VN88 VN88

Thỏa mãn màn dạo đầu – Truyện 18+

Vậy thì tôi cứ vỗ “phập”, “phập” xuống mấy cái rồi xoa xoa, vỗ tiếp. Vỗ cho tới khi mông Liên hoằn lên nhiều lằn đỏ đan chằn chịt, chéo ngang. Tôi hỏi, “Bây giờ đau chưa”. Liên chỉ nói: “Đau … nhưng … được”.

Sau đó, tôi để cho Liên nằm nghỉ một lát. Nó nằm im như đang ngủ, cho đến khi nó hơi cựa mình thì bất thần tôi đưa tay nắm lấy quần lót nó giựt mạnh xuống. Cái quần lót rách tẹt một đường. Liên giựt bắn người lên, phát lên tiếng “há”, thì tôi đã giựt luôn cả cái quần lót bây giờ đã rách làm hai ra khỏi mông. Tiếp theo, tôi phát mạnh ba, bốn cái bạt tay xuống mông, “bát, bát, bát, bát”, mạnh gấp đôi lần cái vỗ trước. Liên la “ĐAU QUÁ” thì tôi ngưng.

“Đánh đau quá à!”, giọng Liên bây giờ hơi nhõng nhẽo, có lẽ nó bắt đầu thích thú với trò chơi. Tôi hít hơi trả lời, “Tại đánh đau mới cảm giác đước da thịt săn chắc dưới lòng bàn tay, thấy mông đỏ quằn lên, … như run run mỗi phát mạnh vô”.
“Đỏ lên chi vậy. Em sợ đau lắm”, Liên thỏ thẻ.
“Đỏ lên sẽ thấy hấp dẫn hơn”, tôi chợt hỏi “Nhưng mà em có sợ anh không ?”.
Liên gật đầu, nói : “Sợ ! … Sợ … nhưng sợ không mặc quần áo gì hết như vậy”.
“Sợ hay mắc cỡ ?”, tôi hỏi. Liên đáp: “Cả hai …”

Những lời đối thoại qua lại giữa Liên và tôi càng lúc càng làm cho Liên thấy yên tâm gần gũi với tôi hơn. Tôi không ngờ hơn 4 tiếng sau đó, những gì tôi muốn ở con bé đã được mãn nguyện. “Hành hạ” thì tôi cũng đã làm theo đúng với thị hiếu. Thoạt đầu như buộc tay, rồi trói chân hay như kéo căng từ hai bên góc giường và dùng roi quất. Song tất cả tôi đều làm trong phạm qui của bà Oanh đưa ra. Dĩ nhiên thì con bé bị đau đớn lắm nhưng rồi tôi thấy nó cũng thích. Tôi mới gia tăng mức độ. Tôi treo con Liên, đầu chổng ngược xuống (ở trên trần nhà có cái móc sẵn do bà Oanh nhờ thợ làm), từ vị trí này tôi có thể vừa đứng vừa liếm l… con bé và ngược lại nó vẫn khẩu dâm cho tôi được.

Sau khi bú liếm đã đời, tôi giao hợp với Liên đến 3 lần với đủ kiểu banh chân, chéo tay, hoặc treo thòng … Những tư thế khó khăn mà phải có dây nhợ trói chặt mới giữ được mức cân bằng.

Lần chót, tôi nhớ là dùng dây trói chặt tay chân Liên trên ghế dựa. Rồi dùng một trái banh sỏ dây quấn ngang mang tai, và bịt lấy miệng Liên không cho nó lên tiếng. Bây giờ, tôi chỉ đủ sức làm nhè nhẹ (đã 2 lần xuất tinh) trong âm đạo của nó. Tay ôm chặt sau lưng Liên, để tận hưởng nửa tiếng sau cùng êm ái, du dương, để rồi tôi bắn từng giọt thầm lặng trong âm đạo, trước khi ngả người ra giường thở dốc.

Sáu tiếng trôi qua thật nhanh chóng nhưng quá ư mỏi mệt. Bà Oanh thình lình xuất hiện trước cửa phòng đúng giờ trước cảnh tượng một người đàn ông nằm hể hả trên giường và đứa con gái mình đang bị trói chặt trên ghế. Bà bước tới đưa cặp mắt dò xét trên mình con bé Liên, trong khi tôi lòm còm ngồi dậy, mặc lấy quần áo vào.
“Ông làm sao mà lưng con nhỏ đỏ bầm …”, bà Oanh bỗng la toáng lên làm tôi giựt bắn người. “Ông quất gì mà mông nó xưng lên”.
“Bị bầm gì đâu … tôi có làm gì”, tôi lầu bầu đáp.
“Đây nè … ông coi … lưng nè … mông nè … ông dùng cây gì vậy”, bà Oanh sừng lên. “TRỜI ƠI, ÔNG LÀM SAO MÀ CON NHỎ RA MÁU NÈ !”
“Ra máu gì …Cây gì đâu … tôi có làm gì đâu chỉ có cây này … tôi làm theo qui luật của cô mà …không để lại dấu vết vĩnh viễn và con bé không tỏ vẻ phản đối gì hết”, tôi giải thích.
“Ông làm kiểu này thì chết rồi … tôi còn nhiều khách nữa, nếu như người ta thấy lằn ngang lằn dọc kiểu này, ai mà chịu đây”, bà Oanh oang oang lên. “Ông làm sao mà nó ra máu”.
“Tôi thật không biết mà … Hay tại nó còn trinh”, tôi nói đại dù thừa biết là con Liên đã không còn.
“Nó mất trinh lâu rồi … Trời ơi, thiệt là tình”, bà Oanh giãy đổng lên.

Lúc ấy, tôi đã mặc xong hết quần áo. Bà Oanh cũng đã cởi trói xong cho đứa con gái. Tôi nhìn thấy nó đứng tòng ngòng trong xó góc, đưa cặp mắt lao láo nhìn tôi đang phân trần với má của nó. Trên đùi nó, một ít còn vươn lại. Thấy nó cũng tội, vừa rồi, tôi không biết mình đã làm để con nhỏ phải ra máu. Tôi không thể nhớ nỗi, chỉ đoán rằng trong gần 5 tiếng qua, sự ma sát quá lố có thể xảy ra trầy xướt. Biết làm sao đây, tôi thầm nghĩ, rồi quơ quơ trong túi quần móc ra thêm mấy triệu bạc dúi vào tay của con Liên. Con Liên rụt tay không dám nhận, thì bà Oanh vọt miệng kêu, “Cho thì cứ lấy đi …!”. Con Liên cầm đại số tiền tôi đưa, đứng lớ ngớ nhìn về phía tôi. Không đợi bà Oanh cho phép, tôi mau mắn bỏ ra ngoài, với cái cảnh con Liên còn chưa mặc quần áo trong khi má nó quay lại dặn dò điều gì đó.

Vậy mà tôi cứ tưởng lần đó là lần sau chót tôi gặp con Liên. Nhưng khoảng một tháng sau, theo nhu cầu cần thiết, tôi đã không tự chủ mình và đã gọi phone cho bà Oanh. Vẫn như lần trước bà đòi giá tiền cao và bắt tôi theo giữ đúng qui luật. Bà than phiền lần trước tôi để lại vết tích trên mình con Liên nên khách đến kỳ kèo giá cả, báo hại bà bị “lỗ” vốn. Tôi đành hứa liều với bà là lần này không để việc đó xảy ra, nhưng bà không tin. Bà nói bà phải có mặt ở đó thì mới được. Lúc đầu, tôi giảy nảy lên không chịu, nhưng thấy bà có vẻ nghiêm ngặt trong chuyện này, nên tôi cũng đành đồng ý. Phần là vì, sau cái hôm đó, tôi bỗng dưng nhớ con Liên da diết. Nhớ tới cái cảnh nó mặc áo dài trắng, cái cảnh nó bị treo lên, hay nằm rạp xuống cho tôi xâm nhập từ phía sau. Nhất là vết máu còn loang lỗ trên đùi nó làm tôi cứ như điên lên.

Lần này đến với con Liên, cũng giống như lần trước, tôi trói con bé lại trước mặt bà Oanh. Bà ngồi trong xó góc như thể vô hình nhưng xuất hiện bất kỳ lúc nào cần thiết. Mặt bà lạnh lùng làm sao ấy, lạnh đến nỗi tôi không thể nào tưởng được khi nghĩ tới trên đời này là có một người mẹ nào đê tiện như bà Oanh đây, chính là cái lạnh máu đó. Nhưng mặc kệ bà là ai, xấu xa tới cỡ nào, mà có lẽ chính tôi cũng là thằng đàn ông vô liêm sĩ nên mới đến đây thêm một lần nữa, và dùng những đồng tiền hôi tanh mua dâm một cách tồi bại như vầy. Rồi thôi, đã tới rồi thì tới luôn, tôi quyết định cứ việc làm phần tôi cần, còn bà vẫn cứ mua bán gì tùy bà.

Giương cặp mắt của bà xoi mói trên từng hành động của tôi, bà Oanh ngồi im như con hổ đang rình mồi. Hễ tôi làm sai gì là tôi biết bà sẽ lao tới ngay. Nên dù muốn hay không tôi cũng phải ráng làm đúng trong phạm vi của bà đưa ra, mà không dám làm cho con Liên chảy máu như lần trước.

Sau khi trói con Liên trên ghế theo kiểu hai chân bành ra hai bên. Âm hộ của nó không khỏi cũng “xòe” ra tưởng như trái xoài được lát mỏng ra làm hai và lật nó ra hai bên. Tôi nhìn bà Oanh một lần nữa như thể xem bà có phản ứng gì khác trước khi tôi cúi xuống “ngoạm” lấy nó bằng miệng. Khi lưỡi tôi đưa lên đưa xuống, con Liên cũng rên khe khẻ. Tiếng nghèn nghẹn cũng nó do trái banh dây chặn ngang mang tai yểm lại nghe như khó chịu lắm. Rồi tôi cứ tiếp tục dùng lưỡi mình quét lên quét xuống như một anh thợ sơn đang sơn vách.

Nước nhờn từ âm đạo bắt đầu tiết ra, hòa lẫn với nước miếng lan tràn xuống tới đít. Tôi không ngại gì đưa lưỡi vét từ dưới trở ngược lên. Mỗi lần như vậy, con Liên có vẻ xuýt xoa, rùng mình.

Một lát sau khi đã thấy thỏa mãn màn dạo đầu rồi, tôi bèn đứng dậy, tìm công tắt đèn tắt bớt một cây cho căn phòng tối hơn. Bà Oanh có ý định ngăn cản việc này, nhưng rồi cũng nhượng bộ. Đoạn, tôi mới cởi hết quần áo mình ra. Khỏi nói thì dương vật của tôi đã cương lên từ lúc bước vào đây nhìn thấy con bé Liên nằm trần truồng trên giường. Tôi xé một cái “áo mưa” để đeo vào, thì bà Oanh cũng đứng lên bước tới, nói:
“Tôi muốn coi ông có đeo vô đúng cách không. Lần trước, cũng may là tôi bắt kịp một ông khách vờ đeo vô nhưng lén lấy ra”. Tôi gật đầu cho bà coi đàng hoàng. Đâu đó gọng gàng, đợi cho bà Oanh gật đầu OK thì tôi mới đè úp lên mình con Liên. Trước tiên, tôi nhấp nhè nhẹ để mơn trớn âm đạo cũng như tạo cảm giác “làm quen” với con Liên. Nhưng không ngờ mới nhấp mấy cái thì đã lút tuốt vào trong. Chẳng phải vì âm đạo của nó đã rộng đi mà vì ở tư thế “banh rộng” hai bên như vậy, l… con Liên đương nhiên mở lớn. Phần khác là vì nước nhờn của đứa con gái mới lớn tuôn ra khá nhiều nên kích thước của tôi có to lớn bao nhiêu cũng không hề hấn gì.

VN88