VN88 VN88

Dạ, lồn chị chưa có con. Nó chật quá ! Sướng quá – Truyện 18+

Lẽ ra Sảnh cũng chẳng thèm chú ý đến những cảnh này, vì đêm nào cũng xảy ra. Phần vì Sảnh thèm ngủ, phần vì quá nhừ tử sau suốt một ngày quần thảo với Hạnh. Chốc chốc tiếng mẹ nó lại la lớn lên:
– Chết dì. Hoạch ơi! Sao con nhỏ tuổi mà cái gì cũng biết hết vậy? Ai dạy cái vụ này cho con vậy? Hay là con xách áo quần qua đây ở, dì nuôi luôn, làm chồng dì luôn, nhen?

Thằng Sảnh bò xuống, tới sát tấm phênh tre buồng mẹ nó. Cũng xuyên qua cái lỗ phênh mọi ngày, Sảnh nhìn thấy một thằng nhỏ. Nhỏ lắm. Nhỏ thua nó nữa, lạ hoắc. Không biết ở đâu tới, đang bắt mẹ nó chổng mông, cho thằng nhỏ bú lỗ đít Mẹ của Sảnh năm nay chỉ độ 37 tuổi, hay 38 là cùng. Chồng của bà đã bỏ bà rất sớm theo vợ nhỏ qua tuốt Đồng Hương Thạnh làm ăn. Sảnh là con một.

Bà nuôi vịt lấy trứng, mỗi buổi sáng đem ra Long Xuyên đếm sỉ. Gần đây thì bà cặp với Lộc, một thanh niên chỉ lớn hơn Sảnh có một tuổi. Vậy mà đêm nay Lộc ở đâu, để bà tự do ân ái với tay trẻ măng tên Hoạch này?

Trong kia Hoạch đang banh hai mông đít của mẹ nó ra, đưa lưỡi vào lỗ đít của bà mà ngoáy. Cái lưỡi vào hết trong xa, rồi kéo ra, xong lại thụt sát vào Mẹ của Sảnh lại la vang:
– Dì sướng hơn đụ nữa Hoạch ơi? Chỗ đó dơ lắm mà sao con dám bú ngon lành vậy hả Hoạch?

Thằng Hoạch rút lưỡi ra liếm nhẹ nhẹ quanh cái mông đít to lớn và trắng hếu của mẹ nó, chốc chốc lại ngoáy hậu môn một cái như xoắn và móc. Mẹ nó lại la thất thanh:
– Ông bà đất nước ơi! Từ nhỏ đến giờ con đã đụ với nhiều thằng nhóc con, mà đâu có thằng nào dữ dội như… Hoạch… cháu kêu con tới bằng dì lận.

Thằng Sảnh giật mình. Lại một chuyện Phong thần xảy ra nữa. Thằng bé con trong kia là cháu kêu mẹ nó bằng dì? Nó ở đâu tới? Rồi bằng cách nào mà nó đã trở thành tình nhân của mẹ Sảnh? Tuổi của Hoạch chỉ chừng 16 là cùng. Nước da trắng trẻo chắc Hoạch con nhà khá giả? Đến khi thằng Hoạch quỳ lên, banh lỗ đít mẹ nó, và đút con cặc vô mà đéo, thì Sảnh lại giật mình thêm một lần nữa về kích thước mập ù của khúc gân trắng hồng.

Sảnh tưởng phải là người lớn như Tư Đát thì mới có con cặc to hỳ hợm. Còn mới 16 tuổi như Hoạch sao lại có thể làm chủ một của quý ghê hồn như thế?Trong kia, mẹ nó nghiêng cái mặt, áp má phải trên chiếu, nhắm mắt, chu hai cái môi mà rên thê thảm không thành tiếng. Hoạch đéo mẹ nó một cách bình thản, đầy tự tin, gương mặt không một chút đam mê khoái lạc.

Hai tay Hoạch lòn xuống nâng hai trái vú no cứng của mẹ nó mà bóp nhuyễn nhừ. Cái giường tre kêu ọp ẹp đều đặn theo nhịp nắc của thang nhỏ, cộng với tiếng rên âm ư của bà Khởi, mẹ Sảnh, làm thằng Sảnh nứng cặc theo. Con cặc của nó bỗng sừng lên cứng ngắt như khúc củi lúc nào không biết. Sảnh đang học một bài đụ không tiền khoáng hậu.

Thật ra đây không phải là lần đầu tiên Hoạch được bà Khởi mang về nhà để đụ. Đã nhiều lần như thế nhưng ban ngày, Sảnh bận trên Gò Ô Môi : làm sao biết được.

Ba tháng trước, bà Khởi qua thôn Lộc Thiện ăn đám giỗ nhà bà chị ruột, tức mẹ của Hoạch. Tiệc gần xong, rự nhiên có một bà lạ hoắc dẫn một cô gái mang cái bầu lúp lúp tới trước cửa nhà la như giặc dậy:
– Quá chừng như vầy coi có được không? Con tôi mới có 15 tuổi à. Mà thằng Hoạch nó dụ ngon dụ ngọt làm sao, đụ con nhỏ. Bây giờ mang bầu như vầy còn mặt mũi nào mà tui nhìn chòm xóm. Thằng Hoạch mà không cưới con gái của tui là tui cho người lại cào giường thờ, mã tổ của mấy người ra cho coi. Hoạch đâu? Mau ra đây nhận tội, mày!

Cả nhà ngơ ngác. Không ai tin thằng Hoạch mới có 16 tuổi mà đã là tác giả của cái bầu mà đứa con gái đangmang. Ba má Hoạch, cả cô bác trong họ nhìn lại chỗ Hoạch đang ngồi thì nó đã biến mất tự lúc nào. Chỉ còn thấy cái chén với đôi đũa đang ăn dỡ dang. Không ai biết nó đã biệt dạng đi đâu Cả nhà đổ ra đi tìm. Ra sau vườn, mở nhà lẫm, nhà chứa lúa, dòm xuống giếng, lùng các bụi cây. cũng không thấy bóng dáng của Hoạch. Bà mẹ cô gái đứng đó chửi tiếp, mỏi miệng dắt con gái đi về.

Tan tiệc, mẹ Sảnh ra về. Bà định xuống bến chèo xuồng về lại Gò Ô Môi thì thằng Hoạch kêu từ đằng sau:
– Dì Tư. Đứng lại cho con nói cái này chút.
Bà Khởi nhìn lại, thấy thằng cháu, bà hỏi:
– Chớ hồi nảy giờ cháu trốn ở đây làm cả nhà tìm quá trời vậy?
– Cháu ra ngoài ao, núp dưới bụi đước. Định êm êm thì cháu bò về. Không dè con mẹ đó chửi dai quá, nên con chạy tuốt ra ngoài này cho tiện. Không dè gặp dì. Dì làm ơn cho con qua bên dì trốn ít bữa được không?

Bà Khởi nhìn thằng Hoạch. Bà nhớ lại lời chửi bới của mẹ đứa con gái:
– Con tôi mới có 15 tuổi, mà thằng Hoạch nó dụ ngon dụ ngọt làm sao, rồi đụ con nhỏ.

VN88