VN88 VN88

Tâm sự chồng có căn tu, bỏ bê trách nhiệm

Đọc tâm sự chồng có căn tu, bỏ bê trách nhiệm tại chuyên mục tình yêu giới tính hay Truyen18.name nói về chồng có căn tu, bỏ bê trách nhiệm

Tâm sự chồng có căn tu, bỏ bê trách nhiệm

Có lẽ số kiếp của chồng tôi như thế nhưng làm vợ mà không nhận được sự chia sẻ từ chồng thì thật là đau khổ.
Tôi là một độc giả thường xuyên của quý báo và cũng thường xuyên đọc những dòng tâm sự của các bạn khác. Nhưng thật sự giờ tôi đang rơi vào một trạng thái mà không biết phải xử trí như thế nào. Rất mong nhận được lời chia sẻ của tất cả những người quan tâm.

Tôi năm nay 27 tuổi, chồng tôi 30. Chúng tôi có một bé gái rất dễ thương và kháu khỉnh. Cũng xin nói sơ về tình yêu của chúng tôi. Tôi và anh ấy quen nhau qua một người em họ, chỉ là quen biết như những người bạn. Một thời gian sau thì anh ấy đi tu. Tình cảm tôi và anh ấy cũng chưa có gì đặc biệt.
Sau đó một thời gian khá lâu, anh ấy bỏ tu và quay trở về đời, làm một người bình thường, tiếp tục việc học của mình. Tôi đã gặp lại anh ấy. Tình cảm chúng tôi phát triển lớn hơn, tôi yêu anh ấy rất nhiều, có thể là hơn cả bản thân tôi. Vượt qua những giận hờn, cãi vã, hai năm sau chúng tôi kết hôn. Kết quả tình yêu đó là một bé gái xinh đẹp ra đời. Giá như chỉ có vậy chắc tôi là người hạnh phúc nhất rồi. Nhưng không cái điều tôi luôn lo lắng cuối cùng cũng xảy đến.

Chồng tôi rất chịu khó và siêng năng. Anh có thể giúp tôi bất kì việc gì mà không phàn nàn hay kêu ca. Nhưng không hiểu số mệnh sao mà công việc của chồng tôi không bao giờ thuận lợi, không vì lý do này cũng vì lý do khác, mặc dù anh rất cố gắng và siêng năng. Cưới nhau được bốn năm thì số năm anh đi làm chỉ bằng 1/3. Còn lại một tay tôi lo lắng, gánh vác tài chính gia đình. Nhưng tôi không lấy làm buồn, tôi thường hay an ủi anh, chắc vì anh chưa qua hết năm hạn nên công việc xui, không suôn sẻ, ráng đợi thêm một thời gian, sẽ bắt đầu một trang mới tươi đẹp hơn.

Cứ thế nên tôi sống trong an lạc. Tôi rất hiểu đàn ông không có việc làm sẽ chán nản và mặc cảm nên chẳng bao giờ tôi chạm vào nỗi tự ái của anh. Tôi luôn quan tâm tới anh và chia sẻ cùng anh mọi việc. Thế nhưng thời gian ở nhà, anh lại bắt đầu vào các trag web đạo Phật và tôn giáo. Và hình như căn kiếp anh sinh ra trong cuộc đời này chỉ có tu chứ không làm người bình thường được nên anh bắt đầu tu trở lại, hằng ngày tu tại gia. Một thời gian sau, anh chịu không nổi nên đã bỏ lại hai mẹ con tôi nơi đất khách quê người, không một người thân và vào núi, xuống tóc đi tu. Nhưng vì thương nhớ con không chịu nổi nên đã quay về. Đã 2-3 lần như vậy rồi. Không cần nói, chắc các bạn cũng biết tôi đau đớn đến nhường nào. Anh cũng hứa và xin tôi hãy tha thứ cho anh, cho anh một cơ hội để làm lại từ đầu. Tôi vì tình yêu dành cho anh còn quá lớn và vì con, tôi đã cho anh một cơ hội để trở về nhưng anh vẫn tu tại gia chứ không bỏ hẳn.

Tam su chong co can tu, bo be trach nhiem

Hình minh họa chồng có căn tu, bỏ bê trách nhiệm

Nếu cứ như thế thì tôi cũng không mong mỏi gì hơn nhưng sự đời đâu như mình mong muốn. Thời gian gần đây, chồng tôi qua lại với các bạn đạo khác và nói là có Phật hay Bồ Tát gì đó mượn lời người này để răn dạy chồng tôi làm những điều tốt, ra cứu nhân độ thế, giúp con người về Tây Phương cực lạc. Đến nước này thì tôi bùng nổ thật sự. Chồng tôi là người rất có tâm theo đạo nên những lời đó anh ấy tin vô cùng. Anh cho là mình có trọng trách vô cùng quan trọng nên rất vui. Suốt ngày, anh chỉ chúi đầu, chúi mũi vào tu và tu để đạt thành tựu là thông linh với chư Phật. Nói tới đây cho tôi xin lỗi các bạn Phật tử nhưng các bạn có thấy chồng tôi đang sống trong hoang tưởng quá không? Trước đây cũng vì chồng tôi như vậy nên bị một số người lừa đảo, may mà cũng chưa đến nỗi nghiêm trọng và giờ lại như thế này đây.

Tôi chỉ mong muốn mình có một cuộc sống bình thường như bao người khác nhưng sao khó quá. Tôi không cần vật chất giàu sang nhưng sao cuộc đời tôi đầy trớ trêu và nước mắt. Hôm qua, vì không chịu nổi nên tôi đã đề nghị ly thân với chồng tôi. Anh ấy còn rất ủng hộ để khỏi ai cản trở đường tu của anh ấy. Chúng tôi ly thân nhưng vẫn chung một nhà vì thời gian này, tôi đang học thêm nên cần có người trông con vào buổi tối và vì chúng tôi không có người thân ở Sài Gòn. Chúng tôi chung nhà nhưng chẳng nói với nhau câu nào, có trao đổi cũng chỉ là những việc liên quan đến con. Qua Tết, khi tôi học xong, chúng tôi sẽ chính thức ra tòa ly dị, tôi sẽ nuôi con một mình.

Sáng nay đưa con đi học, bé nói với tôi một câu: “Mẹ ơi, con chỉ thích ba của con thôi. Con không thích ba khác đâu” làm tim tôi như thắt lại, dù tôi chưa nói hay tỏ thái độ gì với bé cả. Chẳng lẽ bé đã linh tính điều gì chăng? Thật sự giờ tôi đang rất tuyệt vọng. Tình yêu của tôi đối với anh ấy còn rất nhiều nhưng có lẽ cuộc đời này tôi và anh ấy không thuộc về nhau.

Tôi rất cần những lời khuyên chân thành. Một là, tôi sẽ dứt khoát với chồng, dù rằng rất đau đớn. Hai là, chấp nhận anh ấy như vậy để con tôi có ba. Thật sự con tôi rất yêu quý cả ba và mẹ. Tôi không muốn con mình bị tổn thương chút nào. Rất mong nhận được những hồi âm sớm nhất. Tôi sợ mình không giữ được bình tĩnh sẽ làm những điều dại dột.

Tình yêu giới tính hay tại Truyen18.name

VN88