Đọc tâm sự tôi từng bị cha dượng xâm hại tại chuyên mục tình yêu giới tính hay Truyen18.name nói về tôi từng bị cha dượng xâm hại.
Tâm sự tôi từng bị cha dượng xâm hại
Nếu không phải vì sắp kết hôn, tôi chẳng bao giờ muốn nhắc lại chuyện buồn trong quá khứ này. Tôi thực sự cảm thấy rối bời, tôi sợ mỗi khi nghĩ tới chuyện ‘gần gũi’ với chồng. Tôi cũng không biết phải nói với bạn trai như thế nào về chuyện mình từng bị cha dượng làm nhục.
Cha tôi mất khi tôi mới 5 tuổi, tôi và mẹ nương tựa nhau mà sống. Cuộc sống không được khá giả nhưng hai mẹ con sống rất vui vẻ. Cha mất được 5 năm, mẹ tôi quyết định đi bước nữa. Tôi biết người đàn ông này vì mẹ từng kể cho tôi nghe sau khi cha mất. Ông ta thích mẹ tôi từ ngày mẹ chưa cưới cha. Khi ấy tôi mới 11 tuổi nên trong cái đầu non nớt của trẻ nhỏ, tôi chỉ phản đối vì sợ mẹ kết hôn rồi, mẹ sẽ không còn thương yêu tôi như trước nữa. Nhưng mẹ đã dùng thời gian và tình yêu để thuyết phục tôi. Cuối cùng tôi cũng đồng ý.
Tôi và ông ấy không thực sự hợp nhưng thấy mẹ sống với người đàn ông ấy rất hạnh phúc nên tôi cũng mừng. Sau hơn hai năm chung sống, mẹ tôi sinh em bé. Cũng chính từ đây, chuyện tồi tệ xảy ra. Năm đó, tôi tròn 12 tuổi. Tuy mới 12 nhưng tôi đã rất phổng phao. Bây giờ ngồi nghĩ lại, tôi mới biết ông ta đã để ý tôi trong từng cái nhìn đầy ham muốn. Mẹ tôi sinh em bé xong, vì không có ai chăm sóc nên mẹ tôi về ở với bà ngoại.
Hàng ngày, nhà chỉ còn tôi và ông ấy. Cuối tuần nghỉ học, tôi mới về bà ngoại ngủ với mẹ và em, còn trong tuần, tôi chỉ về ăn cơm vì trường và nhà bà khá gần. Còn nhà tôi với nhà bà cách nhau khoảng 5km, với lại, buổi tối, tôi còn phải về học bài.
Hình minh họa tôi từng bị cha dượng xâm hại
Tôi không bao giờ quên được tối hôm đó. Sau khi tôi đi học thêm về, tôi thấy ông ta có vẻ say và đang nằm ngoài ghế ở phòng khách. Nghĩ rằng ông ta say quá đã ngủ rồi, tôi đi thẳng lên phòng. Thật không ngờ, tôi vừa bước chân lên phòng, đã thấy ông ta ở phía sau. Ông ta… đã cướp mất đời con gái của tôi. Lúc đó, tôi sợ lắm, tôi chẳng hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, tôi chỉ biết khóc. Ông ta xin tôi tha thứ, xin đừng nói với mẹ tôi. Tôi hoang mang lo sợ.
Tất nhiên, chẳng có chuyện gì qua mắt được mẹ tôi. Tối hôm đó, mẹ tôi gọi điện mãi không được. Ông ta cố “cầm chân”” tôi, nói với mẹ là tôi đã đi ngủ. Nhưng tới ngày hôm sau, không thấy tôi qua nhà bà. Mẹ đã trở về nhà. Khi nhìn tôi tinh thần hoảng loạn và lên cơn sốt. Mẹ đã đưa tôi tới bệnh viện. Mẹ tôi bật khóc và tự trách bản thân. Đáng lẽ, mẹ định đưa ông ta ra tòa nhưng nể tình vợ chồng, ông ấy quỳ xuống van xin nên mẹ chỉ đuổi ông ta ra khỏi nhà.
Mọi chuyện đã qua 14 năm, giờ tôi đã 26 tuổi nhưng tôi chưa bao giờ quên chuyện ấy. Lúc đó, tôi chưa nhận thức được nhiều nên chỉ thấy hoảng loạn và sợ hãi. Khi lớn hơn, tôi bắt đầu thấy ngại tiếp xúc với con trai, tôi căm ghét đàn ông. Phải rất khó khăn tôi mới có thể yêu anh. Tiếc rằng, lần nào đi chơi với nhau, nếu chỉ ôm hôn bình thường thì không sao nhưng khi tay anh bắt đầu “di chuyển” là tôi thấy lạnh người và lảng tránh.
Tôi luôn cố ép mình quên chuyện này nên tôi chưa từng thổ lộ với anh. Tôi nghĩ nếu nói ra, có lẽ anh cũng vẫn yêu tôi vì lỗi không phải do tôi. Nhưng tôi không dám nói, tôi không dám đối diện với sự thật. Tôi và anh đã lên kế hoạch cưới vào đầu năm tới. Tôi không biết phải nói với anh như thế nào và phải đối diện với đêm tân hôn ra sao? Xin cho tôi lời khuyên.
(Tình yêu giới tính hay tại Truyen18.name)