Giang phản đối yếu ớt. Có lẽ từ nhỏ Tèo đã coi qua hàng trăm cặp đụ đéo nên trong đầu đã có sạn và sẵn có bản năng của phái nam, Tèo không hề tỏ ra hấp tấp hay vụng về, cái lưỡi điệu nghệ đưa Giang từ mặt đất lên tới thiên đàng, Tèo còn thỉnh thoảng ngọm hết nữa bầu vú vào miệng nút chùn chụt, tay phải bóp cặp mông chắc nụi của chị. Chầm chậm dìu Giang nằm xuống nền nhà, dang rộng hai chân ra chị ra, Tèo không khỏi ngạc nhiên trước một tòa lâu đài lộng lẫy, một lớp lông mịn màng tựa những giống dây leo bao phủ trên cái mu no tròn nhô cao, hai mép lồn mập mạp khép kín, dưới lớp lông đen u lên một cái hột hồng hồng. Đã bao phen nhìn người khác đụ, rõ ràng phải có một cái lỗ để đút con cặt vào, nhưng sao Tèo không thấy, chẳng lẻ chị Giang không có lỗ. Dù sao cũng không để mất mặt, phải tự tìm cho ra lẽ. Tèo nằm xuống đưa mũi vào giữa hai đùi, cúi sát xuống lồn hít một hơi dài. Tèo muốn ngửi cho biết cái gọi là hương trinh mà đám bạn thường nói. Giang đã mất tự chủ, chân tay không còn sức, nàng bây giờ chỉ ngữa mặt lên trời, trân mình tận hưởng cảm giác thần tiên, cả châu thân mềm nhủng. Bên trong cái rãnh hình như có nước rịn ra. Thoạt đầu Tèo nghĩ đó là nước tắm, nhưng không cái mùi hơi khác khác, lại không trong suốt và loãng như bình thường. Tèo dùng môi kẹp nhè nhẹ từng cọng lông, vuốt rất từ tốn. Vạch mép lồn đang căng lên vì nứng, Tèo say mê nhìn ngắm vào cái hột đo đỏ giữa hai mép, chầm chậm đưa lưỡi xuống phía dướisung sướng kêu lớn:
– Chị Giang, hột le của chị trông ngộ và đẹp quá
– Nói nhỏ thôi cưng, lỡ ai nghe thì mình chết… em có muốn nữa không?
– Dạ muốn…chị tiếp tục nhắm mắt lại đi!
Tèo vạch mép lồn coi thật kỷ, cào cào vào cái hột, vô tình khiến Giang như người mất hồn, tay chân bủn rũng, hai mắt mở không ra, Giang kéo đầu Tèo vào háng mình:
– Em liếm…liếm vào chỗ đó đi.. chị thương..
– Nó bay mùi khai khai..
– Không sao đâu, mùi đó thơm mà, em ngậm đi rồi biết…
Tèo ngon ngoãn ngậm hột le, mút như đang nút bình sữa, lưỡi Tèo tung tăng từ trên hột le xuống tới lỗ đít, thỉnh thoảng còn áp mặt vào chà chà. Tèo cho chị hưởng cảm giác từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng biết qua. Giang như đang du tiên, không còn nhận biết trời trăng mây gió gì nữa; nàng kéo tay Tèo lên cặp nhũ hoa:
– Em ve ve nấm vú dùm chị, ngứa quá… đừng mạnh lắm nhe cưng..
Vẫn chưa biết cái lỗ ở đâu, Tèo dùng tay còn lại rà rà phía dưới, bên ngoài cữa mình để dò thám. Bất chợt Giang la:
– Em không được đút ngón tay vô cái lỗ đó, chị sẽ bị mất trinh…
– Nhưng em muốn coi cái gì ở trong đó, nó có sâu lắm không?
– Mai mốt đã, bây giờ thì không được, không nghe lời… chị giận …Lớn lên em sẽ biết, con gái mất trinh coi như đời đã tàn, thôi mình ngừng đi. Lần sau chị cho thêm.
Cái miệng hang phải ở chổ đó, nếu không tại sao chị Giang phản ứng lớn như vậy. Chắc chị Giang còn trinh nên hai mép ngoài khép chặc, hèn chi nhìn hoài mà không thấy cái lỗ. Tèo đứng dậy, nói qua loa vài câu rồi chưng hững đi nhanh chóng về phòng …
Giang như được hơi trai, phát triển thấy rõ; hai vú căng cứng, nứng lồn, hể thấy anh nào vừa mắt là dâm thủy chảy ra ướt cả quần lót. Sự ham muốn tình dục cứ quay quẫn trong đầu; Giang không còn tha thiết vào chuyện học nữa. Thay vào đó là chưng diện, ăn mặc hở hang; nhưng đối tựng không phải là Tèo mà là anh Cường, bồ của chị Phượng. Giang như muốn để dành thân xác cho Cường trọn vẹn hưởng thụ, nên đã không cho Tèo tắm chung dù nàng rất thèm và nhớ cái cảm giác thần tiên tê tái ấy.
Sau vài lần bị chị Giang từ chối không cho tắm chung, Tèo chuyển mục tiêu qua chị hai. Nó luôn nghĩ đến nước da trắng mịn màng, mái tóc đen dài chấm lưng, đôi mắt đa tình, mũi cao, môi hồng, má lún đồng tiền với nụ cười duyên dáng. Phượng đã mười chín, cô rất tự mãng với sắc đẹp trời ban cho mình, hai bầu vú căng tròn, nấm vú hồng hồng, eo thon, bụng phẳng lì, chân dài, và một chùm lông đen mướt. Phượng chăm sóc lông lồn rất chu đáo, luôn cắt tỉa gọn gàng, trông mượt mà tươi mát. Mỗi khi tắm, Phượng dành nhiều thời gian kỳ thật sạch cái động thiên thai và xoa nắn cặp vú cho lớn thêm.
Như đã trở thành thói quen, mỗi lần Phượng cầm khăn đi tắm là Tèo lập tức theo dõi, chiêm ngưỡng cảnh kỳ cọ xoa nắng của chị hai, Tèo không kìm chế được. Có một động lực vô hình thút đẩy Tèo đưa tay vào quần, rờ bóp và sụt cặc cho tới khi xuất tinh. Tèo rất muốn làm như lần trước, mở cửa bước vào xin tắm chung. Nhưng chợt nghĩ lại chị hai không phải là gái tơ như chị Giang, tuy vẫn còn trinh nhưng chị Hai đã có bạn trai nên không thể làm ẩu, lạng quạng là ăn bạt tai như chơi.
Hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhân, một hôm đi học về, Tèo thấy chị hai và Cường, con ông xã trưởng, trần truồng trên giường. Cường mãi mê bú mút hai nấm vú đỏ hồng, tay không ngừng xoa bóp khu tam giác cấm. Hắn chuyển dần xuống dưới, úp mặc vào giữa cặp đùi trắng nõn, le luỡi liếm dọc theo hai mép lồn. Hắn dùng môi ngập lấy hột le đỏ hỏn nút thật mạnh. Dùng hàm râu dê cọ vào hai mép non hồng hồng. Ðến nước này thì Phượng không còn biết gì
là trinh tiết nữa; nàng thì thào: “Nữa đi anh yêu.. đừng ngừng.. em thương…” Biết cá đã cắn câu, Cường banh hai mép rộng thêm, hàm râu không ngường quét dọc theo cái lồn đang muốn được cưng chìu. Phượng nắm chặc lấy thành giường hai chân giang rộng, hẫy mông thật cao, mặt đỏ au lưỡi liên tục liếm vành môi “Ôi, chúa… chúa…Cường.. chúa… mạnh lên… đừng ngừng.. ” Phượng rên những câu vô nghĩa khiến Cường càng thêm nứng. Ðặc Phượng nằm ngữa, Cường đưa lưỡi thám hiểm chung quanh lỗ lồn; liếm sạch nước nhờn ứa ra. Cường chấm nước nhờn thoa lên ngón tay cho láng, rồi từ từ lách ngón tay vào sâu trong cái lỗ tí hon của Phượng. Nàng nhăn mặt, cố nhịn đau vì không muốn Cường mất hứng. Cường càng được nước, móc bên này, nghéo bên kia. Phượng ban đầu còn có vẻ đau nhưng về sau thì thấm đòn nằm im uốn éo. Ðể đưa nàng vào thế giới đàn bà, Cường đứng dậy chấm nước nhờn cũa Phượng, bôi lên đầu khấc đang cương cứng, bóng láng:
– Chịu khó chút nhen cưng, không đau lắm đâu, anh sẽ nhè nhẹ, ngoan anh cưng…
– Anh có thật lòng yêu em không?
– Dĩ nhiên rồi, anh không yêu em còn có thể yêu ai?
– Em trao trọn cho anh.. anh nhớ phải cưới em làm vợ!
– Yên tâm đi cưng, anh hứa!
Cường chầm chậm đút vào, đầu khấc vừa lọt được vào bên trong phân nữa là Phượng đã nhăn mặt, hai tay rung rung vì đau, Phượng cảm giác có vật gì đó đang xé nát và nông rộng cữa mình rộng ra, thốn không thể tả. Nàng quàng chân qua mông Cường, ghì chàng xuống, mong cho cảm giác này chóng qua. Cường hiểu ý, nhấn mạnh xuống một cái ọt, Phượng thét lên, hai mắt ứa lệ; nàng đã trở thành đàn bà. Ðợi một lát cho Phượng bớt thốn, Cường bắt đầu dập nhịp nhàng ra vô đều đặng. Cường thấy trên cặc mình dính vệt máu trinh, hắn cười đắc ý; cảm giác đã thành công chinh phục, chiếm lĩnh thân thể ngọc ngà mà đám trai trong huyện hằng mong ướt. Qua những phút đau rát Phượng bắt đầu sướng. Mỗi cú nhấp cũa Cường thật đáng đồng tiền bát gạo; mạnh , nhanh, chuẩn. Phượng thấy trong thân thể có luồng máu chạy rần rần dồn về phía cữa mình, toàn thân lâng lâng. Phượng rít lên, cơ bắp lồn co bóp, nước nhờn tuôn ra xối xả xen lẫn với máu trinh ướt đẩm chùm lông rậm rạp của nàng và Cường. Phượng đạt khói cảm lần đầu tiên trong đời. Mồ hôi tuông ra nhễ nhọi. Tiếng va chạm bành bạch của cặc và lồn tạo nên bầu không khí chỉ có trên thiêng đàng. Cường đưa tay nhồi bóp hai vú, mắt nhắm nghiền hưởng thụ cảm giác tê tê nơi đầu con cặc. Cường cong mình thúc vài cú chót, một luồng tinh khí âm ấm xịt vào tận trong tử cung. Cường nằm đè lên thân thể mảnh mai của Phượng an ủi:
– Em đừng lo, anh sẽ nói ba mẹ qua đây hỏi cưới!
– Em là người của anh rồi đó… em không tiếc những gì quý nhất của đời con gái với anh, nhớ đừng thay lòng nhen anh!
Mắt Phượng đỏ hoe, niềm hy vọng duy nhất bây giờ là Cường giữ lời hứa thành thân với nàng. Hai người âu yếm trao nhau nụ hôn nồng cháy trước khi thu dọn chiến trường và tiễn Cường ra về.
Lần đầu tiên trong đời Tèo thấy cặp ngực to, trắng trẻo của Phượng đung đưa theo nhịp nhúng nhãy, cái lồn mập mạp nhiều nước và đám lông đen nháy. Không hiểu tại sao thân thể Phượng đẹp lạ lùng so với bao lần lén nhìn Phượng tắm. Chứng kiến Cường phá trinh chị hai một cách ngoạn mục, Tèo như bị thêu đốt, đầu ốc không ngừng suy nghĩ đụ đéo.
Cường ăn nằm với Phượng được vài tuần đâm ra chán; cái gì cũng vậy, nhiều quá thì không thấy quý. Còn Phượng một mực hiến dâng cho người yêu, hết lòng hầu hạ Cường. Hễ cường muốn chơi kiểu nào là Phượng chiều ngay dù bản thân không mấy gì thích thú. Sau những cuộc mây mưa, Phượng tìm cách thỏ thẻ, năn nỉ Cường cưới nàng qua cữa, nhưng mỗi lần nhắc đến là Cường dã lơ qua chuyện khác. Những lúc gần đây, tình cảm hai người có vẽ lạt lẽo. Tèo gặng hỏi mới biết Cường chỉ đến với chị Phượng mỗi tuần một lần với lý do bận rộn làm ăn, quản lý mấy tiệm thuốc bắc của gia đình. Có đánh chết Tèo cũng không tin một cậu công tử nhà giàu quen ăn chơi hưởng lạc lại bỏ đụ đéo để chuyên tâm làm ăn. Tèo bỏ công sức theo dõi Cường từng cữ chỉ mới phát hiện ngoài chị Phượng, Cường còn tới lui với con gái ông tư, tên Hường. Tèo vừa tức tối lẫn tiết rẽ cho tấm thân trong trắng, hấp dẫn của chị Phượng bị tên sở khanh chiếm đoạt không khác gì đóa hoa lài cắm bãi cức trâu. Càng nghĩ càng tức…
Tèo quyết tâm trả thù cho chị. Tèo biết nếu thẳng thừng khuyên chị hai bỏ đụ đéo với Cường thì đời nào chị Phượng đồng ý vì đã trót trao trinh tiết cho Cường; vã lại trong thâm tâm, chị Phượng tưởng Cường là cao thủ chăn gối, khó ai sánh bằng. Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Tèo biết Phượng cùng dòng máu với mình nên cũng dâm không kém, chỉ có điều chị Phượng là con gái nên tỏ ra e thẹn để treo giá. Tèo quyết tâm chứng minh cho chị Phượng biết Cường là đồ bỏ xó, chỉ dụ con gái mới lớn không biết mùi đời. Tèo xếp đặc cho Phượng tận mắt chứng kiến Cường dang díu với Hường. Tưởng như vậy là Phượng sẽ lìa bỏ Cường; nhưng không, Phượng còn cố dối lòng, bênh vựt trước mặt Tèo:
– Đàn ông mà, ai chẳng vậy, miễn biết đường về là được, chị không phải là người kiềm kẹp!
– Có thật trong lòng nghĩ vậy mới nói…
– Con gái, ai chẳng muốn một đời một kiếp, nhưng nhiều khi….
Nói tới đây, Phượng đã nghẹn ngào, hai mắt rươm rươm nước mắt. Phượng vụt chạy về phòng đóng sầm cữa lại, khóc oà lên. Tèo đứng ngoài cữa lắng nghe Phượng khóc mà lòng như lửa thiêu….
Tối hôm đó, thấy người trong nhà đã đi ngũ mà đèn phòng của Phượng còn sáng, Tèo quyết định…
– Chị hai, cho em vô tí, có chuyện nói!
– Chờ một chút, chị đang thay đồ ngũ
Sau khi bước vào phòng, Tèo không quên khóa chặt cữa lại. Phượng ngạc nhiên hỏi: