VN88 VN88

Đê mê dục vọng – Truyện tình dài 18+

Thầy Trung lập tức phóng mắt nhìn em bé. Mặt thầy lại đỏ hồng. Tay thầy hơi bối rối. Vì thầy hiểu phần nào lý do có mặt của Uyển tại văn phòng thầy, giờ này? Thầy đang lúng túng thì bé Uyển phang thêm một câu đổ lửa:
– Tử khi nhìn hai tấm hình có thầy trong đóm em… em… chẳng những mất ngủ. Mà ban ngày vào trường, em cứ tìm cách thơ thẩn trước phòng này, để… mong có dịp nhìn… thầy!!!
Thầy Trung vội cải chính lắp bắp như cà lăm: .
– À, không… không đâu em, Uyển – Trong hình là một người khác ở bên Nhật… họ… chuyên sống… bằng… nghề… nghề… chụp hình… dâm dục… khiêu gợi, còn anh, ủa quên, còn … thầy…

Uyển làm bộ cười ngất, mà tay thì che miệng, không cho tiếng cười vang xa. Em cười vì tự nhiên em đã làm cho con “cọp rằn” phải ngượng ngập. Em đã làm cho “Cọp rằn” tự xưng bằng ANH! Em tấn công thêm với dáng điệu một gái
nhảy hơn là học sinh:
– Em đã cho rửa ra mấy bộ để dành. Rủi có bị tịch thu thì vẫn còn cái khác mà xem cho đỡ… thèm? Đỡ nhớ thầy.
Thầy quay ghế, nhìn trực diện bé Uyển, dằn từng tiếng:
– Em nói lại eâu chót cho thầy nghe xem?
“Rủi có bị tịch thu, thì em vẫn còn tấm khác mà xem cho đỡ thèm. Chứ THèM, Uyển cố tình nói thật nhẹ nhàng, lả lơi, mời gọi, mà đôi mắt thì tình tứ, lẳng iơ nhìn thầy Trung.
Thầy đứng bật dậy, quên ý tứ, làm bé Uyển thấy cục gân bên trong cợm lên ở quần Tây. Thầy lại cửa, vờ tìm ý để nói chuyện, nhưng kỳ thật là thầy khóa cánh cửa. Thầy trở lại thả một câu thăm dò cho chắc ý:
– Tối quá rồi. Uyển nên về dùng cơm với gia đình. V^ trễ ba má Uyển có thể đổ ra đi tìm. Mà thầy trò mình ngồi đây sau giờ học một cách phi pháp… bất thường… không lý do…
– Thầy khỏi lo. Uyển cắt ngang. Em vẫn thường về trễ vào cuối tuần. Và ở nhà, ba má biết là em đi đâu!!!
Thầy chống hai tay lên bàn, đứng gần vào Uyển hỏi lại:
– vừa rồi, em nói, xem hai tấm hình đặc biệt có người đàn ông giống thầy, cho đỡ thèm? là… em thèm cái gì?

Uyển từ từ đứng dậy, ểnh cái ngực ra cho to thêm. Mắt em nhìn thầy Trung và “khép nép” trả lời:
– Biết… thầy có cho phép em nói không? Sợ quá? V.. em nói một điều, mà gần như các nữ sinh, và cô giáo khác không dám hở môi, dù họ cũng thèm như em. Hơn thế nữa, là khác.
– Thầy cho phép? – Em nói thật hết đi – Có gì sai quấy, thầy sẽ dạy bảo cho. Nói đi, Thèm cái gì?

Thầy thả hai chữ “nói đi” như một cung nhạc, nghe xoáy lòng người, như ai rút ruột, làm Uyển đột biến cầm bàn tay Thầy bóp nhẹ một cái, rồi nói thong thả:
– Thèm được làm người yêu của Thầy!
– Bao nhiêu uy nghiêm, sắt lạnh trên gương mặt thầy tan biến, nhường lại sự khờ khạo, lúng túng thấy rõ – Thầy đang nhỏ lại như thằng học trò 15 tuổi. Đã vậy, Uyển còn cúi xuống đặt môi hôn bàn tay Thầy Trung lâu cả mấy phút. Con người mô phạm và con quỷ dâm dục trong thầy đang choảng nhau khốc liệt. Mỗi tuần một lần, trong các buổi họp Giáo sư, Thầy luôn nhắc nhở: “Mong các thầy cô cố gắng nêu gương tốt cho học sinh về phương diện đạo đức”. Năm ngoái thầy đã đuổi cô giáo Lệ Thanh vì cô này có bầu với cậu học trò 16 tuổi. Và tuần trước, thầy đuổi luôn hai học sinh nam nữ vì hai cô cậu mang tội viết thư tình cho nhau.v.v…

Bé Uyển không chỉ dùng môi, mà luôn cả lưỡi để hôn tay thầy. Nước miếng ướt và hơi nóng từ mồm Uyển làm Thầy Trung xô ngã ông thần Đạo đức Vì cũng là lần dầu tiên sau 12 năm dạy học thầy tiếp tục với xác thịt phái nữ? Không biết có phải vì sự cần thiết của nghề nghiệp, hay vì tự tôn, tự cao, mà thầy đã chịu cảnh độc thân khá lâu. Năm nay thầy 33 tuổi, cái tuổi lẽ ra đã có vài mặt con. Thầy chỉ cần gật nhẹ gái cành vàng lá ngọc trong thị trấn chạy theo thầy cả lũ.

Pha tấn công của bé Uyển coi bộ đang làm rung chuyển toàn bộ thần kinh dục cảm của thầy. Thầy mềm nhũn khi Uyển áp tay thầy lên bộ ngực mới nở của gái 13. Thầy “trối trăn”:
– Trời tối lắm rồi Uyển à. Có gì, để đến sáng mai nói tiếp!

Thầy nói thế, mà không dám rút tay ra khỏi vòng ngực em bé. Vú Uyển mới tượng lên hai quả đồi con cứng tròn hấp dẫn. Uyển lại đứng thật sát vào người thầy, nhóm lên, cổi lỏng cái cà vạt màu đỏ nhạt, mà măt thì híp híp đợi chờ…
– Em thèm được làm người yêu của Thầy!

Uyển lặp lại. Có được không? Thầy nhìn xuống mặt Uyển, rồi ngựe Uyển – Chiếc áo mỏng dài, có hoa tím, đỏ, in trên nền xanh nhạt, cho thầy thấy các xú chiêng bọc đôi vú nhỏ. Sức hấp dẫn, thu hút làm hai tay thầy tự dưng bưng mặt Uyển lên. Rồi môi thầy sà xuống. Con sư tử Uyển chụp ngay cơ hội ngàn vàng hôn miệt mài, hưởng hết gương mặt đẹp trai mà phái nữ cả trường ai cũng mê? Lợi dụng lúc thầy đang mê mẩn, Uyển cà mu lồn mình vào khúc dương vật căng cứng của ông Thầy Hiệu trưởng. Chết! Con “trai tơ” Hiệu trưởng đang nhúng tay vào chàm – Chỉ có Trời mới gỡ nổi. V không những cà vạt thầy bị tháo, mà những nút áo, rồi thắt lưng da, rồi zipper… Cái quần của Thầy tự động tụt xuống, chỉ còn cái xì líp trắng. Nhưng nó đã không nghĩa lý gì, vì bàn tay Uyển đã lôi “thằng nhỏ” ra cầm gọn trong tay? Nghề của nàng rồi.

Đáng ra Uyển chẳng dự trù tấn công mạnh thế. Nhưng Thầy Trung có vẻ ngập ngửng, sợ sệt hơi thái quá, hóa chậm. Không tranh thủ hôm nay, chẳng còn hôm nào thuận tiện hơn. Cho nên Uyển phải chủ động, dẫn “con trai” Trung vào trận chiến.
– Anh cổi áo cho em đi? Uyển táo bạo “ra lệnh”

Thầy Trung như Trời trồng – Không dám cử động. Cho nên bé Uyển lại phải tự đạo diễn. Em giật các cúc áo dài bật tung ra, trình thầy Hiệu … trưởng bộ ngực đã tửng hưởng cả năm trời lạc thú với Thầy Báu, và Lộc ở nhà. Em mở luôn những cúc quần bên hông. Quần rớt xuống đất. Người Uyển chỉ còn hai mảnh vải tượng trưng. Em lại luồn tay ra sau mớ khuy xú chiêng, ấn tay thầy vào đôi vú.

Thầy Trung hít vào rất mạnh để kiểm soát hơi thở. Thầy tự cho phép: “giờ này chắc chẳng còn ai đến đây làm chi – Mặc kệ, hưởng thử một lầm xem sao – Bất quá có bị phanh phui, thầy đi một tỉnh khác mở trường tư!” Và rồi bàn tay thầy đi
tiên phong – Thầy sờ, rồi bóp trái vú đẹp lạ lùng của em bé.

Uyển tiến thêm bước nữa, tuột hẳn quần xì líp của Thầy lẫn của trò, cho hai người sẵn sàng xáp chiến? Ngoài kia trời tối hẳn, nên trong phòng bỗng sáng trưng – Thầy gô người ra khỏi Uyển, truồng trần như thế đến kéo các bức màn cửa sổ che kín mít. Xong trở lại, thì bé Uyển đã nằm hẳn lên bàn giấy thầy làm việc. Hơ hớ, tênh hênh một thân hình vô cùng khêu gợi tử vú đến lông lồn. Thầy bị Trời trồng một lần nữa. Hai cánh tay, hai cặp đùi trắng muột, mập tròn, đầy
đặn. Hai bàn tay, hai bàn chân đẹp như thiên thần.

Tay Uyển lại xoa xoa chòm lông, một chân hơi co lên. Tay kia, Uyển xe xe đầu vú – Nằm yên lặng, Uyển dùng đôi mắt sắc sảo tình tự mời quân tử! Không ai ngờ cô bé có thân hình nở nang đều đặn đến thế? (vì đã va chạm với đàn ông khá lâu). Cũng chẳng ai hiểu do đâu Uyển có được khả năng chinh phục nghề nghiệp đến thế!

Con cặc thầy Trung cứ thế ngỏng đầu lên, giật giật vì máu dâm trong người thầy gần đặc quánh?
– Em có giữ kín được việc này cho hai chúng mình không?
Thầy nhìn Uyển, hỏi, vì quả tình thầy có sợ.
– Ăn thua nơi thầy thôi? Kín hay hớ, đâu có do em.
Thầy là người lớn mà Uyển. Chỉ sợ em là…
– Em cũng là người lớn. Có lẽ… lớn hơn thầy?

VN88