Chuyến bay của Vietnam Airlines đang cất cánh rời sân bay Nội Bài. Các hành khách trên chuyến bay như đang dán chặt lưng vào ghế trong tiếng gầm rú của chiếc phi cơ. Mặt đất đang dần dần xa vời vợi chỉ còn là những mảng xanh xen lẫn những khoảng lốm đốm của những căn nhà đang nhỏ lại.
Ngồi ở một góc máy bay nơi cửa sổ là một chàng trai dáng người “hơi béo một tí” đang ngồi nhìn ra ngoài khoảng không. Đã bao lần anh đi xa bằng máy bay nhưng lần nào cũng vậy, mỗi khi cất cánh là anh lại nao nao trong lòng một cảm giác thật khó tả. Nó như níu kéo anh ở lại với quê nhà. Cái nơi thân thương ấy, dù cho có đi xa thật xa anh cũng luôn nhủ lòng sẽ mau chóng quay về.
Máy bay giờ đã lên khá cao, anh thanh niên không nhìn ra cửa sổ nữa mà rút trong túi ra một tờ báo, lật tới trang mà anh đã dùng bút khoanh tròn. Anh đọc lại đoạn tin: “Một nữ doanh nghiệp trẻ vừa được phát hiện bị hãm hiếp và sát hại dã man ngay trên giường ngủ của nhà mình. Lúc người nhà phát hiện thì cô đã chết trong tư thế bị trói trần truồng, trên người có nhiều vết dao rạch… Bước đầu, các bác sĩ cho rằng nạn nhân bị chết do mất quá nhiều máu. Trước khi chết, nạn nhân đã bị hãm hiếp nhưng các bác sĩ không tìm thấy dấu vết của tinh trùng. Có khả năng kẻ sát nhân đã dùng bao cao su nhưng quanh hiện trường không tìm thấy ngay cả một cái vỏ bao hoặc một dấu vân tay nào… Cơ quan CA cho biết đây là nạn nhân thứ tư bị sát hại trong hoàn cảnh tương tự. Vẫn chưa tìm ra được manh mối về thủ phạm…”
Đọc xong, anh thanh niên lại rút trong túi ra một tờ giấy ghi:
“Kính gửi: Thám tử DƯA BÉO – Bí Số: X35
Nội dung: …Mời anh hỗ trợ chúng tôi khám phá vụ án STTĐ69…”
Anh lại rút trong túi ra một cây viết nguyên tử hiệu TL. Xoay xoay cán viết và mở ra, Dưa Béo ấn nút nhấn của nắp trên làm lòi ra một mảnh giấy nhỏ cuộn tròn. Anh mở ra đọc: “D21-20:30-ResXXX…1 + 2 . X35: BSS,3HeiBr”. Anh đọc đi đọc lại hàng chữ rồi suy nghĩ… “À…!”, như chợt hiểu ra điều gì, anh vo tròn mảnh giấy bỏ vào miệng nuốt. Ở dãy ghế bên kia có một bà nhìn thấy hành động của anh trợn tròn mắt vì ngạc nhiên. Anh vẫn bình thản ngả lưng nhắm mắt thư giãn…
Khi máy bay đáp xuống sân bay TSN thì trời cũng đã xế chiều. X35 đón taxi về một khách sạn trên đường BTX, dọc đường ghé qua một shop quần áo chọn một cái sơmi màu xanh da trời và một quần Jean hiệu Levi’s.
Đúng 8 giờ 30′ tối, anh có mặt tại nhà hàng XXX. Anh chọn bàn nằm ngay góc, nơi có thể quan sát toàn bộ khu vực chung quanh. Anh gọi món ăn và 3 lon Heineken…
5 phút sau, có một gã cao to khoác vai hai em thật bốc lửa đi vào. Hắn nhìn quanh một lượt rồi chọn một bàn ngay cửa sổ đối diện với bàn của X35. Hắn ngồi xuống trước rồi ra hiệu cho hai em ngồi hai bên. “Ối…! Quỷ sứ!”, hai em nhảy dựng lên vì ngồi trúng hai bàn tay ma quái của hắn đặt dưới mặt ghế. Thấy hai em bị bất ngờ, hắn thích chí cười sặc sụa vỗ vào mông hai em “bồm bộp”:
– Anh đùa chút thôi mà! Xem hai em mông ai mẩy hơn thôi.
Hai cô gái nhéo cho hắn một cái rồi ngồi xuống tiếp tục vui đùa… X35 vẫn ngồi quan sát xung quanh trong khi người phục vụ đang bưng đồ ăn ra bày lên bàn. Bên kia, gã to con dang hai tay ôm eo hai em, lâu lâu lại mò tay bóp vú em bên trái rồi lại bóp vú em bên phải… Hắn cứ đùa giỡn thoải mái như đang ở nhà mình, chẳng thèm quan tâm đến mọi người xung quanh. Thực ra hôm nay nhà hàng này cũng vắng vẻ nên cũng chẳng ai thèm quan tâm đến việc hắn làm ngoại trừ X35.
Khi thức ăn đã sẵn sàng, X35 lấy một lon Heineken khéo léo lắc lắc mấy cái rồi mới khui. “Poóc!”, tiếng hơi bật ra làm gã kia khẽ liếc nhìn song hắn vẫn thản nhiên vui đùa. Một lúc sau, phục vụ cũng mang đồ ăn ra cho gã to con. X35 thấy hắn cũng gọi 3 lon Hei. “Poóc…Poóc…Poóc” cả ba cùng khui một lúc và cười ồ thích thú rồi cùng nhau tu luôn một mạch có vẻ như hết nửa lon không ai kém ai. Họ bắt đầu ăn uống… “Poóc”, X35 khui lon thứ hai cũng là lúc người phục vụ mang thêm 3 lon cho bàn bên kia. Họ cũng không cần rót vào ly mà tu ngay lập tức… Khi X35 khui lon thứ ba thì bên kia cũng lại có thêm ba lon nữa. Lúc này thì X35 đã biết chính xác đối tượng cần gặp. Anh đặt ba lon bia nằm thẳng hàng trước mặt. Bên kia, hắn cũng lấy ba lon trong đám chín lon ra đặt thẳng hàng.
Xác định đúng đối tượng, gã to con ra hiệu cho hai em ra ngoài trước rồi hắn tiến sang bàn của X35. Xòe bàn tay to lớn ra bắt tay X35, hắn hỏi:
– Anh thích nhất là số mấy?
X35 thản nhiên trả lời:
– 21. Còn anh?
– 35. He he. Xin chào. Tôi là D21. Gặp lại anh tại khách sạn nhé.
– OK.
Hắn quay lưng bỏ đi ra quầy tình tiền. Trả tiền xong hắn còn “tip” cho mỗi em 50.000đ. X35 nghĩ thầm trong bụng: “Oách nhỉ! Nói gặp mình ở khách sạn mà không cần hỏi chỗ nào sao? Hắn to con như vậy mà lại nổi tiếng với biệt danh khác là Dưa Chuột à? Thật không tin nổi. Chắc là Chuột khổng lồ rồi!”. Anh cũng đứng dậy ra về.