra anh là người đàn ông rất tâm lý và từng trải. Những cảm xúc đẹp đẽ về anh tôi vẫn nghĩ đó chỉ là sự cảm kích cho những quan tâm nhỏ nhặt. Năm rồi văn phòng đi du lịch, trong chuyến du lịch tôi nhận được sự quan tâm từ anh khá nhiều, khi trở về chúng tôi nhắn tin cho nhau nhiều hơn, rồi chính thức quen nhau. Khi mới quen anh hay qua phòng tôi vào cuối tuần, tôi nhiệt tình dành thời gian của mình nấu ăn cho anh và em trai tôi, chúng tôi đã rất vui vẻ. Trong lòng tôi thực sự vẫn rất thắc mắc, thực tế buổi tối anh rất ít khi nhắn tin cho tôi, hoặc nhắn tin thì rất lâu mới trả lời. Tôi hơi lăn tăn nhưng nếu nhắn tin anh không trả lời thì tôi vẫn đợi. Tôi cũng chẳng bao giờ gọi cho anh vào ban đêm, có lẽ đã lo sợ anh có người phụ nữ khác nữa.

Một buổi tối tôi đang rửa chén thì anh gọi, tôi bảo tí sẽ gọi lại cho anh. Hai phút sau gọi thì cả hai máy của anh đều tắt. Tôi ngạc nhiên lắm, mãi đến sáng anh mới nhắn tin lại và nói lý do rất vô lý: “Nhà anh mất điện, hai cái điện thoại của anh đều hết pin”. Tôi vốn dĩ không phải người muốn hỏi quá nhiều nên cũng ừ nhưng trong lòng buồn lắm. Thực sự tôi giận anh nên trả lời hời hợt rồi im lặng hai ngày.

Hai ngày sau đó chúng tôi lại gặp nhau ở nhà một người bạn, tôi bị té xe nên anh lo lắng, suốt cả buổi anh nhìn tôi không dứt. Tôi vừa cảm thấy buồn, vừa chẳng thể nào hiểu được anh, đến khi đi về anh đi sau tôi như một cái bóng. Tôi im lặng về tới nhà không nói với anh câu nào. Sáng hôm sau anh nhắn tin làm hòa nhưng mối quan hệ này cũng xa dần.

Sếp tôi và anh là bạn lâu năm, sếp khuyên tôi không nên yêu anh, chúng tôi sẽ không đạt được kết quả gì hết. Sếp cũng nói anh từng ly hôn, sau đó có quen một người phụ nữ khác (người này có một đứa con và cũng ly hôn). Tôi còn biết người yêu của anh có một công ty riêng, anh còn hùn họp làm ăn với chị ấy. Tôi sợ người khác tổn thương nên không bao giờ hỏi anh về những chuyện đã qua, ngay từ đầu đến với nhau anh đã nói độc thân, thực tế tôi biết anh có thể độc thân nhưng có thể có các mối quan hệ khác.

Sau đó chúng tôi không còn nhiều tin nhắn thân mật nữa, nhưng vẫn duy trì việc gặp nhau sau giờ làm, nhưng cứ đúng 7 giờ tối là anh đi về. Tôi buồn vì chẳng hiểu anh đang muốn gì nhưng vẫn im lặng và cư xử bình thường, rồi cũng đến lúc chúng tôi không còn gặp nhau nữa. Tôi từng nói em và anh đến với nhau rất bình yên và ra đi cũng vậy, anh đã nói “Ai nói là kết thúc”. Hiện tại anh không còn làm tại công ty nữa mà ra ngoài kinh doanh riêng, tôi chỉ biết như vậy chứ không biết nhiều, nhưng biết việc kinh doanh của anh đang thực hiện cùng với người phụ nữ kia (người có một đứa con và đã ly hôn).

Trong thời gian quen nhau, có một lần tôi nhậu với anh và sếp nên bị đã say, anh có đưa tôi vào khách sạn nhưng không hề làm gì thái quá. Tôi đã rất tôn trọng anh từ lần đó, nghĩ anh đang có nỗi khổ riêng. Dạo gần đây anh và tôi hay nhắn tin cho nhau hơn, cũng chỉ là hỏi thăm, thực tế tôi không hề biết gì về cuộc sống của anh. Anh hay nói tôi là có chồng đi, tôi trả lời sẽ đợi anh nhưng không đợi cả đời, chỉ đợi anh trong hai năm, nếu lúc đó anh và tôi không đến được, tôi sẽ nghĩ đến việc có chồng. Anh lại trả lời nếu nghĩ đến việc cưới vợ, người đầu tiên anh nghĩ đến là tôi.

Cuối tuần rồi công ty tôi có tiệc tất niên, chúng tôi uống khá nhiều, tôi không say và anh cũng vậy. Anh đợi và đưa tôi về. Trên đường về anh nói muốn qua nhà tôi, tôi đã dừng lại mua một chai rượu để về phòng vừa uống vừa nói chuyện. Có lẽ tôi là kiểu con gái dễ dãi nhưng nghĩ mình đủ lớn để gánh chịu những hậu quả (nếu có) do mình gây ra. Chúng tôi uống và đã quan hệ với nhau. Tất cả xảy ra trong một đêm mà cả hai không ai nói yêu ai, không ai nói là ngày mai ra sao, chỉ đơn giản là uống, hôn nhau và đi quá giới hạn. Chúng tôi đủ tỉnh táo để nhớ và nhận thức được mọi việc.

Chẳng hiểu anh có dành tình cảm cho tôi không hay đó chỉ là tình cảm đơn phương từ phía tôi? Anh là người tỉnh lẻ vào Sài Gòn học tập và làm việc. Công việc anh làm ở công ty chúng tôi cùng làm, tôi chắc chắn không đáp ứng được điều kiện kinh tế anh muốn có. Hàng tháng anh vẫn đang phải trả góp tiền mua căn hộ, việc anh ra ngoài làm ăn với người phụ nữ kia khiến tôi rất khó suy nghĩ. Hơn nữa theo như bạn bè kể thì mối quan hệ giữa anh và chị ấy bị cả hai gia đình phản đối. Tôi cũng chẳng biết gì hơn về mối quan hệ đó, thậm chí họ còn yêu nhau hay không tôi cũng không biết. Tôi cũng chẳng biết phải giải thích như thế nào về hành động và suy nghĩ của mình. Tôi thực sự không nghĩ nhiều cho chị ấy mà có muốn nghĩ thì cũng chẳng biết gì để nghĩ. Anh và tôi liệu có một cái kết hoàn hảo? Có nên chờ anh nữa không, nếu chờ như này tôi thấy bế tắc quá. Cảm ơn các bạn đã đọc tâm sự của tôi. (Tâm sự của Hoài)

( Các tâm sự thầm kín chỉ có ở Truyen18.name)

VN88