VN88 VN88

Siêu phẩm truyện 22+ siêu hay có phim

Vợ chồng ông Lê Thanh Xuân và bà Dương Nguyệt Hoa ăn ở với nhau ngót 25 năm và sanh được hai mặt con. Có thể tình gối chăn của hai vợ chồng đã phai nhạt vì ông sức yếu kém, nhưng chỉ còn cái nghĩa và hạnh phúc của con cháu. Thế rồi vì tiếng sét ái tình chớp nhoáng trổi dậy với Sảnh, người tình cũ, nàng đã cạn tàu ráo máng, lừa chồng để lấy gần hết tài sản. Không biết ai bày mưu hiến kế cho Hoa sau tối du dương với người tình cũ nàng về khóc lóc, yêu cầu chồng ly dị êm thắm, bằng cách hai người đều liệt kê tài sản của nhau sau đó chia đôi, để hai người không dị nghị con cái không đau buồn, và vợ chồng tuy xa nhau nhưng vẫn là bạn của nhau.

Sau cuộc chia tay ông Xuân chỉ còn cái nhà, xe hơi Toyota Camry cũ làm chân và số tiền hưu trí trong qủy hằng tháng.
Thời gian thấm thoát trôi qua thật nhanh Lê Thanh Xuân ly dị vợ hơn 5 năm.

Con tim của ông đã ngủ yên, kể từ ngày vợ ly dị, nó đơn côi trong ngôi nhà khá rộng làm Xuân khổ sở trong nổi trống vắng và cô độc. Bây giờ con tim ông bất chợt trỗi dậy, nó đòi yêu trở lại, không thèm nhớ rõ tuổi đời đã trãi qua mấy chục vạn ngày. Thật vậy, ông muốn kiếm người đàn bà nào đó để làm bạn đồng hành, nối kết cùng mình đi hết đoạn đường còn lại, nhưng ở tuổi quái ác thập thò 55 là trở ngại to lớn. Các cô em 30, 40 nghe nói tuổi 60 ngập ngừng sau đó cuốn cờ; còn qúy bà 50, 60 muốn có kép nhí vừa sướng vừa được phục vụ “có hình thái” hơn, vừa dễ sai bảo… Còn qúy bà từ 60 trở lên thì… đành chịu thôi.

Qua báo chí và tin tức từ Việt Nam dồn dâïp, dịch vụ môi giới hôn nhân và lấy chồng nước ngoài đang nở rộ phát triển mạnh khắp nước, từ Nam chí Bắc, khiến Xuân suy nghĩ thân phận mình thật nhiều.

Trường hợp ông Cương, bạn của Xuân về Việt Nam lấy cô vợ 40 tuổi học thức, ngoan hiền và bây giờ lại còn “có gì cho nhau” để Cương ôm ấp làm Xuân càng thêm háo hức và… mơ mộng. Lê Thanh Xuân tự nhoẽn miệng cười tươi như cánh hoa ban mai. Ông hình dung ra cảnh đang nằm dang tay gối đầu, ôm ấp và có thằng con trai với cô vợ trẻ. Chỉ mường tượng hình thành sơ sơ mà Xuân đã sướng tê rần tận cõi lòng.

Sau nhiều ngày đắn đo và suy nghĩ, thế rồi Xuân quyết định liên lạc với Văn phòng Môi giới tại Sàigòn để kiếm vợ nhí.
-A lô!, Văn phòng Môi giới Tơ-Hồng phải không?
– Tôi là Lê Thanh Xuân, ở Úc hân hạnh được tiếp xúc ai ở đầu dây?
– Qúy văn phòng đã nhận được hồ sơ và mẫu đơn chọn người đẹp lý tưởng tôi gửi qua điện thư chưa?
– Đấy qúy dịch vụ cứ chọn cho tôi cô nào giống như những tiêu chuẩn điền trong thư nhé. Cần nhất đẹp, có học thức chút, cao ráo càng hay và quan trọng có chiều sâu tâm hồn. Qúy nhất là vòng số 1 số 2 và 3 như ý tôi ghi rõ trong đơn. Nếu có chút máu văn nghệ, văn gừng sang đây ngâm nga ca hát với nhau là tuyệt cú mèo. Nhớ đừng tỏ rõ “các nường” tôi đã lăm le 60 rồi nhé.
– Tiến hành nhanh tôi sẽ thêm tiền “boa”.
– O.K , mà nầy vòng số 1 dư thêm, cũng chẳng sao phải không?

Đặt phone xuống, Xuân thở phào một cách khoan khoái, ước mơ mình ấp-ủ mấy năm nay sắp thành sự thực. Quả thật “cái mác” Việt kiều và đồng Úc kim sỏng sảnh nó mạnh thật, việc gì cũng khó khăn đến đâu cũng trót lọt.

Quá phấn khởi hồ hởi!. Ở nhà một mình, ông Xuân tự ngắm bóng soi gương thấy mái tóc đã lốm đốm muối tiêu, chả sao mình đi nhuộm lại và chắc ăn chơi mái tóc giả là trẻ lại hằng hai chục tuổi. Tới thăm Thẩm mỹ viện Mỹ Chi để nặn mụn, chà da mặt, bôi kem và ngâm mình trong bùn nóng cho da dẻ săn cứng lại cho bằng thích. Nhờ riêng một cô y tá săn sóc, hễ chỗ nào trên cơ thể chưa ưng cứ “mỹ thẩm” tới… Rồi mình đi nha sỹ khám nghiệm trám lại mấy cái răng sâu, kỳ cọ tẩy răng cho trắng hơn. Chợt ông nhớ còn thiếu thiếu món gì?. Bèn kiểm tra: trên đầu rồi nè, tới mặt mày rồi, à bây giờ tới khúc dưới chớ?

Nè còn phải đi khám bác sỹ gia đình xin toa mua Viagra nữa chứ, quên cái vụ nầy nó kẹt vô cùng. Ông Xuân cảm thấy yêu đời, tung tăng như “vạn mùa Xuân” như vạn cánh hoa nở, như tên do cha mẹ đặt cho từ thuở tấm bé.

VN88