Đọc tâm sự mãi yêu anh dù không thể bên nhau tại chuyên mục tình yêu giới tính hay Truyen18.name nói về mãi yêu anh dù không thể bên nhau
Tâm sự mãi yêu anh dù không thể bên nhau
Anh yêu dấu! Mãi mãi thôi! Em chỉ có thể mãi nói yêu anh một mình! Em yêu anh nhiều lắm yêu bằng cả con tim và cuộc sống của mình, và có lẽ đó là tình yêu không bao giờ anh biết được. Anh chỉ có thể nghĩ em đã đi qua đời anh như bao người con gái khác, em đã bỏ rơi anh đánh mất cuộc tình thơ ngây ấy. Tất cả là do em đúng không?
Anh yêu! Em biết rằng con tim mình muốn gì nhưng lý trí đã bảo em phải xa anh, em phải làm sao được khi sức mạnh của lý trí lại là gia đình yêu quý và tương lai hạnh phúc của anh – người em yêu. Anh cứ mãi hỏi em những câu hỏi: Tại sao ngày đó em im lặng ra đi thật xa rồi nói lời chia tay nhẹ nhàng đến thế? Tại sao lúc anh đã tha thứ tất cả để làm lại từ đầu em lại nói những lời cay đắng rồi ra đi? Tại sao khi lần thứ hai anh tha thứ cho em thì em vẫn tiếp tục từ chối? Tại sao ư? Bây giờ em sẽ trả lời tất cả, nhưng chỉ là trả lời cho lòng mình mà thôi vì em biết mãi mãi anh sẽ không thể biết câu trả lời này.
Hình minh họa mãi yêu anh dù không thể bên nhau
Lần thứ nhất khi em tốt nghiệp PTTH cầm giấy báo nhập học cùng lời yêu cầu của anh: ” Tuy anh mới ra Hà Nội thôi nhưng anh hứa anh sẽ cố gắng làm thật tốt cho em học hết, xin việc làm cho em, nhưng em hay yên tâm mình sẽ không mang nợ gì nhau đâu, sau khi xin được việc làm trả hết nợ cho anh rồi mình mới cưới. Như vậy sẽ tốt cho cả hai đúng không?”.
Cảm ơn anh! Cảm ơn anh rất nhiều! Em đã mang ơn anh chỉ vì câu nói đó mà suốt đời không trả nổi. Em còn nhớ! Anh đã cố đến nỗi gầy xơ, em thương anh vì lúc nào em hỏi anh cũng đang làm, em lo cho sức khỏe của anh rất nhiều.Ngày đàu tiên xa quê, cũng là ngày lễ 14/02 em đã khóc một mình, khóc mãi, khóc cho đến lúc thằng em con cậu vào rủ em đi xem biển, và có lẽ cũng chỉ có nó là hiểu em khi cứ cố kéo em vào quán net, em thấy nó đăng nhập yahoo bằng nickname của em, rồi em thấy anh bằng những lời yêu thương và niềm vui sướng gặp nhau mà đâu hay rằng em đã rời xa quê hương miền trung yêu dấu vào tận Vũng Tàu, đồng nghĩa với việc rời xa anh , từ bỏ con đường sáng lạng tương lai cùng anh. Anh đã giận và căm ghét em biết nhường nào đúng không? Nhưng anh hãy hiểu cho em, em không thể chỉ vì tương lai của mình đánh đổi tương lai của ba đứa em nhỏ dại. Nhà em có ai đâu một mình mẹ lo cho bốn chị em em ăn học, nếu như em còn tiếp tục dù bên em có anh và em cũng có thể tự lo cho mình nhưng em của em thì sao? Nó cũng sẽ ra trường mà có lẽ nó cần học hơn em, nó ốm yếu từ nhỏ chưa một lần em nghĩ nó có thể tự lo cho bản thân nó, rồi hai em còn nhỏ cũng cần ăn học đến nơi đến chốn. Em đã tự nguyện đánh đổi hạnh phúc của mình cho tương lai của các em và khó khăn hơn khi không có anh kề bên. ANh có biết không ? một năm kể từ ngày nói lời chia tay em vẫn không thể nào chấp nhận được sự thật, em vẫn tìm kiếm dáng anh trongđông đúc thị thành, rồi đến ngày em em vào đại học tất bật với những lo toan và tin chắc anh đã quên em thì em mới trở lại chấp nhận sự thật mất anh nhưng trong em vẫn dành cho anh một khoảng trời riêng.
Lần thứ nhất anh tha thứ cho em! Dù em nghĩ mình chấp nhận mất anh là vì gia đình nhưng chưa bao giờ em nghĩ là mình không có lỗi với anh , sự tha thư của anh đã làm em nhẹ lòng và yên tâm vì anh đã tìm được hạnh phúc cho mình dù lòng ích kỷ trong em hàng đêm vẫn trỗi dậy. Đã hơn bốn năm kể từ ngày chia tay thì đây là lần đầu kể từ ngày đó em đủ tự tin điện thoại cho anh nói lời “chúc mừng sinh nhât”, em đã hát anh nghe bài hát “bức thư tình thứ hai” và đọc anh nghe bài thơ ” Hai sắc hoa tigôn”. Em cứ nghĩ với lời chúc đó anh sẽ trở về là anh hạnh phúc của anh và chấp nhận trên đường đời mình không còn có nhau. Đêm càng về khuya nỗi buồn cứ len nhẹ vào con tim em, khó ngủ em trở dây và cất bước vào đêm, em vẫn như thế bao năm nay mỗi lần nhớ anh muốn gửi gắm cho anh những yêu thương mà không thể thì em sẽ gửi cho bóng đêm, đêm sẽ nuốt trọn em nuốt trọn nổi nhớ và tình yêu em trao anh. 11h30, em vừa trơ về phòng trọ thì anh đã gọi cho em một ngạc nhiên ngoài mong đợi, Lời cảm ơn của anh và một lời tỏ lòng khiến ngọt ngào cả con tim em ” Đã bao năm trôi qua rồi có nhiều thứ đã không thể lấy lại, nhưng H a! Anh hỏi em, em còn yêu anh chứ? Mình còn cơ hội đến với nhau phải không? Em gái em sắp ra trường rồi em có thể trở về bên anh không?”. Giây phút ấy em đã hạnh phúc vô cùng anh biết không? Nhưng phía sau hạnh phúc em vẫn có một nỗi sợ vô cùng lớn. Hôm nay là sinh nhật anh, chắc chắn là anh đang say và lời anh nói có phải là sự thật, nếu mình thử anh thì liệu anh sẽ nói những gì. Em đã bắt đầu nói cho anh nghe về cuộc sống của em với những ngày không anh “Em không còn là em của ngày trước, H của ngày xưa anh yêu đã chết từ ngày nó ra đi rồi anh ạ! Nó đã bị cuộc sống này vùi dập và không còn đủ tư cách về bên anh nữa rồi.” Chỉ vậy thôi mà anh tin vào điều em nói và một lần nữa đặt dấu chấm cho cuộc tình. Mấy tháng sau về ăn tết em đã thấy anh cùng người ấy về ra mắt gia đình. Em đã rất đau khổ vậy mà cũng đủ can đảm để gặp anh và người đó, em đã đặt hạnh phúc của anh lên danh dự của bản thân, em đã để anh tin em là một cô gái hư hỏng, em đã dấu anh việc em quyết định rời bỏ miền Nam xa xôi để ra Hà Nội với hy vọng gần anh và cho mình cơ hội được có anh . Một lần nữa em lại tan nát vì lỗi lầm mà em cho là chính mình tạo ra. Giá như em đã tin anh và không thử anh bằng một phép thử độc ác và giá như em giải thích cho anh mà không chờ đến ngày gặp mặt. Tự em lại đánh mất anh!
Lần thứ hai anh tha thứ cho em! Đó là trước lúc anh quyết định lập gia đình, anh đã gọi và tha thứ tất cả và chấp nhận cả một em hư hỏng: ” H ạ! Em hãy quên tất cả và anh cũng sẽ bỏ hết mọi thứ để có nhau một lần nữa được không em? Anh hiểu là anh còn yêu em rất nhiều khi anh ở bên cô ấy, hãy trở về bên anh được không em? anh biết là em vì anh mà ra Hà Nội, đừng làm cho nhau đau lòng nữa?” Em biết lúc anh nói nhưng lời này có thể anh đang say và đang giận người ấy nên em chỉ biết lắng nghe anh nói mà không trả lời, nhưng những cuộc điện thoại với nội dung tương tự cứ liên tục tiếp diễn làm em hiểu rằng anh đang nói thật lòng mình. Lúc này ngoài tình yêu em dành cho anh thì anh có biết sự thương hại người kia trong em cũng lớn dần. Em đã đau khổ vì mất anh nên em biết đó là diều khó vượt qua nhất trong đời và cũng vì đã biết điều đó mà em không muốn người đó phải đau khổ như em. Em tin rằng nếu em nhất quyết thì anh sẽ trở về bên người ấy. Vì vậy mà:” Chúng ta bây giờ chỉ là kỷ niệm mà thôi, anh đừng nói những lời đó mà thêm đau lòng em đã không còn yêu anh nữa rồi, đau khổ em đã trải qua thì em không muốn người khác phải chịu đựng đâu. Nếu anh còn như thế thì anh sẽ không con có một người em gái như em đâu.” Dấu chấm hết thật sự đã đến với cuộc tình của chúng ta là ngày đó. Mấy tháng sau em nhận được lời mời tham dự đám cưới của anh và anh biết không trong giây phút nhìn thấy anh tất bật với công việc chuẩn bị em cũng đã ước rằng em là cô ấy. Cũng có lúc ý nghĩ chiếm đoạt anh dù chỉ là người thứ ba thôi cũng được và cũng hôm đó em mới biết đâu là thực sự tan nát con tim, đâu là nỗi đau của tan vỡ tình đầu.
Mãi mãi anh không thể biết được tình yêu em dành cho anh sâu sắc như thế nào và không bao giờ anh biết em sẽ vẫn mãi YÊU ANH dù không bao giờ em có anh.
Hạnh phúc của anh bây giờ là niềm vui của em! Chúc anh hạnh phúc!
Em sẽ cố tìm hạnh phúc cho riêng mình và em tin lúc nào em cũng sẽ có một khoảng trời riêng cho anh.
(Tình yêu giới tính hay tại Truyen18.name)