Quốc tắt TV, không mở đèn. Quốc cố chống chọi với sự thèm khát xác thịt đang dâng lên trong người, Quốc muốn quên đi cả giác kích thích mà Quốc có tuần trước. Phải chi đừng có, đã có lại rồi, bây giờ thiếu thì khó chịu gấp trăm lần.
Liên trở mình, trong giấc ngủ chập chờn, Liên thoảng nghe những tiếng rên dâm loạn, “mới bỏ mấy nhau tuần nay mà thèm đến nổi nằm mơ rồi!” Liên tự nhủ, “mà nhớ thiệt! cái cảm giác đê mê khi được hôn hít khắp thân thể, cái cảm giác tê người khi âm hộ nàng được lấp đầy bằng khối thịt căng cứng, và nhất là mổi khi nàng nhận những dòng khí ấm bắn thẳng vào trong cùng âm đạo. Nhớ quá! Chỉ có điều Keith không có da vàng, tóc đen như một hình bóng nào đó trong thâm tâm, nó không rỏ ràng nhưng không bao giờ tan biến!”
Theo mẹ sang Mỹ từ năm 10 tuổi. Liên học hết Trung Học và tìm được một việc làm văn phòng, thoải mái, lương hậu trong một hảng lớn. Liên quen với Keith khi nàng còn học Trung Học. Khi mẹ nàng tái giá Liên không phản đối vì người chồng mới, mặc dù là người Mỹ, là người bạn của hai mẹ con nàng từ ngày sang Mỹ, ông giúp đở hai mẹ con tận tình và đã đeo đuổi mẹ nàng rất lâu, và có lẻ Liên không phản đối cũng vì chuện này quá thường ở cái xứ Mỹ này. Cái ngày mà Liên ra trường Trung Học thì Keith cũng ra Đại Học và có việc làm ngay lập tức. Để chúc mừng Liên cho cả hai, Liên đã đồng ý để cho Keith làm cái chuyện mà hắn cầu xin bấy lâu, cái chuyện mà đôi lúc Liên cũng muốn biết nhưng phải luôn ráng dằn lòng – tặng cho Keith cái tring tiết của nàng. Từ đó, hai người đến với nhau rất thường. Keith làm việc giỏi, hoạt bát, và rất thương yêu chiều chuộng Liên nhưng trong thâm tâm Liên Keith vẫn chưa là người đàn ông hoàn toàn.
Ngày Ba nàng đến Mỹ, ra đón ở phi trường, Liên thật là xúc động. Ba Liên mặc dù đã già đi nhưng, phảng phất, Liên vẫn nhìn ra được cái dáng dấp oai hùng của Ba trong bộ đồ lính năm xưa. Gục đầu trong ngực Ba, Liên muốn trở thành con Bé năm xưa để được Ba bồng ẳm nâng niu mỗi lần về nhà; cũng lần đó Liên nhận ra được cái mùi mồ hôi của Ba, cái mùi hăng hăng mà đôi khi chợt nhớ tới Liên lại không biết là cái gì. Vì Ba không thể ở cùng Mẹ, không muốn Ba ở một mình lạc lỏng ở xứ này, Liên muốn bù đắp cho Ba những nhọc nhằn trong trại cải tạo, Liên muốn thay thế Mẹ lo cho Ba miếng ăn giấc ngủ mà bà không thể lo được trong hoàn cảnh này. Liên dọn ra mướn một appartment 2 phòng để hai cha con cùng ở. Từ đó Liên chăm sóc cho Ba nhiều hơn, nàng đã bớt thì giờ với Keith, điều này đã làm Keith giận dỗi.
Liên lại trở mình, người như nóng lên. Trong trạng thái nữa tỉnh nữa mơ Liên nhớ tới mấy tuần trước, lần cuối khi Liên về chổ của Keith sau một bửa ăn tối thơ mộng. Từ xe lên đến thềm, môi hai người không rời nhau một giây. Còn gì nữa, đã một tuần rồi hai người thiếu hơi hám của nhau. Vừa bước vào nhà là Keith đã đẩy nàng dựa vào tường, Keith hôn tới tấp vào cổ, vào vành tai, rồi liếm dài xuống ngực. Liên ghì đầu Keith vào người, Keith ngồi thụt xuống, hai tay Keith xoa nắn cặp vú nẩy nở đang thèm khác được vuốt ve, Liên kéo dồn chiếc mini jíp ngược lên eo, Keith úp mặt vào mu Liên, phà hơi nóng làm cả người Liên như lên cơn sốt. Liên tuột chiếc xìlíp ra khỏi mông rồi đạp cho nó rơi xuống đất, xong rồi nàng gác một chân qua vai của Keith. Keith lè chiếc lưỡi thật dài, thật thiện nghệ liếm từ dưới lên trên, không nhanh mà cũng không chậm, đủ để Liên cảm nhận được cái lưỡi mềm nóng đi từ lỗ đít, vượt qua hai mép lồn rồi ngừng lại ở ngay mồng đốc, Keith dùng lưỡi đánh vào mồng đốc mấy cái rồi nút giử nó giữa hai môi, Liên rên một tiếng thật dài, dâm thủy trong cửa mình chảy ra theo từng cái giật người. Keith đứng dậy, cái quần đã mở cúc tuột xuống đất. Một tay Keith đở nhượng cẳng của Liên, giơ chân nàng lên, còn một tay thì tuột cái quần boxer của hắn xuống đầu gối. Liên choàng tay ôm cổ Keith, đầu ngửa ra sau chờ đợi. Keith cầm lấy cái dương vật cứng ngắt, đưa cái đầu to bóng đặt ngay cửa mình run rẩy ướt đẩm chất nhờn của Liên, thốc một cái thật mạnh vào sâu trong người nàng.
Liên dướn người, một tiếng rên dài thoát ra khỏi miệng của Liên. Một cách vô ý thức, Liên cho hai tay lên xoa lấy bầu ngực nở nang, căng tràn sức sống của mình. Mắt vẫn nhắm nghiền, Liên cảm thấy người như bốc cháy. Hai chân nàng chòi đạp, chiếc ra giừờng tuột xuống tới đùi, Liên cho một tay xuống chà sát cái mu đang căng phồng, ướt nhèm vì nàng đã xuất khí trong giấc mơ, từng tiếng rên thoát ra từ miệng của nàng
Quốc chợt lắng tai, có tiếng rên rỉ đâu đây. “Không lẻ con Liêm nằm ác mộng?” Với lấy chiếc áo ngủ dài khoát lên thân thể trần truồng của mình, Quốc nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài, tới trước cửa phòng của Liên Quốc dừng lại, lắng tai nghe ngóng. Phải, những tiếng rên thoang thoảng, lúc nặng khi nhẹ, phát ra từ đây, “không lẻ con Liên dẫn ai về? Nhà chỉ có hai người thôi mà.” Không thấy ánh đèn trong phòng, không biết chuyện gì xảy ra, Quốc chạm tay vào quả đấm cửa, cánh cửa không gài nên hé mở.