Một năm sau, đám cưới của Hùng và Lệ tuy không rơm rã như người ta nhưng ấm cúng. Chú rễ ngồi trên xe lăn, cô dâu đẩy xe phía sau không khỏi làm cho ai cũng bùi ngùi thương mến.
Đêm động phòng hoa chúc, Lệ dìu Hùng vào nhà tắm.
Lệ bẽn lẽn nói:
– Từ nay em có thể tắm rửa cho anh rồi, anh không được từ chối nữa đó .
Hùng trả lời, tay câu cổ vợ để trút bỏ đôi chân giả gác vào xó góc:
– Được rồi, từ nay em sẽ là người vợ tốt của anh, là cấp trên của anh. Em muốn làm sao cũng được chỉ cần ban lệnh xuống cho anh. Đại úy tuân lệnh!
Lệ mỉm cười . Mở nước vào trong thao . Lệ biết Hùng nhớ anh em, nhớ cấp trên, nhớ cây súng Carbine, nhớ quân đội …
Hùng ngồi đó nhìn vợ lui cui pha nước nóng. Từ ngày bị cụt mất đôi chân, chỉ có đêm nay là anh vui vẻ nhất. Đời anh kể ra cũng không đến nỗi cùng đường. Anh thấy ấm tận cõi lòng.
– Để em giúp anh cởi quần áo . Anh đừng ngại nhen!
– Ừ, anh không ngại đâu .
Lệ trút hết quần áo Hùng ra, rồi kèo Hùng vào thao nước ấm. Lệ xối nước lên mình Hùng. Lệ kỳ cọ tay chân và thân thể cho Hùng. Lệ xoa xà bông lên mình Hùng, gội đầu cho Hùng. Nàng chưa dám nhìn vào nơi kín đáo đó của Hùng nhưng đã quyết định làm vợ Hùng rồi thì nàng đã chuẩn bị tâm lý.
Lệ khẻ nói với Hùng:
– Anh đừng ngại nhe!
Biết Lệ định làm gì, Hùng gật đầu trả lời:
– Ừ, anh không ngại trừ phi là em ngại .
Lệ chà xà bông vào lòng bàn tay cho vấy lên thành bọt. Lần đầu tiên trong đời nàng thấy chỗ kín của Hùng. Lệ hơi sợ . Cố gắng bình tỉnh đưa tay nắm lấy và kỳ cọ, Lệ cảm giác một thứ thịt da mềm mại nằm trong lòng bàn tay . Lệ thấy phấn chấn trong lòng, giựt mình cố xua đuổi ý nghĩ kỳ lạ đó đi, tay vẫn đều đặn, nói như đánh trống lảng:
– A … mà … anh Hùng. Thời gian trôi qua mau quá hả, mới đây thì bé Thơ đã được hai tuổi rồi . Thấy con bé nó dễ thương quá thì càng tội nghiệp cho nó . Mới sanh ra chưa được bao lâu thì đã xa ba mẹ rồi. Không biết sau này đời sống nó sẽ ra sau, nếu được mình coi nó như là con mình, nuôi nấng nó nên người.
Hùng ỡm ờ cho qua chuyện bởi vì Hùng đang rạo rực toàn thân. Hơn hai năm qua, kể từ cái lần cuối cùng gần gủi Xuân vào tháng Giêng năm 68, Hùng chưa bao giờ thấy lại được cảm giác cơi cơi trong lòng. Nhớ năm xưa những giây phút ái ân tuyệt diệu mà Hùng không bao giờ quên, mùi da thịt con gái vẫn phản phất trong tâm anh mấy năm qua . Bàn tay Lệ mềm mại đều đặn mơn trớn ở chỗ kín làm cho Hùng trở về với thực tại.
Lệ bỗng thấy bìu thịt trong tay mình phình to cương cứng. Lệ biết Hùng đang cảm giác gì . Lệ e ấp rút tay về, nói bâng quơ:
– Để em xối nước cho anh nghen, nãy giờ ngâm mình lâu rồi coi chừng anh bệnh đó.
Hùng gật đầu chiều ý, trong lòng thấy tiếc nuối cảm giác đó nhưng anh biết chốc lát nữa đây anh sẽ được thỏa dạ…
Lệ lấy khăn lông lau mình cho Hùng thật khô rồi kè Hùng nhốm dậy thay quần áo . Bộ áo pyjama Lệ mai cho Hùng từ lâu rồi mong có ngày Hùng sẽ mặc cho nàng ngắm. Tuy bây giờ Hùng bị mất đi đôi chân, nhưng Lệ vẫn thấy Hùng mặc đẹp . Hai ống quần của Hùng đã được Lệ xén bớt trở thành quần xà lỏn. Nhờ có nước da trắng sáng nên Hùng thích hợp mặc những bộ pyjama màu sáng hoặc sọc. Đôi tay khéo léo của Lệ kể ra cũng không tệ, những đường kim mũi chỉ thẳng tắp từng hàng, những cái nút được khâu khéo léo và trên túi áo có thêu con đại bàng đang tung cánh. Hùng bận thật bộ áo thật vừa vặn, Lệ hài lòng lắm! Hùng cũng thỏa dạ .
Lệ đỡ Hùng lên bực thềm rồi kề vai cho Hùng níu . Lệ cõng Hùng đi vào giường, cẩn thận đặt anh nằm xuống, vói lấy quyển sách cho Hùng đọc rồi tự mình đi tắm. Hùng ngó theo Lệ bỗng thấy lòng mình lâng lâng thèm khát.
Lệ ngâm mình trong thao nước ấm, nghĩ tới cuộc đời mai sau của nàng và Hùng rồi sẽ ra sao, có đúng như lời của má Lệ nói không: “Trời ơi! Mày lấy nó khổ lắm con à! Lựa thằng lành lặn không lấy đi lấy thằng cụt, thằng què. Chắc là mày điên… Bộ trên đời này đàn ông chết hết rồi sao, không có ai cho mày lựa hả. Hả ? Mày cũng đâu đến nổi xấu xí ế ẩm gì đâu. Nhiều mối may đến dạm hỏi mày, mày cứ thối thác hoài. Tao không hiểu tại sao, tại sao mày lại ưng thằng đó . Nói thiệt đó nghe … Nếu lúc trước thì còn được, bây giờ nó đó hả! không làm ăn gì được hết chỉ nhờ trên số tiền thương bệnh binh của nó thì làm sao mà sống đây. Nó nuôi mày nổi sao . Tiền mày đi may vá chỉ đủ lo cho bản thân mày . Giả vụ như nó nuôi mày nổi đi! Rồi con cái mày tính sau, nó có tròn bổn phận làm cha không. Mày lấy nó là mày cực suốt đời đó con…” Nhưng lúc đó Lệ mặc kệ lời chua ngoa của má, nàng đã quyết chí rồi không ai có thể cản nỗi, cuối cùng má Lệ cũng đành chịu . “Gã phứt mày cho xong, cho rãnh nợ”, má nói .
Lệ đứng dậy lau mình, nhìn vào kiếng Lệ nghĩ ngợi mông lung, “Mình cũng đâu đến nỗi tệ, khuôn mặt ngây ngô, hiền diệu nếu không nói là có phần dễ thương. Nhưng mình đã yêu Hùng, mình bất chấp mọi hậu quả để đến với Hùng.” Lệ vắt mái tóc cho khô rồi chải lại ngay ngắn. Lệ nhìn xuống chân, ngẫm nghĩ, “Thân mình của mình cũng đâu đến nỗi, cũng đẹp lắm chứ bộ, ngực mình căng to cũng như ai, eo thon, chân suông …Mình cũng xứng với anh Hùng lắm!”. Lệ mặc quần lót vào, cái quần thun lụa chật bó mông săn tròn. Lệ kéo cho ngay ngắn rồi cố tình nhìn xuyên qua lớp vải mỏng. Vuốt căng nó ra để lộ chốm lông đen tuyền mờ mờ sau lớp vải. Lệ đưa tay ve vuốt hài lòng với những gì mình có, Lệ biết đêm nay nàng sẽ toại nguyện cái chuyện nàng ao ước bấy lâu . Lệ mặc bồ đồ lụa màu hột gà, vải lụa mát rượi thắm vào da thịt làm cho Lệ khoan khoái . Lệ mỉm cười một mình, thổi tắt cây đèn trứng vịt. Bước ra ngoài .
Nhoáng thấy bóng của Lệ, Hùng đặt cuốn sách lên đầu giường nhoẻn miệng cười dang tay để đón Lệ vào vòng tay. Mùi xà bông xả lâng lâng nhè nhẹ tỏa ra từ thân thể Lệ làm Hùng xao xuyến hít một hơi dài vào lồng phổi. Anh ghị Lệ vào sát ngực mình để cảm nhận da thịt mềm mại của phái nữ mà anh nhung nhớ thèm thuồng trong mấy tháng vừa qua. Anh tham lam quơ quạng đôi bàn tay khắp lưng Lệ trong lúc Lệ chìa hơ cái lưỡi vào môi Hùng cho anh nút nhè nhẹ. Mấy năm qua Lệ thèm muốn được ôm Hùng trong vòng tay, được đặt trên môi Hùng một nụ hôn nóng bỏng, nếm cái vị lạc lạc thơm tho mùi nước miếng của Hùng thì mới thỏa cái lòng mong chờ tưởng chừng như vô vọng. Thì bây giờ nàng đã toại nguyện mặc dù Hùng không còn được nguyên vẹn giống như xưa. Đôi chân Hùng đã mất. Hùng đã tật nguyền …
Lệ chủ động trút bỏ bộ áo pyjama cho Hùng. Từng cái nút một được Lệ cởi ra . Hùng nín thở chờ đợi. Cái cảm giác gay gay từ mười ngón tay khẻ chạm vào cơ thể Hùng làm cho da thịt anh gợn sóng những con gai ốc. Tuy đây là lần ân ái đầu tiên đối với Lệ nhưng nàng có phần hiểu biết rành rẽ về đời sống tình dục như là một người đã có gia đình. Đó là nhờ những lúc rãnh rỗi, chán nãn, hoặc nhớ nhung Hùng Lệ hay thường ngốn những sách có khi dài 4, 5 trăm trang. Những cuốn sách giáo dục như là Người Con Gái Trước Ngưỡng cửa Hôn Nhân, Làm Thế Nào Để Chìu Đấng Phu Quân, Làm Thế Nào Để Trở Thành Người Đàn Bà Tuyệt Vời, Bí Mật Phòng The, Tuổi Mới Lớn, Tuổi Dậy Thì, Những Bí Ẩn Về Cơ Thể Đàn Ông và Đàn Bà, Sự Hấp Dẫn của Phụ Nữ v…v…
Sau khi cởi hết áo quần Hùng, Lệ cũng tự cởi bộ áo lụa màu hột gà của mình ra, Lệ hãnh diện khoe khoang bộ ngực trần vun cao có hai núm vú be bé . Lệ thích được Hùng ngắm nghía mình nên tỏ vẻ không ngượng ngùng cho mấy. Vừa thấy Lệ cởi trần khoe thân thể Hùng ngắm nghía không đặng bao lâu thì tham lam vồ lấy Lệ kéo xuống, vừa bóp vừa mút liếm hàm hồ như con hổ đói. Lệ thấy rân người toàn thân tê rần như có trăm ngàn mạch nước mát chia năm bảy chạy quầng trong cơ thể . Nước miếng của Hùng ấm, nhớt, nhợt nhạt và trơn tru bao phủ vòng quanh quầng vú Lệ . Lệ ôm chầm lấy Hùng kéo rề qua một bên, nằm ngửa lưng ra giường cho Hùng đè sấp mình. Sự hụt hẫng thiếu thốn từ đôi chân nhỏ bé teo nhách của Hùng làm cho Lệ hơi thấy lạ . Nhưng cảm giác giữa hai đùi Lệ thì không thiếu tí nào mặc dù nơi đó đã teo lại hết phần nào do ảnh hưởng của ca phẫu thuật.
Hai tay Hùng nắm chặt tay Lệ, anh cúi xuống liếm láp lên cổ Lệ . Mùi thơm toát ra từ gáy tai của Lệ làm Hùng lim dim đôi mắt. Đôi chân Hùng, chỉ còn lại khúc đùi ngắn ngủn quều quào bơi bơi như con “ba ba” ngụp lặn trong nước, quạt quạt trên bắp đùi non Lệ. Nếu có người thứ ba đứng nhìn thì tưởng chừng như Hùng là một chú lùn đang làm tình với Lệ.
Hùng bơi càng lúc càng mạnh cố nông mình vào giữa hai đùi Lệ nhưng anh thiếu một tư thế của đòn bẩy để nhấc mông lên cao. Anh không thể nào đặt dương cụ mình vào cơ thể Lệ được. Dương cụ cứ bị chùi ra ngoài . Hùng bực bội buông tay Lệ ra, anh chống hai tay xuống giường để lấy thế nhấc người lên cao. Hai chân cụt của anh quệt quạt cố bám sát vào hai đùi Lệ để tìm một tư thế thuận tiện hơn. Hùng cố gắng mấy lần nữa nhưng đều thất bại . Lệ thấy chồng hơi khó khăn bèn đưa tay ra định giúp đỡ, nhưng Hùng thấy tự ái liền nói với Lệ: