VN88 VN88

Ôi!! Em sướng quá anh hai ơi – Truyện 18+

Đợi cho Hai Tròn đi một đổi xa, ông Cai Tổng quay qua Bảy Hợi, buột miệng bâng quơ::
-Ủa, con Tư Đẹp hồi sập tối tới giờ đâu sao tao hỏng thấy vậy Bảy?
-Dạ thưa ông cai tổng, chắc bà sai bảo nó mần chi đó.
-Đâu có mậy, bả với cô Bảy Diệu mày đi chợ, mai có giỗ bộ bay quên rồi hay sao chớ.
-Dà…hay là để con đi tìm nó. Dạ, mà ông Cai Tổng cần nó vụ gì để con dặn luôn.
-Biểu nó lên tao nói chuyện…Đi…Đi
-Dà, thưa ông con đi.
Lúc Bảy Hợi men ra chò chỗ đám bạn ở làm công cho gia đình ông bà cai tổng, đèn tắt tối thui, gió ào ào mà cửa chòi mở toác hoác, đập vô vách phên lịch bịch hỏng ai đóng. Bảy Hợi ngạc nhiên hỏi to:
-Con Tư với chị Năm có trỏng hôn vậy.
Vẫn không ai lên tiếng, Bảy Hợi ngần ngừ một lát đành bước đại vô chòi. Lệnh ông Cai Tổng, Bảy Hợi đâu dàm sai chạy, dù kẹt chỗ đàn bà con gái ở, Bảy cũng phải ép bụng chui tọt vào, la hoảng:
-Bớ bà Năm Nâu, bớ Tư Đẹp. ngủ thức lên tiếng coi.
Tư Đẹp từ lúc chạy bán mạng về chòi, vội vàng chui vô nốp nằm im re, đâu biết chị bạn ở như mình ngủ hay thức, nhưng cũng nơm nớp sợ bị khám phá vụ tò tí với Hai Tròn nên lúc nghe tiếng Bảy Hợi càng chết điếng trong lòng, nằm im thin thít. Bảy Hợi vô tới trong, kêu la mà vẫn không nghe ai ừ hử, ngạc nhiên lầm bầm:
-Lạ chưa, sao hỏng ai lên tiếng trả lời trả lãi kỳ vậy cà.
Tư Đẹp nhột nhạt làm bộ cựa mình, ú ớ:
-Ai đó, ai vô chòi chi vậy ?
Bảy Hợi vội vàng lên tiếng:
-Tui, tui Bảy Hợi đây cô Tư
-Ủa chú bảy đó hả?
Tư đẹp vừa nói vừa lóp ngóp chui khỏi nóp. Bảy Hợi nhìn lướt qua, thấy áo sống cô bạn ở nút áo hở phơi ngực trắng nỏn, mắc cỡ hỏng dám ngó, vội vàng tháo lui ra trước cửa chòi nói vô:
-Ông Cai Tổng biểu tui xuống kiếm cô lên nhà chạy việc. Cô lên lẹ đi kẻo ổng quở, kẹt tui lắm nghen
-Ủa bây giờ canh mấy mà ông Cai Tổng còn kêu cháu lên chi vậy chú Bảy ?
-Ối giờ giấc gì cô Tư. Chủ nhân người ta kêu mình lúc nào hỏng được. ờ mà sao cô cứ kêu tui chú này chú nọ hoài vậy. Bộ muốn quở tui chết yểu sao chớ?
-Thì chú cũng trọng đại rồi…Kêu bằng chú đâu có xê xích gì.
-Thôi, thôi. Lên gặp ông Cai Tổng lẹ lên đi cô ơi. Lỡ có gì tui dí cô mất việc mà có khi còn lôi thôi rắc rối nữa à.
Tư đẹp men theo bờ đê, bương bã từ chòi lên nhà trên. Trong nhà đèn măng sông tắt tự bao giờ, chỉ còn ngọn đèn mù u cháy loe loét. Tự nhiên, Tư Đẹp rùng mình, ớn nổi da gà. Cô tằng hắng lên giọng:
-Thưa thầy cai kêu con phải không ?
Ông Cai Tổng đang nằm đưa võng kẻo ket, nghe tiếng Tư Đẹp nhưng chưa vội trả lời, làm bộ ngáy ngủ, hỏi trỏng:
-Ai, ai đêm hôm khuya khoắc vô đây làm gì. Bộ muốn ám sát quan hả? Bảy đâu…thằng bảy đâu ?
Tư Đẹp hết hồn la toáng lên cải chính:
-Ý, hỏng phải ám sát. Con đây, Tư Đẹp nghe ông kêu lên trình diện mà….
-Ủa,con Tư đó hả. Vậy mà ta tưởng…Vô đây biểu coi
Tư Đẹp cúm rúm đi vào nhưng vẫn còn khép nép chưa dám tiến lại chỗ ông Cai Tổng nằm. Chợt tiếng quát gay gắt nổi lên.
-Tao biểu vô đây sao còn chàng ràng ngoài đó hả.
-Dạ, con vô liền. Tại con sợ…
-Ai ăn thịt ăn cá gì mà bây sợ….
-Dạ, con sợ bà
-Hứ, bà bây đi chợ mai mới vìa. Sợ gì, với lại có tao đây chi.
Tư Đẹp nghe ông Cai Tổng nói mạnh như vậy mà sao vẫn ớn ớn, nên cứ thấp thỏm, chần chừ chưa dám bước mạnh lên. ông Cai Tổng chạm tự ái, nạt lớn:
-Tao biểu vô đây là vô. Làm gì như ăn trộm rình nhà vậy hả, Tư Đẹp ?
-Dạ, con vô đây.
-Vô biểu, nghe tao không ?
-Dạ, nghe.
Tư Đẹp tiến lần vào nhà trong. Cô vừa nhẹ bước vừa phập phồng vì hỏng biết ông Cai Tổng muốn gì, đêm hôm khuya khoắc, đã vậy đèn đóm lu căm, cô sợ lỡ có chạm món gì quý giá rớt bể thì khổ thân, nên cứ lần mò từng bước.
Bất ngờ chạm phải vòng tay ông Cai Tổng ôm xiết cứng ngắt, đồng thời hơi thở dồn dập, hổn hển:
-Tư đây hả….em đẹp phải không ? Dữ hôn. Làm gì mà rụt rè, khép nép như con gái về nhà chồng vậy. Qua đây chớ có phải cọp beo gì đâu mà sợ dữ vậy hỏng biết nữa.
Tư Đẹp suýt la toáng lên nhưng bị ông Cai Tổng bịt kín miệng. Cô ú ớ vùng vẫy. Sợ quýnh quáng:
-Ông..ông…cai tổng….đừng…đừng ……bà giết con chết.
-Giết cái giống gì. Ai dám giết bây chớ..đừng sợ
-Không, ông cai tổng thương giùm con.

VN88