Đọc tâm sự tôi là người thứ 3 nhưng lại được ủng hộ tại chuyên mục tình yêu giới tính hay Truyen18.name nói về tôi là người thứ 3 nhưng lại được ủng hộ
Tâm sự tôi là người thứ 3 nhưng lại được ủng hộ
Bây giờ, tôi cảm thấy ‘đủ’ và chỉ chờ khi nào con anh lớn một chút thì đám cưới sẽ diễn ra.
Tôi là một cô gái trẻ, 25 tuổi với sự nghiệp có khởi đầu thật tốt đẹp, suôn sẻ. Tôi là nhân viên của một ngân hàng và anh là trưởng phòng kinh doanh một công ty mỹ nghệ kim hoàn. Tôi và anh ấy làm việc xa nhau nhưng lại có duyên gặp nhau trong một lần công tác xa. Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh là vẻ chững chạc, ít nói, ít cười. Tôi không thích những người đàn ông nói nhiều vì họ chẳng có gì ngoại trừ lời có cánh từ cái miệng ba hoa. Tôi thích người ít nói, làm nhiều, những người chân thành.
Anh ấy ngỏ lời yêu sau khi biết tôi một thời gian dài. Khi tôi đồng ý yêu anh, tôi nhận ra một điều rằng bên anh, thế giới thật yên bình. Anh chăm sóc tôi từng tí một, chẳng để tôi phải động một móng tay vào việc gì. Những lúc có nhiều thời gian, tôi theo anh đi công tác xa. Chúng tôi đã có rất nhiều kỷ niệm. Tôi cứ bảo với anh ấy rằng: “Để em tự làm, chiều em quá là em hư đó”. Và anh cũng thì thầm rằng: “Anh biết em sẽ không hư đâu vì em không phải là một cô bé nhõng nhẽo, học đòi theo người khác và luôn biết trân trọng mọi thứ mình có”.
Chúng tôi đã có tất cả những ký ức hạnh phúc bên nhau trong suốt 2 năm qua. Chúng tôi chưa bao giờ giận nhau quá lâu. Tôi biết tính anh ấy và những khi giận thì thẳng thắn với nhau để giải quyết vấn đề. Mỗi lần giận nhau như thế, chúng tôi khắc phục được khuyết điểm của nhau và hiểu nhau hơn nữa. Anh ấy cũng luôn nhịn tôi mỗi khi tôi nóng giận. Hơn tất cả, mọi thứ mà chúng tôi có được là tình yêu và niềm tin.
Anh luôn cho tôi một cảm giác an toàn và không cảm thấy mệt mỏi. Chỉ cần một bờ vai từ anh, tôi cảm thấy mọi mệt mỏi trong tôi đều tan biến. Tức giận ai hay buồn điều gì, anh ấy luôn lắng nghe tôi và cho tôi những lời khuyên tốt nhất. Anh ấy như một người bạn, người mà tôi luôn tin tưởng. Trong tình yêu của chúng tôi còn có dáng dấp của tình bạn. Có lẽ vì điều này mà tình yêu vẫn còn giữ lửa cho đến tận bây giờ.
Bề ngoài anh nghiêm nghị, lạnh lùng, ít nói nhưng sống tình cảm lắm. Đôi khi anh ít nói làm tôi khó hiểu, đôi khi anh hài hước pha một chút trẻ con làm anh càng đáng yêu hơn. Có lúc anh trêu đùa tôi: “Anh giận bản thân và buồn quá nên anh mới đi xăm hình nè em”. Tôi trách anh ấy rằng sao lại như vậy được. “Xăm hình làm người ta đánh giá anh không đàng hoàng đó.” Anh nhẹ nhàng vén chiếc quần dài lên để lộ hình trên bắp chân một con khủng long phun lửa bằng mực bút bi. Tôi chỉ biết cười trừ và thấy những lúc trẻ con như thế này, anh ấy thật hài hước. Anh kéo đầu tôi vào vai anh và nói rằng: “Em ngốc quá, anh làm gì cũng phải có suy nghĩ chứ. Làm sao suy nghĩ dại dột để hủy hoại bản thân mình vì còn nhiều người hy vọng và yêu thương anh mà. Anh còn phải sống vì gia đình, vì con và vì em nữa”. Tôi chỉ cần những phút yên bình thế này bên anh.
Bên tôi anh hoàn toàn là con người khác, cười nhiều hơn, vui vẻ nhiều hơn, không giống như anh lúc anh nghiêm nghị, ít nói với mọi người. Anh ấy không hề gây áp lực cho tôi, luôn trân trọng và yêu quý tôi. Anh luôn giữ gìn cho tôi để tôi không thấy có lỗi với bản thân và gia đình. Anh muốn giữ gìn sự trong trắng của tôi và chưa bao giờ anh làm tổn thương tôi. Có lẽ vì điều đó, tôi càng tôn trọng anh hơn. Bên anh ấy, tôi ngày càng yêu anh hơn và phát hiện ra nhiều ưu điểm của anh. Tất cả chỉ là những nụ cười quanh chúng tôi. Mà nếu có nước mắt đi nữa thì chỉ là những lúc tôi quá nhớ anh ấy mà thôi.
Cho đến một ngày, anh tâm sự với tôi rằng: “Anh đã có gia đình cách đây 4 năm và một bé trai 4 tuổi. Nhưng hôn nhân của anh đã đổ vỡ chỉ vì người vợ không biết trước sau. Trước đây, anh nghĩ rằng hôn nhân sẽ là nối kết tốt nhất để sự nghiệp anh vững vàng. Một người quen trong công ty đã làm mai mối cho anh để tiến đến cuộc hôn nhân này. Lúc đầu, anh thấy cô ấy cũng đàng hoàng, lễ phép, hiểu chuyện nên anh đồng ý bước đến hôn nhân. Nhưng anh không ngờ rằng đó là một sai lầm trong đời anh, sai lầm trong cách nhìn nhận con người.
Vợ anh là em vợ của chủ tịch hội đồng quản trị công ty anh. Một lần, vì sai sót trong quản lý tiền bạc mà sự nghiệp của anh suy sụp. Ba mẹ đã giúp anh thế chấp ngôi nhà đang ở để anh có thể làm lại từ đầu. Anh có lỗi với ba mẹ anh, vì anh mà ba mẹ phải vất vả như thế. Vợ anh uy hiếp anh rằng nếu anh ly hôn thì cô ấy sẽ thuyết phục chị gái lấy luôn quyền sở hữu nhà và để ba mẹ anh ra ngoài ở.
Tâm sự tôi là người thứ 3 nhưng lại được ủng hộ
Thằng nhóc được ông bà nội nó nuôi, đã thương nó từ nhỏ rồi. Mẹ nó không lo cho nó ngày nào. Ba mẹ anh nuôi nó từ nhỏ đến lớn nên ba mẹ anh nói rằng nếu anh để mẹ nó bắt nó đi, ba mẹ anh sẽ chết. Cô ấy hỗn xược với ba mẹ anh, với anh chị và người thân của anh. Anh không thể chấp nhận loại phụ nữ không biết trên dưới như vậy. Trước đây, anh làm có bao nhiêu tiền thì cho cô ấy hết. Cô ấy thích gì cũng có, muốn cái gì có cái đó mà giờ cô ấy thật sự làm anh thất vọng. Cô ấy không xứng đáng với lòng tin của anh. Suốt đời này, cô ấy không còn cơ hội để quay lại với anh nữa, một chút cũng không còn.
Mỗi lần anh và cô ấy có chuyện thì cô ấy điện về nhà chửi ba mẹ anh và buộc tội rằng ba mẹ ép anh ly hôn. Có những lúc cô ấy quá nặng lời. Và trong khi tức giận, anh không kiềm chế được, đã tát thẳng vào mặt cô ấy vì cái tội hỗn láo với người lớn. Anh biết anh không nên như vậy nhưng anh không thể kiềm chế cơn giận vì cô ấy không giữ đạo làm vợ, làm mẹ, làm dâu trong gia đình anh. Anh nhịn vì đứa nhỏ nhưng cô ấy cứ làm đủ chuyện để chọc phá anh.
Bạn của cô ấy đến nhà chơi Tết chỉ nói một câu với vợ anh là: ‘Mày có phước quá, có chồng nhìn dễ thương lại phong độ nữa’. Vậy là cô ấy nổi ghen lên và lén lấy điện thoại anh để nhắn tin yêu thương với những đứa bạn đó. Đến lúc mấy người đó nói yêu qua tin nhắn thì cô ấy quậy lên và chửi mấy đứa bạn thân lâu năm này. Anh chẳng biết gì, chỉ nóng giận và ra nhậu với mấy thằng bạn. Giờ thì bạn bè cũng bỏ cô ấy hết rồi. Anh cũng chẳng hiểu cô ấy là loại người gì nữa mà đem đến quá nhiều rối rắm cho mọi người. Anh chị anh cũng từ cô ta luôn rồi. Chẳng còn ai muốn nói chuyện gì nữa vì quá hiểu tính khí của người phụ nữ này.
Mỗi lần anh và cô ấy có chuyện là cô ấy uy hiếp ba mẹ anh, đòi bắt con về và đánh nó. Nó thích ở nhà ông bà nội hơn. Vì thương cháu, ba mẹ anh đã khóc lóc, xin anh để nó lớn một chút rồi hãy ra đi. Đôi khi, anh đã nổi giận và nói rằng: ‘Ba mẹ ích kỷ lắm, tại sao để con không hạnh phúc đến suốt đời này sao? Con không thể sống với vợ con một phút giây nào nữa’. Anh rối lắm vì gần cô ấy ngày nào thì đầu óc anh chỉ mệt mỏi nhiều hơn thôi.
Anh biết rằng người đàn ông nói xấu vợ là người không tốt nhưng thực sự anh chịu đựng không nổi nữa rồi em à. Giấy tờ ly hôn đã ký rồi và cô ấy giấu nhẹm đi luôn. Anh chỉ cầu mong khi sự nghiệp ổn định để ba mẹ lấy lại nhà và đưa thằng nhóc đi. Anh muốn về bên em. Chỉ em thôi vì em là người mà anh có thể tin tưởng nhiều nhất. Chỉ bên em, anh thật sự thấy cuộc sống này có ý nghĩa hơn. Em hiểu anh, cũng không bao giờ gây cho anh áp lực.
Anh chỉ có bấy nhiêu lời với em thôi. Cảm ơn em! Cảm ơn em đã để anh được yêu em. Có lẽ không có em, anh không còn niềm vui để tiếp tục sống ý nghĩa như hôm nay. Em là niềm tin, là tất cả những gì mà anh có được. Anh luôn trân trọng. Cuộc đời anh những năm qua đã rất tệ rồi, có lẽ ông trời đã cho anh may mắn khi được gặp em. Nếu sau này thủ tục ly hôn đã rõ ràng, em không thể đến với anh, vì bất cứ lý do gì thì anh cũng không thể kết hôn với ai nữa vì em là người mà anh yêu thương nhất từ trước đến giờ. Không ai có thể thay thế được vị trí của em trong lòng anh cả. Anh xin lỗi vì mọi chuyện thế này nhưng anh có nỗi khổ của riêng mình. Xin hãy tha lỗi cho anh. Hãy đợi anh có được không? Anh sẽ cố gắng để mọi chuyện thu xếp ổn thỏa nhất, để em hạnh phúc và tự hào về anh”.
Tôi suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng, tôi đã cho người tìm hiểu gốc gác gia đình, nơi làm việc của anh, vợ anh thật kỹ. Sau đó là các mối quan hệ và tôi cũng nhận được đáp án giống như những lời anh nói. Tôi tiếp cận bạn thân và đồng nghiệp của anh thì hầu như không ai có thể nói tốt về cô ta. Ai cũng ủng hộ tôi. Chị hai anh ấy cũng vậy.
Sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi đã khóc rất nhiều và rồi tôi có thể nói với anh ấy rằng: “Em không muốn là người thứ ba nhưng em sẽ chờ đợi anh. Hãy chứng minh cho em thấy những lời nói của anh là đúng. Em sẽ cho anh cơ hội duy nhất này. Hãy trân trọng nó và nếu anh đánh mất nó, chắc chắn anh không còn cơ hội nào khác nữa đâu. Em sẽ không thể tin anh nữa nếu những gì anh nói là sai. Hãy trung thực với em cho dù có bất cứ chuyện gì đi nữa. Em ghét cuộc sống có sự giả dối.
Giờ thì đừng lo lắng nữa. Em sẽ đứng về phía anh và tha thứ cho anh nhưng hãy hứa với em rằng giải quyết mọi việc trong hòa bình. Em không muốn có tranh cãi. Dù cô ấy có lỗi hay không thì cô ấy vẫn rất tội nghiệp. Em muốn anh cư xử nhẹ nhàng và nói chuyện thẳng thắn với cô ấy để cô ấy không quá căng thẳng và điên cuồng khi xa anh. Cho dù anh có nóng giận đi mấy thì không được đánh cô ấy. Giận quá thì đi ra ngoài, đừng nói bất cứ điều gì nữa là được. Sau đó bình tĩnh thì quay về mà giải quyết xung đột.
Bây giờ, điều em lo lắng nhất cho anh là sự nghiệp của anh đang thất bại. Hãy làm lại từ đầu để ba mẹ anh có thể ngẩng cao đầu và tự hào về anh. Chuyện chúng ta tạm gác qua một bên đi. Em không muốn đứa nhỏ có vấn đề. Anh cứ an tâm đi. Cho dù tòa án phán xét như thế nào, nếu nó thích về với mẹ thì cứ để nó theo mẹ. Nếu trong thời gian ngắn, mẹ nó không dạy dỗ nó tốt thì anh có thể đưa nó về. Em sẽ cùng anh nuôi dạy nó thật tử tế để nó lớn lên trong môi trường giáo dục tốt. Trẻ con không có tội.
Chắc chắn em đến với anh, ba mẹ em sẽ phản đối nhưng hãy chứng minh với ba mẹ em rằng anh có thể làm tất cả để ba mẹ em tin anh có thể bảo vệ và yêu thương em. Em sợ mọi người xung quanh sẽ nghĩ rằng em là người phá vỡ hạnh phúc của người khác trong khi đứa trẻ còn khá nhỏ. Nhưng em nghĩ có lẽ mọi người cũng sẽ ủng hộ em rằng đứa trẻ thà sống cuộc sống ba mẹ đã ly hôn hơn là sống trong một gia đình không hạnh phúc. Em chỉ sợ nó theo mẹ nó, học lối sống không lễ phép, vô lễ thôi. Anh vẫn thích em có con gái mà. Sau này mình sẽ có cô công chúa nhỏ. Em hy vọng nó và em gái nó sẽ yêu thương nhau”.
Hôm qua, anh ấy điện cho tôi và nói rằng: “Mẹ anh đồng ý để anh ly hôn vì mẹ cũng không muốn có con dâu như thế. Mẹ sẽ không níu kéo nữa. Nhưng ba anh thì xin anh cho nó một vài năm để nó lớn một chút vì ba sợ nó bị mẹ đánh. Nó còn nhỏ, không biết gì, ba thương nó lắm”. Và rồi tôi thoáng buồn một chút nhưng cũng định thần lại và nói với anh: “Anh đừng lo. Mọi chuyện sẽ có cách giải quyết. Ba mẹ anh cũng có cái lý. Cứ chiều theo ba mẹ anh đi rồi sau này biết đâu mình có cách để nó về với ba mẹ. Mọi chuyện lo nhất là tương lai của nó. Anh đừng suy nghĩ nữa. Em hiểu anh mà. Cứ đón Tết vui vẻ cùng ba mẹ. Lâu rồi mới về thăm ba mẹ đó anh. Đừng để chuyện buồn làm ảnh hưởng đến mọi người. Đèn nhà ai nấy sáng mà. Đừng để chuyện buồn, không vui làm mọi người lo lắng thêm”.
Anh vui và cảm ơn tôi: “Cảm ơn em đã hiểu cho anh! Mọi chuyện xảy ra nhiều như vậy mà em vẫn tha thứ cho anh. Anh mừng lắm. Anh sẽ cố gắng thật nhiều để em không đợi anh lâu nữa và đón sinh nhật cùng em mỗi năm. 1-2 năm nữa thôi, không lâu lắm đâu. Anh hứa. Nhưng em à! Hãy hứa với anh là không được bỏ rơi anh nghen vì anh cần có em lắm. Anh không muốn mất em. Anh hứa sẽ không làm em buồn bất cứ chuyện gì nữa”.
Sinh nhật tôi rồi nhưng anh không thể bên tôi. Năm nào sinh nhật tôi cũng đúng vào ngày Tết. Lúc nào cũng vắng vẻ vì mọi người đi chơi hết. Trước Tết, tôi dẫn anh về nhà ngoại. Chúng tôi cùng dọn dẹp và lau chùi bàn thờ. Anh nói với tôi: “Anh ước em về cùng anh để dọn dẹp đón Tết cùng ba mẹ anh với tư cách là con dâu lắm”. Tôi cảm thấy quanh tôi dư vị hạnh phúc và những điều tốt điều tốt đẹp sắp đến với chúng tôi dù anh đang không có ở bên.
Người thứ ba được mọi người quy kết là có tội. Vậy người thứ ba như tôi được gia đình và bạn bè anh ủng hộ liệu có xấu không? Tôi không hối hận vì yêu anh mà chỉ hối hận vì tại sao tôi không gặp anh sớm hơn để mọi chuyện sẽ không quá rối ren như bây giờ. Có những hạnh phúc xung quanh bạn đôi khi bạn không nhận ra nhưng sẽ rất ý nghĩa nếu bạn đã hiểu được vị trí của nó trong lòng bạn. Tôi không đòi hỏi cuộc sống cho tôi quá nhiều mà chỉ cần tôi có được người đàn ông hiểu và yêu thương tôi cho đến cuối cuộc đời này.
Tôi yêu anh vì anh chân thành, sâu sắc và tế nhị nữa. Giờ tôi cảm thấy mình đã đủ, đủ tình yêu, đủ niềm tin và đủ hạnh phúc. Tôi không quá tham lam mọi thứ. Giờ đối với tôi, tiền bạc cũng quan trọng nhưng nó không là yếu tố quan trọng nhất để quyết định và đánh giá con người giàu có tình yêu như thế nào. Tôi không còn quá quan tâm đến quá khứ của anh ấy nữa vì mọi thứ đã quá rõ ràng và dần xếp lùi lại theo chuỗi thời gian của quá khứ. Giờ thì chúng tôi chỉ còn đợi ngày đám cưới diễn ra nữa thôi vì mọi thứ quanh chúng tôi đã rất tròn trịa dù mọi người nghĩ rằng anh ấy có những vết xước hôn nhân trước đó.
Tết năm nay, tôi cảm thấy một chút buồn vì anh ấy chưa về được cùng tôi nhưng có một điều làm tôi không quá buồn vì tôi có niềm tin ở anh ấy và những gì đã nghiệm được trong thời gian qua. Tôi đọc đâu đó trên Facebook dòng chữ: “Easy come, easy go” (Dễ đến, dễ đi). Có lẽ hạnh phúc nếu đến dễ dàng quá thì người ta không biết cách trân trọng nhưng một chút sóng gió sẽ làm hạnh phúc ngày một vững bền và tươi đẹp hơn. Chia sẻ với độc giả những gì tôi đã trải qua.
Tình yêu giới tính hay tại Truyen18.name