VN88 VN88

Tâm sự lúc nóng giận tôi đã lăng mạ anh

Đọc tâm sự lúc nóng giận tôi đã lăng mạ anh tại chuyên mục tình yêu giới tính hay Truyen18.name nói về lúc nóng giận tôi đã lăng mạ anh

Tâm sự lúc nóng giận tôi đã lăng mạ anh

Những lời nói thiếu suy nghĩ đã xúc phạm anh thậm tệ và lần này, tôi có thể mất anh.
Tôi thường xuyên đọc mục Tâm tình và thực sự giờ đây, tôi đang suy sụp. Tôi cũng muốn chia sẻ với một ai đó. Tôi năm nay 27 tôi, qua cái tuổi kén chọn, đã có 4 mối tình nhưng không đi được đến đâu. Mối tình thời học trò trong sáng thuần khiết bao nhiêu thì đau khổ bấy nhiêu. Tôi yêu người ấy cùng quê, cùng lớp và chúng tôi ngồi cùng nhau suốt mấy năm trời. Tình yêu của chúng tôi rất nhiều người biết và cũng rất nhiều người ghen tỵ vì chúng tôi đẹp đôi. Thời đó, mọi người khen tôi đẹp và có nhiều người theo đuổi. Khi đi cùng nhau, anh ấy có nói anh rất tự hào vì em làm bạn gái anh.

Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì gia đình tôi xảy ra chuyện. Anh trai tôi trong một lần đi chơi cùng đám bạn ở quê đã có xích mích với người khác và anh đã dùng dao đâm chết người. Từ đó, cuộc đời tôi thay đổi. Tôi phải gồng mình lo toan gia đình và chịu sự dèm pha của làng xóm. Thế rồi, gia đình anh không cho anh gặp tôi nữa nhưng có lẽ do tình yêu của anh mờ nhạt nên anh đã bỏ tôi. Tôi đau đớn, khóc lóc van xin anh quay lại và đêm nào tôi cũng khóc. Tôi nghĩ đến tự tử để khỏi đau khổ.

Tam su luc nong gian toi da lang ma anh

Hình minh họa lúc nóng giận tôi đã lăng mạ anh

Tôi đã mất 2 năm 6 tháng để đứng dậy. Tôi tiếp tục yêu và chia tay liên tiếp. Sau 4 năm, tôi gặp anh – người yêu hiện tại. Anh hơn tôi 3 tuổi (Chúng tôi không hợp tuổi). Anh giúp tôi thoát khỏi cảnh làm công nhân sáng đi từ sớm, tối về dân làng đã ngủ. Tôi bắt đầu đi học và đi làm thêm ở quán cafe để lo chuyện cơm, áo, gạo, tiền. Anh lo tiền học.

Sau khi học xong, tôi xin được việc tuy không phải là nhà nước nhưng cũng cho công ty tư nhân. Công việc kế toán, vừa làm vừa chơi. Tôi thật sự yêu anh ấy và biết ơn anh ấy. Tôi những tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹp vì khi về nhà anh chơi, mọi người trong gia đình anh đều tiếp đón chu đáo. Họ hỏi tuổi, việc làm, gia đình có mấy anh em… Tôi giấu chuyện anh trai đi tù mà chỉ nói gia đình cháu có mỗi mình cháu (Xin nói thêm vì sao tôi giấu chuyện anh tôi vì gia đình anh có em trai làm trong ngành công an và dù sao anh cũng học hành nhưng việc thì chưa có). Họ đòi hỏi con dâu phải có việc làm, gia đình tử tế trong khi anh tôi lại vậy. Hơn nữa, tôi và anh không hợp tuổi, mẹ anh cũng không chấp nhận cho chúng tôi yêu nhau.

Thế là chuyện gì đến cũng đến. Sau khi tôi ra về, họ cấm không cho anh qua lại với tôi. Thời gian sau, anh nghe lời cha mẹ nên chia tay tôi ở quán nước một cách phũ phàng. Nhưng lần này, tôi đau gấp trăm lần so với mối tình đầu vì tôi đã trót trao anh tất cả. Tôi khóc như một con điên giữa đám đông. Tôi đánh mất lòng tự trọng, xin anh quay lại vì lúc đó, trong lòng tôi nghĩ rồi sau này ai sẽ chẳng ai chấp nhận một đứa con gái như tôi.

Tôi níu kéo anh suốt gần một tuần và chúng tôi quay lại. Anh quyết định bỏ việc đi biển để làm trên bờ và gần tôi. Thế là tôi chúng tôi ở chung từ đó và đến bây giờ cũng được 4 năm. Cách đây mấy tháng, anh về quê làm cho ông anh nên chúng tôi tạm thời xa nhau. Có lẽ tôi là người hay gây chuyện mọi thứ cũng từ tôi mà ra.

Cách đây hai hôm, chúng tôi xích mích, tôi đã văng ra nhưng lời tục để thỏa cơn nóng trong người. Nhưng chính những lời đó giết chết tình yêu của tôi. Thay vì tôi cần nói nhớ anh thì tôi lại bảo: “Chia tay đi. Em rất mệt mỏi. Anh đừng gọi điện làm phiền tôi nữa”. Và rồi tôi xúc phạm anh. Đến bản thân tôi nghĩ lại cũng không thể tha thứ cho mình. Anh đã tắt điện thoại ngay sau đó và tôi không thể nào gọi cho anh được nữa.

Tôi như con thú mất mẹ, lồng lộn tìm số điện thoại hết của người này, người kia ở chỗ làm việc để gặp anh nhưng đều không được. Tôi lấy hết can đảm gọi về số điện thoại bàn nha anh để gặp nhưng dường như anh đã dặn bố mẹ nói là anh không có ở nhà. Một ngày, không biết bao nhiêu lần tôi gọi nhưng chỉ là thuê bao không liên lạc được. Tôi không ăn được, không ngủ được, không làm được chuyện gì hết ngoài việc gọi điện rồi khóc. Tôi sợ lần này mất anh thật.

Chúng tôi đã trải qua bao vất vả để được như ngày hôm nay. Chúng tôi không còn trẻ để bắt đầu lại nữa. Chúng tôi đang dự định năm sau sẽ cưới, chẳng lẽ mọi thứ tan biến hết thế này sao? Trong đầu tôi cứ xuất hiện ý nghĩ tự tử để không lồng lên nữa nhưng tôi lại tự trấn tĩnh lại mình. Tôi luôn nghĩ gia đình tôi còn mình tôi. Tôi không thể làm chuyện gì dại dột. Nếu tôi chết, bố mẹ tôi sẽ thế nào. Nhưng lúc này, tôi lại nghĩ đến tự tử để tôi khỏi suy nghĩ đau khổ. Chắc tôi điên mất. Xin bạn đọc hãy cho tôi lời khuyên để tôi có niềm tin vào cuộc sống.

Tình yêu giới tính hay tại Truyen18.name

VN88