VN88 VN88

Cảm giác sung sướng không tả nổi – Truyện 18+

– Vậy em tắm trước nhé, anh máng đồ lên móc áo rồi để đó mai em dẹp cho .
– Được rồi, cô dâu bé bỏng của anh-Phong ra vẻ sến nói .

Quyên bước ra ngoài cửa phòng vẫn để lại nụ cười trên môi vì bỗng thấy Phong mới đáng yêu làm sao. Sau khi Quyên đi rồi, Phong dọn dẹp các thứ quà cáp lỉnh kỉnh.

Quyên tắm xong cẩn thận chỉnh lại cái áo ngủ cho ngay ngắn, cái áo mà Lệ luôn luôn dặn Quyên trong những lúc tâm sự chị em bạn gái, “mày nhớ mặc nó trong đêm tân hôn đó”. Cái áo được Lệ khéo léo cắt xén bằng sự tưởng tượng của mình, nó vừa giống một cái áo ngủ khêu gợi vừa giống một cái áo dài dạ vũ của các mệnh phụ phu nhân Thiếu tá và Thiếu tướng. Áo sẻ bên hông, kết đang ten ở sau lưng còn dưới lai thì may vún. Tuy Quyên mắc cỡ lắm, cả đời nàng chưa bao giờ mặc một cái áo sát nách hay hở chút xíu ngực vậy mà tối nay Quyên lại nghe lời “xúi dại” của Lệ . Quyên đứng xớ rớ trong nhà tắm bấy lâu vẫn chưa bước ra, nàng vẫn còn mắc cỡ khi đứng trước kiếng để ngắm nghía thân thể đẩy đà mới lớn của mình.

Tiếng tằng hắng bên ngoài của Phong như kéo Quyên đương đầu với sự mắc cỡ . Nàng bước ra ngoài, cúi đầu đi lẹ .

– Quyên em đứng đó .
– Gì vậy anh ?
– Em mặc áo gì đó .
– Thì áo ngủ .
– Áo gì kỳ vậy .
– Áo … bộ kỳ lắm hả .
– Không kỳ lắm, nhưng anh thấy ngộ .
– Thôi đi anh đừng chọc quê em nữa . Mau đi tắm đi . Em đi ngủ trước đó nghen.

Biết Quyên nói vậy thôi, nhưng Phong biết nàng làm sao mà ngủ cho được, đêm động phòng hoa chúc không cô dâu nào mà không mong muốn. Phong lấy bộ đồ pyjama sọc vắt sẵn rồi bước vội vào nhà tắm. Anh tắm thật sạch, chưa bao giờ anh kỳ cọ kỹ càng đến thế, chắc bởi vì anh muốn đêm nay anh sẽ cho Quyên một kỷ niệm ngàn đời khó quên. Anh không muốn bất kỳ cái xấu nào dù nhỏ xíu để lại trong lòng của Quyên. Đối với đàn ông Phong hòa đồng dễ dãi nhưng đối với đàn bà phụ nữ anh tỉ mỉ thế đó .

Phong bước ra nhà tắm thì đèn trong buồng hoa chúc đã tắt ngỏm. Anh cười thầm trong bụng, “Cái cô dâu này, làm gì mà mắc cỡ quá ! Tắc đèn tối thui còn thấy gì đâu mà làm ăn”. Phong máng cái khăn lên sợi giây giăng mùng rồi vén mùng chui vào . Bóng tối chưa quen nhưng nhờ ánh trăng bên ngoài sáng nên anh thấy Lệ đang nằm đó, mặt quay vào tường, không một tiếng thở nhẹ . “Chắc Quyên đang nín thở, chắc là hồi hộp lắm đây nên thở cũng chẳng dám, không thấy cử động của cơ bụng”. Phong nằm nhẹ nhàng cạnh Quyên, anh biết Quyên chỉ giả vờ ngủ thôi và thực sự đang chờ đợi anh. Anh không ôm Quyên chỉ nằm cách đó hai gang tay . Tiếng tịt tặc của cái đồng hồ gõ từng cái một . Quyên thấy lạ, sao Phong không ôm mình, nàng biết anh muốn ái ân với nàng trong đêm tân hôn lắm. Chả lẽ anh mệt quá rồi ngủ thiếp đi . Nhưng nếu đánh thức Phong thì Quyên ngại lắm. Thôi thì nằm yên chờ đợi . Tiếng thằn lằn chặt lưỡi “cách cách” làm Quyên không còn kiên nhẫn được nữa, nàng không muốn một phút xuân tiêu đáng ngàn vàng trôi qua như thế này . Nghĩ thế, Quyên quay người lại để tìm cách đánh thức Phong, nàng ngồi dậy nhìn Phong ngáy khò khò trong lòng ấm ức vô cùng. Phong hé mắt nhìn nàng, thấy nàng từ từ cúi xuống hôn lên môi của Phong, Phong để yên, Quyên tiếp tục. Nàng cảm thấy hơi hướm đàn ông quả thiệt có một sức quyến rũ vô cùng. Quyên bỗng thấy toàn thân khởi động. Trong đêm vắng, Phong có thể nghe tiếng thở mạnh từ miệng Quyên. Anh cười thầm trong bụng, “cô vợ bé bỏng của tôi ơi, cô thèm lắm rồi chứ gì”. Phong bất thần ôm choàng đầu Quyên ghị xuống rồi cười hì hì bên tai của Quyên. Quyên biết bị trúng kế nên đưa tay đánh thình thịch vào ngực Phong, nói: “Bắt đền anh đó, chọc người ta không hà”. Phong vẫn cười thích thú vì phá được cô vợ bé bỏng đáng yêu . Quyên nói tiếp, “Không được cười nữa, tại anh đó, hôm trước anh nói là muốn em trong đêm tân hôn, em cho là thật ai ngờ đâu thấy anh ngủ khò không ngó ngàng gì tới em. Giận anh luôn.”. Phong nói, “Thôi thôi không chọc em nữa, cục cưng của anh lại đây anh thương”. Quyên ngoan ngoãn nằm xuống ngực Phong. Phong nâng khuôn mặt của vợ mình lên ngắm thưởng. Tuy trong bóng đêm không được tỏ cho lắm nhưng anh cũng muốn thấy được chút nào nét đẹp của Quyên trong cái đêm tân hôn. Phong kéo đầu Quyên xuống, vẹt tóc hai bên để hôn lên trán Quyên, anh tiếp tục hôn lên má rồi dừng lại ở đôi môi mọng ướt của Quyên đã chờ đợi tự nảy giờ. Hai tay Phong nhàu nát lưng áo ngủ Quyên chứng tỏ sự nồng nàn rạo rực trong lòng anh đang dâng cao . Phong kéo Quyên nằm hẳn lên người, anh muốn sức nặng của Quyên tạo cho anh một cảm giác thắt chặt. Mặt kề mặt, tay nắm tay, ngực đè ngực, bốn chân đan vào nhau, cả hai thấy cơi cơi ở phần dưới, mồ hôi bắt đầu rịn ra lưng Phong. Hai bàn tay Phong mười ngón nắn bóp những gì mềm mại ở trên người Quyên. Vì là lần đầu tiên làm vợ, Quyên hầu như không biết chút nào về chăn gối . Trước ngày kết hôn, má Quyên tâm sự với nàng cả buổi về những chuyện bí ẩn phòng the, nào là hình thức, tư thế, phương pháp và những biến chứng cơ thể khi hai bộ phận sinh dục nam nữ tiếp xúc nhau, rồi những cái cảm giác sung sướng hoặc đau đớn của người gái khi giao hợp lần đầu tiên và những chất nội tiết trong cơ thể tiết ra để bôi trơn hoặc là tiết ra ở giai đoạn cuối khi người nam xuất tinh, cùng với sự thụ tinh trai gái hay ngày tháng tiết nào tốt cho quan hệ vợ chồng đều lần lượt được má Quyên kể ra . Cũng nhờ đối thoại với má Quyên mà Quyên không ngỡ ngàng khi thể nang cương cứng nóng hổi của Phong cứ đâm chỏi vào hai đùi Quyên hoặc là khi nàng thấy cửa mình đương không lại tiết ra chất gì ươn ướt.

Phong từ từ kéo cái áo ngủ Quyên lên cao, Quyên ngoan ngoãn hợp tác nhấc mông lên nửa tấc. Cái quần lót cũng được Phong vuột vuột xuống dưới đùi . Phong thừa hiểu rằng Quyên còn mắc cỡ nên anh đợi cho Quyên ngất ngây thì mới tiến xa hơn một bước. Khi cái quần lót vạch ngang đùi, Phong co hai chân lên kẹp lấy kéo dọc theo hai vuột thẳng nó ra ngoài . Quyên có vẻ còn ngượng ngùng nên nằm cứng đờ trên mình Phong, mặt nàng dúi vào cổ Phong như che dấu sự hổ thẹn khi thân thể bị khám phá. Bây giờ anh mới thật sự cảm giác được cái gì thực cái gì hư đang bao chùm vào vùng kín của anh, nóng hổi ươn ướt. Phong đưa tay xuống định kéo cái áo ngủ của vợ lên, nhưng Quyên không cho . Phong thì thào bên tai Quyên, “Sao vậy?”. Quyên không nói gì hết mà chỉ khẻ lắc đầu . Phong biết rồi, thì ra Quyên còn e ấp . Kể ra cũng thông cảm dùm cho Quyên hay cho bất kỳ cô dâu nào còn trinh trắng chưa bao giờ biết chuyện xác thịt kể cả nghĩ tới cũng chưa bao giờ, bởi vì cô nàng từ nhỏ chỉ lo đi học và làm việc nhà, ít đi chơi, ít tiếp xúc với người khác phái thì làm sao mà không ngại ngùng cho được . Phong hiểu được chuyện đó thì lại càng yêu vợ hơn bởi vì anh biết anh là người đầu tiên trong đời Quyên kể cả tinh thần lẫn thể xác. Sự ngây thơ của Quyên là một nét đẹp mà bất kỳ người đàn ông Việt Nam nào cũng muốn có trong cái đêm động phòng hoa chúc.

Phong không ép Quyên phải cởi áo nữa, anh chủ động lật người Quyên nằm ngữa ra giường rồi ngồi thẳng dậy đè hờ trên đùi Quyên để cởi áo mình. Trong bóng tối mờ mờ, Quyên ngước nhìn lên thấy một cái bóng to con vạm vỡ đang trút bỏ áo quần. Bây giờ Quyên không còn kích thích như ban nảy nữa, nàng bắt đầu hồi hộp. Quyên nghĩ tới cái cảm giác đau mà má nàng kể cho nàng biết. Quyên hơi sợ nhưng tò mò muốn biết.

Khi Phong không còn mảnh vải nào trên người thì anh chồm người tới nắm lấy hai bàn tay Quyên đan vào mười ngón của Quyên kéo dang cao lên đỉnh đầu . Anh chèn người vào giữa hai đùi Quyên và vòng tay xuống kéo chúng dang xa sao cho tư thế thích hợp. Phong làm từng động tác một từ từ chậm rãi có trước có sau lần lượt . Khi đã định yên được vị trí anh nằm áp lên ngực Quyên, ở đó anh cảm giác được sự mềm mại vun vun nằm trong lớp áo ngủ Quyên. Quyên cũng cảm giác được sức nặng người đàn ông đang trì tréo lên ngực mình nhất là cái cảm giác đâm chỏi vào cửa mình nhột nhạt hơi khó chịu . Phong rướn người xích tới cho miệng kề bên tai Quyên thì thào, “Quyên, anh yêu em nhiều lắm, em làm vợ anh nghen!”. Quyên vừa khẻ gật đầu là bán thân dưới của Phong chẹt tới nong hai nếp thịt nhỏ nhí để chui vào . Quyên cắn răng chịu đựng vì nàng thấy cái gì to cỡ hai đầu ngón tay nông vào sâu hơi rát. Phong dừng ở đó để hôn lên khắp vòng mang tai Quyên nhất là sau gáy tai, Quyên ưởn đầu tránh né vì sự nhột nhạt nhưng Phong không ngưng. Anh lòn tay xoa bóp đôi gò nhũ qua lớp áo để kích thích sự hưng phấn của Quyên. Một lát sau Quyên không còn né tránh những cái liếm nhột nhạt ướt mem nữa mà cong cổ đón nhận. Phong biết Quyên đã thắm tình nên tấn xuống một nấc nữa phối hợp bốn ngón tay giờ đã để sẵn trên hai đầu nhũ. Se se tấy tấy. Quyên thấy tê rần từ đầu ngón chân lên tới xoáy tóc, nội thể theo tự nhiên tiết nhiều chất nhờn để bôi trơn thành âm đạo . Phong cảm giác cái lầy nhầy mềm nhũn như miếng thịt lồng bàn trơn tru như miếng vải lụa thấm mật ong bao quanh hạ thể mình thì phấn chấn lắm. Anh không chờ nữa mà lấn sâu vào bên trong. Phong không định làm cho Quyên sợ và đau nên anh cứ lấn tới thì lại ngừng, từng chút từng chút một . Còn Quyên tuy hơi đau rát nhưng càng lúc thấy hết đau, lúc đầu Quyên nằm im chờ Phong chủ động rồi dần dà Quyên quen dần với cảm giác cù cưa, khi Phong ngưng thì Quyên cảm thấy hụt hẫng thiêu thiếu thì nàng lại chủ động khêu khích . Theo bản năng khoái cảm tự nhiên Quyên cũng đong đưa phần hạ thể để tìm một nhịp điệu đều đều. Dù Quyên không nói ra nhưng anh đọc được ngôn ngữ cơ thể diễn tả sự khao khát từ người con gái mới lớn tràn trề sức sống. Quyên uốn ẩy càng lúc càng nhiều hơn, nàng đã quên đi cái thẹn thùa ban nảy, làm cho Phong thấy sung sướng lâng lâng. Phong rướn tới chút nữa cho da bụng áp sát, Quyên nằm im kên mình chịu đựng cái gai gốc con người đang xoáy sâu vào thân thể nàng. Nàng thấy đau và càng lúc càng đau hơn nhưng nàng không rên như những cô gái khác mà chỉ nhăn mặt cắn răng lại. Khi vô hết bên trong Phong ngừng hẳn. Quyên buông mình thở dốc. Cả hai đều biết mình không còn trinh trắng nữa từ phút giây này trở đi. Quyên đã bước qua thêm một bước nữa của đời người .

Phong lòn tay xuống lưng vợ ôm chặt như biểu lộ sự cảm thông, sự hạnh phúc tràn đầy . Anh kề miệng tìm lưỡi Quyên nút chặt, nút mạnh. Bỗng anh thấy rân người những sợi mạch li ti chạy rút qua các tuyến tiền liệt lên túi tinh, một dòng châu thể cuộn quanh dịch hoàn chạy theo ống dẫn đi thẳng về phía cửa miệng. Phong chỏi hai tay xuống giường cong mình rút vội mình lên kéo ra ngoài và để thẳng trên bụng Quyên rồi co giật liên hồi mặt nhăn nhó. Quyên bóp nhẹ hai bên hông Phong để cảm giác cái sung sướng của chồng mình cùng lúc đón nhận những tia nóng bay thẳng về phía trước: lần đầu lên tóc, lần kế lên ngực, và cuối cùng nhỏ giọt xuống bụng thấm qua lớp vải vào da thịt . Ướt.

Phương pháp tránh thai của Phong kể ra cũng không an toàn cho mấy nhưng anh chỉ còn cách này thôi, hy vọng Quyên không vác cái bầu đi học .

Thắm thoát thì đã mấy tháng rồi, kể tư ngày Phong và Quyên đám cưới . Hùng ngồi trong quán cà phê nhâm nhi điếu thuốc con mèo đen và tách cà phê xây chừng đã uống hết gần nửa, ngẫm nghĩ về cuộc đời, về tình hình chiến tranh, về cuộc sống gia đình nay mai. Anh nhìn ra phố chợ, cảnh tấp nập người ra người vào: những bà nội trợi đi bộ, những anh khuân vác bốc hàng lên xuống bến tàu, những em học sinh trung học cười cười nói nói trên những chiếc xe đạp, những bác tài xế xe lôi, xe lam bận bịu rước khách, những anh phu xe cong mình đạp xe ba gác chở hàng đống trái cây đủ loại, quít, cam, mận, ổi, xoài, mía, nhãn …Hùng lẫm nhẫm đếm đầu ngón tay, “Mới đó mà đã gần Tết rồi, kể ra mình quen Xuân cũng khá lâu rồi mà chưa bao giờ mình nhắc tới chuyện cưới hỏi với Xuân, mà Xuân cũng lạ, Xuân cũng không bao giờ đề cập tới chuyện đó . Đối với người con gái bình thường thì ai cũng mong muốn có một danh phận cho sớm, sợ lỡ cơ hội hay lỡ thời thì sau này khó kiếm chồng lắm. Hay là Xuân ngại ?”. Thật sự Hùng cũng muốn cho Xuân một danh phận vợ chồng, nhưng lắm lúc gần đây anh bận rộn quân vụ nhiều, hết công tác Sài Gòn rồi Đà Lạt ít khi gặp được Xuân. Nhưng bù lại những lần thiếu thốn xa vắng đó là những lần gặp nhau ôm nhau đắm đuối và trao cho nho những nụ hôn nồng nạn ướt át . Rồi những lần ân ái với nhau thật mặn nồng, liên tiếp xảy ra trong một ngày, và như là kéo dài vô tận để cả hai hầu như kiệt sức hứa hẹn lần sau sẽ … “làm” ít hơn.

Xuân không còn mắc cỡ như những ngày đầu tiên chăn gối với Hùng nữa . Xuân có phần bạo dạn hơn về hình thức và tư thế. Nàng còn chủ động gợi tình hay kích thích những chỗ nhạy cảm nhất của Hùng mà nàng thuộc lòng từ lâu . Nàng biết Hùng thích vuốt ve mơn trớn ở hai bìu ngọc hay mân mê nhè nhẹ đầu núm của Hùng trong những lúc nằm ôm nhau kể chuyện vu vơ . Hùng là một quân nhân tráng kiện, trong tình yêu anh là một người cuồng nhiệt bao nhiêu thì trong tình dục anh còn hơn gấp bội . Những lần ái ân tưởng như chấm dứt ở lần thứ ba trong một ngày nhưng sự va chạm cơ thể, những ánh mắt tình tứ ướt át đam mê đã kéo cả hai thình lình tốc bỏ hết áo quần, lao vào nhục dục liên tiếp không ngừng và rã rượi khi kết thúc.

Đối với Xuân trong vấn đề tình dục, Hùng là một người kiên nhẫn, giỏi chịu đựng và chiều chuộng. Hùng không hấp tấp lao vào hùng hục như những chàng thanh niên mới lớn để rồi chấm dứt bằng sự hụt hẫng thất vọng cho đối phương. Hùng chậm rãi, tỉ mỉ quan sát từng cử chỉ, lời nói của Xuân để biết mình phải nên làm gì, có lúc Xuân muốn anh nhanh thì anh sẽ nhanh, lúc muốn anh chậm thì anh chậm, lúc muốn anh mạnh thì anh mạnh. Nói chung anh là con người kiên nhẫn coi trọng sự sung sướng của người tình mình chính là sự sung sướng của mình. Anh không bao giờ để cho Xuân thất vọng. Anh biết kềm chế bản thân, giỏi chịu đựng. Lắm lúc anh chịu hết nổi thì anh đưa tay bóp vào chỗ kín mình cho thật đau, cho mất đi cảm giác và anh có thể kéo dài cuộc mây mưa cho tới lúc nào Xuân kiệt quệ, thỏa mãn rồi mới tới phiên anh . Về sự chiều chuộng, chắc có lẽ Xuân thích nhất Hùng ở điểm này. Xuân có thể đề nghị bất cứ điều gì mà Xuân muốn, Hùng luôn luôn chấp nhận không một lời nào, hay một cử chỉ nào phản đối . Hùng biết Xuân thích nằm trên hay ngồi trên người anh bởi vì tâm sinh lý hai mặt, mặt nào Xuân cũng đều làm chủ. Vì thế Hùng hay chủ động nằm ngửa ra giường cho Xuân ngồi lên bụng. Những lúc như thế thì Xuân thích lắm vì nàng có thể ngắm nhìn khuôn mặt sung sướng của Hùng và có thể làm chủ tốc độ nhanh chậm tùy hứng. Vã lại ngồi trên Xuân có thể cảm giác được sự sâu hút vào bên trong cơ thể khi nhịp nhàng lên xuống, hoặc là những lúc xuôi dọc qua lại làm cho thành trên âm đạo cọ sát, kích thích tê rần tưởng như là đang bay trên chín tầng mây. Xuân thích nhất kiểu này nên nàng hay đạt được khoái cảm rất sớm. Tuy thế Xuân cũng không phải là người độc tài , những lúc nàng được thỏa mãn chất ngất thì nàng hay làm lại cho Hùng những cái mà Hùng thích không kém. Xuân biết Hùng thích kiểu xoay lưng chổng mông nên nàng chủ động xếp sẵn tư thế cho Hùng quì gối ở phía sau nhích tới . Với tư thế này Hùng đạt khoái cảm rất nhanh vì trong anh tiềm tàn một sự nguyên thủy nào đó của loài người cổ đại hay một con vật động tình.

Ngoài ra Hùng còn có những ảo tưởng phóng túng, Hùng thích làm tình trong lúc Xuân còn đang vận chiếc áo dài bởi vì nó mới tả hết nét đẹp của người con gái Việt Nam. Từ nhỏ Hùng là một người mỹ thuật và sáng tạo , nhìn những người phụ nữ trong trang phục chiếc áo dài thước tha thì anh lại có những ảo tưởng mông lung thầm kín. Anh đã nghĩ ra những tư thế và nét đẹp của một người con gái Việt Nam khi mặc chiếc áo dài nhưng hoàn toàn không có những thứ gì bên trong. Và thế đó, chỉ võn vẹn chiếc áo dài, Xuân nằm ngửa ra giường, truồng nhưng không trần, vẫn cái nét đẹp thanh lịch không phô bày bất cứ sự lõa thể nào . Anh thích thú khi đưa tay vén cái vạt trước lên để ngắm những gì ở bên dưới: một tòa thiên nhiên trắng phau bao đầy một nhúm cỏ đen mướt. Thỉnh thoảng anh bảo Xuân lật ngược trở lại và anh lại lật lên miếng vạt sau để ngắm thưởng hai bờ mông vung cao căng tròn mọng vít . Và thế là anh lại lao vào giữa hai đùi của nàng để vụt tìm như người thợ đào vàng đi kiếm quặng mỏ . Anh tham lam liếm láp đến ngậm miệng nuốt lấy nuốt để những gì tiết ra từ bên trong. Xuân cong mình nhóm đít dậy để cho Hùng tiện việc thỏa thích, nhiều lúc Hùng mõi mệt vì thời gian kéo dài quá đổi , anh nằm ngửa cổ ra giường chờ đợi Xuân ngồi bẹp xuống mặt mình. Lúc này Hùng không còn liếm láp nữa mà anh hầu như ngậm trọn bộ trong miệng nuốt ừng ực những cụm nước giải xuống cổ họng. Những lúc này Xuân sung sướng quá đổi nhìn thấy phần kín đáo của Hùng sừng sửng khiêu khích, Xuân rạo rực vồ lấy và hôn ngấu nghiến như đứa bé thèm mút cây cà rem. Khi Xuân thỏa mãn nằm vật vựa thở dốc là đến lúc Hùng ngồi trở dậy, anh vén nếp áo sau lên để tìm kiếm một tư thế tiện lệ phía sau bờ mông tròn nun núc run rinh mỗi khi anh hứng tình vả “ban bát” vào đó làm nó in hằn lên năm lằn ngón tay đỏ hồng. Xuân sung sướng đón nhận cái khối cương cứng chẹt giữa vào hai gò mông của mình. Chẳng bao lâu thì Hùng đã ngập sâu trong mình Xuân, anh vẩy vùng như con cá lâu ngày bị mắc cạn tình cờ lọt vào biển hồ lênh láng. Hùng kết thúc cuộc mây mưa bằng những cái thúc sau cùng mạnh bạo và nằm sấp lên lưng của Xuân thở hơi nóng lên gáy . Mồ hôi ướt như tắm.

Chiều nọ, Hùng dẫn Xuân đi ra từ khách sạn. Cả hai vô tình đối mặt với những gì mình không nên thấy và cũng không muốn người khác bắt gặp . Thiếu Tá Trung Đoàn Trưởng Đoàn văn Bang sánh đôi với người con gái mà Hùng quen biết. Cô gái đó chính là cô Sương, chủ quán cà phê đối diện với quân trường.

Sự ngỡ ngàng đó không biết phải giải thích sao . Thiếu Tá Đoàn văn Bang có vẻ giận dữ khi bắt gặp em gái mình cùng người thuộc cấp dung dăng dung dẻ đi mướn phòng ngủ . Một cái tát tai có gọi là quá đáng cho người anh lo lắng cho đứa em gái hay không ? Một sự hăm he đổi đi nơi khác đối với Hùng có gì là đáng sợ chăng ? Chuyện đó về sau sẽ rõ . Nhưng mặc khác chính Thiếu Tá Bang cũng rơi vào tình trạng khó xử không biết giải thích thế nào . Thiếu Tá là người đã có vợ và hai mặt con. Tình cảm giành cho vợ con đây Thiếu Tá không thiếu, họa chăng chỉ là sự đam mê tìm kiếm cái khoái, cái lạ . “Một gam của lạ bằng một tạ đường phèn” là thế. Tuy không nói ra lời, nhưng cái tát tai đó giành cho Xuân và cặp mắt sòng sòng nhìn thẳng vào Hùng coi như lời đe dọa cho sự tiết lộ bí mật của Thiếu Tá, là một kết quả không mấy gì hay cho lắm!

Sương là cô gái đến từ miệt vườn Cái Tắc, một tỉnh cách Cần Thơ chừng 15 cây số . Vóc vạc rắn chắc vì lao công làm ruộng từ lúc nhỏ . Năm mười tám tuổi bỏ cha bỏ mẹ, một mình dấn thân ra Cần Thơ để tìm cuộc sống khá hơn. Năm năm trời lặn lội dọc ngang giang hồ, một cô gái bình dị ngây thơ cũng chiếm một địa vị kha khá ở bến xe miền Tây. Trong một lần xung đột giữa các tay anh chị có máu mặt ở bến xe, Sương bị ép vào chốn đường cùng và sắp sửa bị “xử” thì tình cờ Thiếu Tá xuất hiện. Trước vóc dáng và “vẻ đẹp quê quê” của Sương, Thiếu Tá động lòng xuân và quyết định cứu Sương ra . Với địa vị của Thiếu Tá dân anh chị cũng nễ nang phần nào và từ đó Sương mang ơn Thiếu Tá và trở thành người tình bé nhỏ. Sương thường hay lén lút hẹn hò với Thiếu Tá, nay đây mai đó không nơi nhất định.

Thiếu tá “cưng” Sương lắm, ông bỏ ra một số vốn cho Sương mở quán cà phê . Ông thường mua sắm từ những thứ lặt vặt xài trong nhà cho đến những thứ tiện nghi của dân giàu có, kể luôn những bộ trang phục và trang sức đắc tiền cũng được ông tặng. Bù lại sự thương yêu đó, Sương tận tình phục vụ ông hết mức. Đó là những sự đổi chác hoàn toàn sòng phẳng không có chút tình yêu hay trách nhiệm nào tồn tại, chỉ là vật chất và dục vọng. Trong tình dục, Sương là người cho đi không cần lấy lại. Những phút làm tình ngắn ngủi đôi khi tính bằng giây đồng hồ . Sương chưa bao giờ được thỏa mãn hoàn toàn họa hoằn chăng là chỉ đạt được hưng phấn chút chút qua loa . Thiếu Tá biết điều đó, nhưng ông không có bổn phận phải làm cho Sương sung sướng, ông không cần phải luồn cúi để hôn hít những chỗ kín đáo của đàn bà vì đối với ông đó là sự dơ bẫn, sự thấp hèn, sự mất tư cách, mất danh giá địa vị của một người đàn ông. Bản thân còn là người cao ngạo, sinh ra trong một gia đình giàu có, là một công tử đẹp trai học giỏi . Những sự thành công quá sớm đã biến ông thành một người kiêu căng tự phụ . Đối với gia đình, ông là một người “chồng chúa vợ toi”, coi thấp người đàn bà . Nhưng bù lại ông là người rất giỏi trong công việc, cấp dưới ai cũng kính ngưỡng và phục tài ông. Kể ra thì ông không đến nổi nào .

Ông thích nhất là những lúc Sương khẩu dâm cho ông vì đối với ông sự thỏa mãn sinh lý không nhất thiết phải qua đường giao hợp . Ông hay cho rằng cái tuyệt vời của đàn bà con gái không chỉ phải biết thương chồng, lo cho chồng ăn ngon, ngủ ngon và mặc đẹp mà còn phải tìm hiểu những sở thích của chồng. Bản thân Sương đã từng là gái giang hồ, đã từng trải qua nhiều cuộc tình với các tay anh chị nên Sương quá rành về chuyện ân ái nhất là ngón nghề “thổi sáo”. Sương thổi rất điêu luyện có bài bản hẳn hòi, có những khúc dạo đầu bài, có những khúc slow, những khúc “van”, tango, bolero, hay disco … tiếp theo và khi kết thúc là một đoạn giao hưởng êm ái nhớ mãi. Sương hầu như thuộc lòng các đường cong kẻ khất trên hình thù của Thiếu Tá , song song đó Sương còn thuộc lòng và biết trước cả những tiếng ú ớ trong cổ họng của ông mỗi khi Sương lần mò đánh trúng yếu huyệt mà những lúc nàng giỡn hay gọi đó là huyệt “u … a” vì ông rên những tiếng “u … a” . Ông thích Sương khẩu dâm cho ông lắm, ông thích nhìn thấy Sương hì hục ở nơi đó, ông thích nhìn khuôn mặt xinh xinh, hai hàm răng trắng đều hạt bắp, cặp mắt lim dim đang chú tâm làm trọn bổn phận, ông thích nhìn thấy cái lưỡi đỏ hồng của Sương cà quét cho sạch những gì dư thừa ra bên ngoài để rồi một lát sau biến thành bóng nhẵn đỏ hỏn nằm gọn giữa hai làn môi mỏng. Và cuối cùng ông thích nhất là được phóng những dòng sữa trắng trong lên khuôn mặt da ngâm đen làm tương phản giữa hai thế giới đen trắng tốt xấu .

VN88