Hùng đọc xong lá thơ, nước mắt ràn rụa như mưa . Tay run run chợt như muốn té . Người thanh niên vội vả đỡ Hùng dậy .
Hùng nghẹn ngào nói:
– Cậu có phải là con của Xuân, Đoàn Thái Xuân ?
– Đúng rồi, thưa bác . Má con chết hồi tuần trước.
– Cậu họ Mạc ?
– Dạ đúng ! Má con có nói ông chính là ba ruột của tôi đã thất lạc nhiều năm.
– Trời ơi! Con của tôi . Ông trời cho tôi còn sống để chờ ngày này đây mà!
– Ba ! Ba …
– Con ! Con …
Hết
Vài lời tâm sự: câu chuyện thật bi thương đúng với lời tựa của nó: Thảm cảnh chiến tranh, người chết, kẻ bị thương, người tật nguyền, kẻ điên khùng, vợ mất chồng, con mất cha, người yêu bỏ trốn mang theo cái bào thai còn non; thảm cảnh ly tán, chồng “cải tạo”, vợ thăm nuôi; rồi chết chóc trên biển, bọn hải tặc hãm hiếp, con đói khát mà chết; cuối cùng là thảm cảnh xa quê hương, xa vợ con, thời thế thay đổi, con người thay đổi, tình yêu phai nhạt theo năm tháng, ngộ sát, tù tội; cái chết đột ngột của người vợ để lại cảnh gà trống nuôi con…Dẫu sao kết thúc vẫn là sự đoàn tụ thiêng liêng mà kinh bích lịch tôi cố tình dàn dựng.Tôi xin cám ơn các bạn đọc và chia sẻ. (Hết)
(Truyện 18+ hay tại Truyen18.name)