VN88 VN88

Cậu cháu yêu nhau phang nhau tới bến – Truyện 18+

Cậu cháu yêu nhau phang nhau tới bến – Truyện 18+ Trang 3
– Chừng nào cậu về? Cậu có về ăn cơm tối không?
– Cậu cũng không biết..thì cháu cứ ăn trước đi đường có chờ.
Tiếng bước chân thình thịch kèm theo giọng Diễm nói như khóc:
– Biết vậy đi theo ngoại chứ ở nhà lam chi…hứ..thấy ghét!
Sau đó là tiếng cửa phòng đóng đến rầm tức giận. Đạt cười thỏa mảng.
Rình rang môt cách cố ý sau đó đạt rời nhà không thèm đếm xỉa gì đến Diễm đi thẳng.
Đi loanh quanh thăm và chúc tết muộn vài người bạn lấy lệ ra điều thản nhiên nhưng trong lòng Đạt chỉ mong trời mau tối. Vài người bạn rủ ren Đạt chơi bài hay đi xem phim Đạt từ chối tất. Anh cứ nhìn đòng hồ lia lịa. Quái ngày hôm nay sao lại dài đến thế!

Đến 6 giờ đạt quyết định về nhà. Nhà tối om và không một tiếng động. Đạt lẳng lặng đi thay quần áo xong làm bộ đi mạnh ngang cửa phòng cháu chợt nghe tiếng Diễm khóc thút thít cố ý cho chú nghe. Anh dừng lại:
– Diễm! sao vậy hả?
Không có tiếng trả lời nhưng tiếng khóc lớn hơn

Đạt đẩy cửa bước vào với tay bật đèn vừa thoáng thấy Diễm kéo chăn trùm kín đầu
– Tắt đèn! tắt đèn!
Tắt đèn phòng trở lại tối mờ mờ. Anh đi lại giường ngồi xống. Tiếng khóc im bặt. Đạt kéo mền đưa tay vuốt đầu cháu. Diễm lại thút thít nhưng rât nhỏ. Đạt tỏ ý muốn nằm xuống bên cháu Diễm nhích người xít vào trong. Thấy chắc ăn Đạt nằm nhẹ nhàng bên cháu quay qua dổ dành. Anh đưa tay ôm cháu vào lòng:
– Sao cháu khóc? nin đi! có cậu đây..
Chợt Diễm đấm thình tịch vào chú khóc to
– Cậu bỏ cháu ư ..! bỏ cháu ư! ghét cậu.. ư! về mét bà cho coi hu hu ..!
Chết mẹ hay nó khóc chỉ vì sợ ma. Vậy là bài toán mình tính trật lất chăn.
Đạt làm bộ ôm cháu chặc hơn tương kế tựu kế vổ về
– Nói bậy cậu đây nề

Vừa nói anh được thể ôm cháu chặc hơn. Tay anh linh hoạt vuốt ve lưng cháu một cách đệu nghệ. Anh đạp tuột cái mền ngăn cách xuống đất ôm gọn cháu vào lòng. Diễm nín khóc nhưng vẩn còn thút thít nhưng nghe biết ngay chỉ là giả bộ. Cậu cũng gỉa bộ không kém. Cậu Đạt hôn tới tấp miệng luôn mồn

VN88