VN88 VN88

Làm tình với bà chị đồng hương – Truyện 18+

Tôi nạnh hai giò chị lên liếm dọc xuống dưới lồn, rà tới rà lui cho chị đã. Giờ thì chị như ông thầy thuốc bắc đưa hai giò xắt lia lịa, lồn ẹo qua ẹo lại, mông chà lết dưới giường, y hệt con cung quăng bò trong chén nước. Tôi thọt một bàn tay vào dưới áo, chị tuy bị kẹt cũng giựt mình thủ thế. Tôi cười hì hì nói: tui biết mà, bà chỉ chịu cho tui mò vú bên phải thôi. Chị nghe vậy nên lơi ra, song hai tay vẫn bụm giữ bên vú trái. Tôi bắt tức cười: người gì kỳ cục chỉ cho rờ bóp phía vú phải.

Chị vẫn ngúc ngắc thân hình. Tôi bụm lấy lồn mà móc ngược lên, đụng lục cục mấy mộng thịt ở trỏng. Chị banh toàn người kêu í a còn hơn chèo đò vì đã. Tôi ủi tuột luôn chiếc yếm bên vú phải chị ra và xoe ngón tay măn vô đầu vú cùng lúc với bóp lồn ục ục. Chị nứng thấy mồ nên cặp riết đùi lại và ngoáy cái lồn cho sướng. Tôi hét rinh lên dặn chị xạng giò ra để tôi làm cho tận bến. Chị cà gúc cà gúc như người say ói mửa, lồn phều phào, loi ngoi chẳng khác người hụt chưn dưới nước.

Tôi thấy chị rã bét cả người nên xục ùm ùm, cái lồn kêu lép bép như gạo rang, nước lồn ồng ộc như tháo cống. Chị rít kẽ răng, vặn uốn người và hẩy lồn lên tựa người chơi nhạc rap. Tôi cũng sướng nhủn cả người, hai tay bóp vú và móc lồn xào xạc lia lịa. Một chặp, chị rên: thôi đụ em đi, tức cái lồn quá.

Tôi trù trừ, chị chụp ngay cặc tôi mà vặn. Miệng chị leo lẻo: em muốn ăn cái này nè, đụ em đi anh. Anh làm hồi nữa chắc em chết giấc, lồn em bể nhựa hết rồi. Chỉ có cặc anh mới làm em sướng. Chị lồm cồm bò dậy, tay tôi dính nhẹo móc theo. Chị hung lên xô tôi té ra và giựt quần tôi rớt rồi ngồi gác hai chưn nhét lồn vô giập. Nhìn chị như con cọp dữ, đang ăn tươi nuốt sống con mồi. Hai tay chị đè lấy ngực tôi, trịn cái lồn cắm lút vào cặc và đảo đít như khoan giếng.. Chị đảo rồi dở hổng người thụt đùng đùng, con cặc tôi cà quay cà quay khỏ vào lồn chị. Khí lồn, khí cặc nháo nhào lộn xộn, chị nhấc người lên nghe ọp, chị gieo đít xuống nghe ẹp bắt tức cười. Một tay tôi vẫn thọc vô bóp vú phải, trong khi tay kia thì chị ôm khư khư giữ bên ngoài áo mà khuyến khích: đó vú em để cho bóp đã đời đi.

Tôi đụ chị ngất ngư khiến chị hả mồm hả miệng, nước miếng nhễu đầy trên người tôi vì chị đang đụ tôi ở thế cưỡi ngựa. Tôi cũng phải gồng người để dện lên từng cái nắc như trời giáng cho lồn chị hả hê kẻo tội.

Dù đã chiếm đoạt được chị một lần, nhưng tôi vẫn chưa nguôi sự tò mò. Tôi luôn thấy ở chị một điều nghịch lý nào đó không thể giải thích nổi. Chị nào phải là người lãnh cảm, vẫn đáp trả lại mọi hành động khích dục của tôi. Bằng cớ khi tôi bóp bú lồn hay vú phải chị thì chị vẫn cứng mọng đầu vú lên hay nhúc nhích lồn vì nhột. Còn vú bên trái, dù chỉ được xoa nắn bên ngoài cũng vẫn sưng săn lên liền, dù so ra có phần nhạy hơn bên vú phải. Vậy thì cớ sao chị cứ khư khư che đậy, giữ gìn không cho tôi lột ra sờ soạng trực tiếp trên da.

Tôi đoán hay là thằng chó đẻ cướp biển đã làm bể nát gì đó trên cái vú, nên còn để lại vết sẹo, khiến chị tự ái không muốn để cho ai nhìn, nhưng tôi lại thấy vô lý vì khi tôi măn bầu vú vẫn trơn tru, có sần lên chỗ nào đâu. Việc này khiến tôi phải bày ra một kế để khám phá bằng được, dù có hơi ác tâm và tàn nhẫn. Nhưng tôi nghĩ đến ý chí của tôi quyết tâm lấy chị làm vợ thì coi như đó là việc của anh chồng, không nề hà gì cả.

Để chị khỏi nghi, tôi chọn ở riết phòng chị, chia xẻ giường ngủ với chị, lơ là không đả động gì đến xin xỏ chị cho nghịch với vú trái nữa. Có nứng hung thì tôi chỉ mò măn và bú nút vú phải, rồi vần lột chị ra mà cắn nhay lồn, sau đó đụ thôi. Tôi đưa chị vào những cơn ngất ngây rên rỉ vì khoái lạc nên chị cũng hể hả.

Có khi hoặc là chị, hoặc là tôi khơi mòi sờ soạng và tấn kích nhau trước để rồi khi cơn dâm vỡ òa thì hai đứa xiết quấn vào nhau như đôi trăn, vặn vẹo đến vắt hết từng giọt khí của nhau bôi đầy lên cặc hay âm ỉ trong lồn mới chịu. Lâu dần thành quen, chẳng còn câu nệ gì cả. Đụ nhau xong, chẳng cần chùi, tôi gục vô bú lồn chị cũng ừ mà chị có đòi ngậm cặc tôi cũng xong. Chưa vợ chồng mà còn hạnh phúc hơn vợ chồng là khác.

Tụi tôi đã anh anh em em, hết còn ông, tui, bà, chị gì nữa. Có bữa chị khoe: sao hồi rày vú em lúc nào cũng cương lên được, nặng thấy mồ. Tôi chọc nói: tại em cho anh bú hoài nên nó nở. Chị nhủng nhẳng trách: anh làm cái vú giống mớ lười ươi không bằng, ngâm nhúng nước là nở phình tổ chảng. Tôi banh vú phải chị ra mút, mới xọc xọc mấy cái đã to giành giành ra, tôi ngưng và kêu: em coi nè, anh nói rất đúng, hồi nãy nó lì lì mà giờ nó chong ngóc lên dòm anh như đòi cắn nhay nữa. Chị giả bộ che vú phụng phịu: ư, em hổng cho, em ngậm ướt nhoẹt vú em ra còn nhay làm nó sưng tồ vồ xấu hoắc. Tôi vẹt tay chị ra mà lăn vào bú nữa, chị kêu rầm trời.

Tôi lẳng lặng chọn sinh nhựt chị làm thí điểm. Bữa đó, tôi biến căn phòng thành diễm lệ huyền bí. Tôi thắp nến hồng, tắt đèn và mừng để chị cầm dao cắt bánh, cùng cheer với nhau chút rượu và hôn thắm thiết nhau. Chị đâu ngờ tôi có pha chút thuốc ngủ trong ly rượu của chị nên nũng nịu dựa vào vai tôi nói lời cám ơn da diết. Một lúc thì chị ngà ngà, nói năng lọ xọ và thăng. Tôi ẵm chị lên giường, đặt lót cái khăn dưới mông trịnh trọng như đêm trăng mật của đôi vợ chồng mới cưới.

Tôi vừa lột áo quần, vừa nâng niu nưng người chị lên cởi từ từ từng cái xú, cái xịp. Tôi vừa làm vừa lầm thầm xin chị tha thứ. Tuy vậy tôi vẫn thấy run như chú rể rón rén nhìn lồn vú vợ đêm đầu. Tôi không ngờ đã nhìn ra một sự thật đau điếng, cả một bên vú trái chị vá chằng chịt bằng một cái sẹo to tướng, lùng bùng như lưới nhện. Tôi rít lên chửi rủa thằng hải tặc bất nhân. Tôi thề bắt được nó, nhứt định phải xẻo cu và băm vằm mới hả. Thì ra cái thằng chó đẻ đã hiếp chị còn dùng dao khoét rơi cả vú chị ra nữa. Hèn gì mà chị chẳng dấu, bên xú cheng trái may độn sẵn chiếc vú mủ tròn trịa y hệt vú thiệt, do đó dù không bị rờ nó cũng đã săn cứng đội lên.

Tôi nấc và cất tiếng khóc không thành tiếng. Tôi sụt sịt quàng lại chiếc xú cheng váo ngực chị, mặc luôn cả xì và hết thảy quần áo lại vì không còn lòng nào nghĩ tới đụ chị nữa. Tôi ngỡ là tôi đã chán vì người chị không vẹn toàn, nhưng không phải, vì quá đau xót cho hoàn cảnh chị mà tôi cố quên thôi. Tôi nằm nghiêng ngắm nhìn chị say sưa, hôn lên môi, cằm, mắt, mũi chị rồi từ từ ngả ra ôm gọn chị mà khục khịt giận.

Chúng tôi ngủ một lát thì chị ngọ nguậy tỉnh. Thấy tôi ôm cứng chị trong vòng tay, chị hoảng hồn rờ rẫm khắp nơi xem tôi có mò lột chị ra chưa nữa. Nghe tôi ngáy nhè nhẹ, chị gỡ tay tôi ra dò xem khắp người. Chị băn khoăn tại sao bữa đó tôi hiền vậy, lẽ nào không lột chị ra mà đụ, bú. Nhưng cũng lơ mơ nghĩ có lẽ vì uống rượu cả hai cùng say nên tôi chưa kịp thỏa mãn sự đòi hỏi cũng nên.

Chị lay tôi dậy, cốt ý đền bù khoản thiếu sót vừa rồi. Tôi mệt mê ngủ ngáy như chết, chị lay mãi mới tỉnh. Thấy tôi ngơ ngác, chị mới tin, thở ra: hai đứa say quá, may mà còn kịp bò vô giường. Tôi mừng thầm, đã cất đi sự đắn đo lo âu của chị. Từ đó, tôi cưng chị nhiều hơn, giành làm hết các việc. Để chị khỏi phân vân, tôi vờ đòi tắm rửa luôn cho chị nữa, nhưng chị từ chối, tôi cũng không ép.

VN88