VN88 VN88

Tâm sự vì em yêu anh

Đọc tâm sự vì em yêu anh tại chuyên mục tình yêu giới tính hay Truyen18.name nói về vì em yêu anh

Tâm sự vì em yêu anh

Chỉ khi nào anh đã ngủ thật say và chìm vào trong giấc mơ đẹp đẽ của riêng mình em mới có thế cất đi nụ cười và sống thật 1 chút với cảm xúc của mình….Những suy nghĩ linh tinh mà ban ngày rất nhanh chóng quên đi cứ lần lượt nhảy nhót trong đầu em …làm cho em muốn điên lên…nhưng em lại chẳng khóc được… chỉ riêng em biết tại sao em lại ít ngủ, tại sao em hay thức khuya dù thường là chẳng làm gì cả…

Tam su vi em yeu anh

Hình minh họa vì em yêu anh

Bóng tối thường khiến em yếu đuối như vậy đấy! Cái hạnh phúc mong manh này, cái êm đềm chông chênh này… dù biết là chẳng thể nắm giữ được nhưng tại sao em vẫn cố níu lấy nó 1 cách tuyệt vọng? Em thật là ngu ngốc đúng không anh? Lý trí bảo em phải từ bỏ tình cảm này, phải rời xa anh trước khi em bị tổn thương quá nặng nề nhưng trái tim em lại không còn là của em nữa rồi… em cứ say sưa nhìn anh nói cười, mê mải gục đầu vào cổ anh mà hít lấy mùi hương rất riêng ấy, tự ái muốn rời xa anh nhưng tay vẫn ôm chặt lấy anh và chân thì không thể bước… Em điên quá phải không anh? Em chẳng trách gì anh hay bố mẹ anh, hay bạn bè của anh… họ chỉ muốn điều tốt đẹp nhất cho anh thôi. Những gì em đã làm trong quá khứ – dù lúc ấy em vẫn chỉ là trẻ con chẳng biết gì – thì bây giờ em vẫn phải trả giá. Ai cũng nói rằng quá khứ đâu có gì quan trọng, chủ yếu là hiện tại và tương lai kia…thế nhưng mấy ai thực sự chấp nhận điều đó? Dù em đã cố thay đổi bản thân đến trầy trụa đau đớn, đến mức trở thành 1 con người gần như hoàn toàn khác, thì cái bóng đen quá khứ ấy nó vẫn đè nặng lên em, cái vết nhơ ấy không bao giờ gột sạch được.

Các bác sĩ vẫn luôn tuyên truyền :” Không nên kỳ thị người bị bệnh AIDS…”, em cũng đã từng tin bác sĩ đấy, nhưng sau rồi mới biết đấy chỉ là khi mà người thân yêu của họ không phải tiếp xúc với ai bị căn bệnh đó… Nếu họ biết được, họ sẽ làm hẳn 1 chương trình đào tạo về các nguy cơ lây nhiễm, sự kinh khủng của căn bệnh…vân vân và vân vân…để rồi câu chốt sẽ là TRÁNH XA NÓ RA Các thầy cô cũng luôn nói rằng “Ai cũng có thể mắc lỗi…quan trọng là mình phải biết sửa chữa” Em cũng luôn tin như thế! Nhưng…nếu… em yêu con trai duy nhất của cô thì sao nhỉ??? Cô ơi……. Mệt mỏi thật đấy anh ạ! Vì ai cho phép 1 đứa có cái tiểu sử không có gì là hay ho ấy được phép giỏi giang? được phép đẹp đẽ? được phép có cái mà người khác không có? Vậy là vẫn tiếp tục những tháng ngày em sống trong xì xào, những cái liếc mắt khinh khi, những cái bĩu môi len lén… Em biết chứ! Em biết hết! Thế nhưng ngoài việc tỏ ra chẳng biết gì thì em có thể làm gì hơn? Em đâu có muốn nổi bật để bị soi mói? Đâu muốn làm tiêu điểm dư luận của mọi người? Vậy mà bây giờ em lại sẵn sàng chịu những đau đớn châm chích đó để được ở gần anh! Anh quá dịu dàng làm cho em thấy mình trở nên yếu đuối… Em muốn dựa vào anh nhưng lại sợ những người yêu quí bảo vệ anh sẽ xô em ngã nhào… Miệng lưỡi thiên hạ thật là đáng sợ!

Em chán cái cảnh sống trong những tin đồn mà chính mình cũng không biết nó ở đâu ra? chán cái thị xã bé tẹo nơi mà mọi người đem những thứ mà họ tưởng tượng ra rồi thêu dệt nên để làm quà… thế nhưng lúc nào vẫn phải cố tư nhủ mình phải vững vàng, phải kiên cường, không được yếu mềm dù nhiều khi em đau đến phát khóc. chỉ khi nào một mình em mới có thể tự liếm láp vết thương, âm thầm mà an ủi, âm thầm mà hô quyết tâm… Cái vỏ bọc dửng dưng của em chỉ để che giấu một cái gì đó rất nhạy cảm đã chằng chịt những vết thương… Em đã đứng một mình quá lâu đủ để quên mất cảm giác có 1 chỗ dựa là như thế nào rồi! Em sẽ trân trọng từng phút giây ở bên anh, sẽ luôn thật vui vẻ, tận hưởng từng chút một cái cảm giác ngọt ngào này! Những suy nghĩ mệt mỏi đó em sẽ đào sâu chôn chặt, nhưng buồn bã đau đớn đó em sẽ chỉ giữ cho riêng mình, nhấm nháp cái hạnh phúc được ở bên anh, chăm chút cho anh, nhìn anh vui vẻ cười đùa… EM YÊU ANH!

(Tình yêu giới tính hay tại Truyen18.name)

VN88