Đọc tâm sự chẳng lẽ nào mình chia xa… tại chuyên mục tình yêu giới tính hay Truyen18.name nói về chẳng lẽ nào mình chia xa…
Tâm sự chẳng lẽ nào mình chia xa…
Đã hơn 4 năm, đã có những vấn đề tưởng như không thể giải quyết, nhưng rồi lần lượt ta đã trải qua tất cả anh nhỉ? Nhưng vẫn luôn tồn tại một vấn đề duy nhất mà cả hai đều cố gắng phớt lờ nó. Đúng hơn là em đã phớt lờ nó chứ không phải cả hai ta. Em làm cho anh đau đớn quá phải không? Nhưng bản thân em còn đau đớn hơn gắp nhiều lần.
Hình minh họa chẳng lẽ nào mình chia xa…
Em đau đớn vì em nhận ra anh luôn đòi hỏi em, anh chưa hề hài lòng về em. Anh khó chịu vì cách hành xử thiếu quan tâm đến anh của em, anh trách em vì sao là con gái lại không để ý đến xung quanh, sao em lại quá vô tư, có biết mọi người đang nghĩ gì về em không, nhưng thực tế chỉ có anh đang nghĩ về em như vậy! Anh trách em sao không về nhà anh chơi, anh trách em sao em lại chê miền quê đã gắn bó với anh cả đời trong khi em chưa hề lên tiếng than vãn điều gì. Anh trách em sao luôn bắt anh so sánh giữa mẹ với em trong khi thực sự thì lòng em luôn yêu quý mẹ, anh chả hiểu được em đang nghĩ gì hả anh? Anh còn trách em không hề biết hy sinh cho tình yêu, không coi anh là điều gì quan trọng trong cuộc đời em. Vậy anh quen em vì điều gì vậy anh? Anh luôn hỏi em rằng anh là cái gì của em, anh có quan trọng với em không? Anh thật ngốc, quen nhau bao nhiêu năm, anh như một phần cơ thể của em vậy. Ngày xưa mình xa nhau không quá một ngày đã thấy nhớ, 30 phút không nghe giọng của nhau đã thấy khó chịu, không nơi nào thiếu dấu ấn của bọn mình, đi đâu em cũng nhìn thấy hình ảnh và kỷ niệm. Em đã từng nói nếu xa nhau, em không muốn sống ở nơi này nữa, vì nơi nào em cũng nhìn thấy khuôn mặt anh, nụ cười anh, nhìn thấy cả nét mày nhăn nhó lo lắng cho em nữa… Còn khi em hỏi em là gì trong anh, anh bảo em là người duy nhất anh trao gửi tình cảm, là cô gái anh muốn chung bước đi đến cuối con đường đời, là người vô cùng quan trọng trong anh. Điều anh nói làm em cảm động vô cùng, nhưng anh chưa hề hy sinh cho cái thứ vị trí to tát mà anh gán ghép cho em. Anh nói rằng trong tình yêu cần sự hy sinh, vì thế em hãy hy sinh đi, giống như những người con gái khác ấy…Nhưng em không thể anh à, vì muốn bên anh, em đã hy sinh việc ở gần gia đình, nhưng em không thể hy sinh thêm một lần nữa để làm ba mẹ buồn.
Đối với em gia đình là tất cả, nhưng đối với em anh cũng là tất cả trong em, là buồn vui, là giận hờn, là yêu thương, là quan tâm, lo lắng…Em nhận ra em quá tham lam khi muốn có tất cả, rồi em gạt bỏ một vài thứ để đến với anh, để em nhận ra một điều là bản thân anh cũng muốn có tất cả, cả em và cả gia đình, anh có thấy rằng mình quá ích kỷ không anh? Em buồn anh nhiều lắm, anh trách em không coi trọng những cố gắng của anh, thế còn những cố gắng của em thì sao anh? Chẳng lẽ anh nghĩ trước giờ em không hề cố gắng để vun đắp cho chuyện của hai ta…. Em thấy mình chạy trốn sự thật quá nhiều rồi anh à. Em yêu anh và em biết em sẽ chẳng thể đến với ai khác.Vì hình ảnh của anh quá sâu đậm trong lòng em. Nhưng để làm gì khi em không thể hy sinh như điều anh muốn và anh cũng không thể. Em sẽ dừng lại, điều đó tốt cho anh, vì thực sự anh đã bao giờ hài lòng về em đâu, hãy đến với người anh cảm thấy phù hợp. Hôn nhân không phải là cơ duyên của hai đứa mình. Em chỉ thấy lòng mình may mắn khi được là một phần trong cuộc đời anh. Em trân trọng tất cả… Có lẽ đã đến lúc mình chia xa…
(Tình yêu giới tính hay tại Truyen18.name)