VN88 VN88

Bác sĩ gợi cảm hứng thủ dâm bệnh nhân – Truyện 18+

Hắn giự? mình kéo áo che thân lại. Cô bác sĩ bước vào phòng. Hắn nhìn thầm đoán cô bác sĩ này chỉ khoảng mới vừa hơn 30. Nhìn cũng được mắt, chỉ có cái kiếng cận dầy quá. Mái tóc dài tới vai hơi quăn. Tay cô đầy những sợi lông dài mịn màng tươi mát. Hắn nhớ tới hồi xưa mấy tuị bạn loi choi coi tướng con gái hay nói con gái lông tay dài là dâm. Hình như ở Việt Nam hể có cái gì hơi ngon mắt chút là hay nói là gái dâm lắm. Đít bự? chút là dâm, vú nhảy theo nhịp đi là dâm. Ngay cả lông mi dài cũng dâm. Rốt lại chỉ có mí bà ốm tong teo không đít không vú là chính chuyên. Chính chuyên là phải vì đâu có ai cua đâu mà mất trinh nè. Dâm đâu hổng biết nhưng hình như không bao giờ dâm với Hắn cả. Cái xứ Việt Nam hay đồn những lý thuyết bậy ba.. Ngay như bóp vú lại sợ bị vú bự?Hắn còn tức khi nghĩ tới con Tuyết “bồ ruột” cuả Hắn. Hắn nhớ tới lần Hắn và Tuyết đứng núp dưới bóng tối bên dòng sông tâm sự? Tuyết cho Hắn ôm mà không cho Hắn móc chim hay Hắn bóp vú. Hắn cứng cu quá đòi mãi mà Tuyết nhất quyết không cho. Hỏi tại sao thì Tuyết nói:
– Cho anh bóp, vú lớn má hỏi tại sao vú lớn thì nói sao ?

Hắn không biết trả lời sao đành câm miệng ôm con cu cứng ngắt về nhà ngủ cho quên đời đau khổ. Đau khổ quá chớ còn gì nữa. Bóp mà vú bị lớn ?. Dị mí bà thầy ở chuà có ai bóp mà sao cũng lớn dị ? Còn nữa, cô Hai “ve chai”, nhà cổ mua bán ve chai lông vịt”, có chồng hơn chục năm rồi không lẻ chồng cổ hổng bóp sao mà vú cổ chẳng có gì cả. Mê tín dị đoan làm Hắn giận quá mỗi khi nhớ lại “mối tình dưới rặng trâm bầu” ngày xưa. Nhắc tới thầy chùa Hắn lại nhớ tới Dung “ni cô”. Nhà Hắn ở gần chuà X có mấy cô làm thầy. Chùa mà toàn là mấy “thầy” phái nữ không hà. Hắn hay qua đó làm việc thiện như là chẻ củi, gánh nước dùm. Hắn quen Dung ở đó. Dung là con mồ côi được mấy “thầy” nuôi từ hồi còn nhỏ Không biết sao Dung chưa chính thức quy y nên ngày thường không bận áo nâu sồng. Dung chỉ bận áo nâu sồng khi đêm đến chùa lên kinh. Các “thầy” cùng thiện nam tính nữ nguyện trong Đại Hùng Bửu Điện còn Dung thì giữ việc gỏ chuông ở cái chòi chuông nhỏ nhỏ trước sân. Quen mặt, quen lời nhau lâu rồi nên Dung và Hắn hay đùa giởn lắm. Có lần Hắn lợi dụng cơ hội làm như giởn ở chòi chuông ôm Dung vào lòng mà cạ cạ giửa buổi tụng kinh. Hắn giả đò vô tình đùa giởn ôm ngang Dung và vô tình để bàn tay lên đôi vú mềm mại đầy đặn. Dung rung người chới với lạc hồi chuông. Không biết Dung có bị la không mà sau đó nàng tránh mặt Hắn. Hắn cũng sợ sợ mà không khi dám gặp riêng Dung nữa dù biết rằng khi tiếng chuông chùa ru trầm, trên gát chuông đó có nàng con gái tuổi đôi mươi mà Hắn vẫn mơ ước. Hắn thấy mình như là nhân vật trong truyện “Hồn Bướm Mơ Tiên”. Chỉ khác là sau khi anh chàng giự? áo ni cô làm rách lòi cái yếm ra lại hối lỗi còn Hắn khi thò tay chạm vú cuả Dung Hắn chỉ thấy cơn dâm dâng lên làm Hắn mờ mắt. Có xuống hai chục tầng địa ngục Hắn cũng làm chớ nói chi có chín tầng. Không biết Hắn phải chẻ bao nhiêu thước củi, gánh bao nhiêu lu nước mới mong rửa được cái tội làm rung lòng kẻ đã xa lánh mùi đời nữa.
– How are you today ? Giọng cô bác sỉ kéo Hắn về hiện tại.
– I am fine. Thank you and you ? Hắn trả lời như con vện vơi mớ tiếng Anh lờ mờ mà Hắn đang học ở lớp ESL. Bao giờ Hắn cũng như cái máy xổ ra tràng tiếng Anh đóng lon này khi nghe câu “How are you”.
– Anh gặp tôi có chuyện gì ? Cô bác sĩ đổi qua tiếng Việt. Chắc cái giọng tiếng Anh ú ớ đầy mùi phù sa cuả Hắn làm cổ ngại nên nói tiếng Việt cho chắc ăn.
– Dạ thưa bác sĩ bị nổi mụn gì.
– Nổi ở đâu vậy. Giọng cô vẫn đều đều. Mắt không rời khỏi hồ sơ bệnh án cuả Hắn.
– Dạ ở … ơ….Hắn ngập ngừng. Không biết nói sau nữa. Hắn muốn nói con cu mà nói chẳng ra lời. Sao không có từ nào văn hoa chút để tả con cu. Chắc có nhưng mà đầu óc đang lu mờ vì cơn dâm cuả Hắn đã làm Hắn quên hết. Hồi nãy cô y tá hỏi Hắn Hắn nói Hắn nói là penis tỉnh queo. Hình như chỉ có người Việt mới thấm thiá ngôn ngữ Việt.
– Ở dương vật hả. Cô bác sỉ ngước lên nhìn Hắn. Chắc trong hồ sơ có ghi
– Da.. Hắn dạ nhẹ hiền. Ừa, dương vật, vật của phái dương. Vậy mà Hắn quên. Trong những lúc tìm tòi sách sinh lý, Hắn đã nghe từ này. Hắn còn có lần suy nghĩ là sao cuả con trai thì gọi là dương vật mà cuả con gái không ai gọi là “âm vật” cả. Có dùng đi nữa là khi Hắn nghe cô Tư “chè” chửi con gái cuả cổ: “Mày bất hiếu quá coi chừng có ngày âm dật mày à”. Âm đây hình như là âm ma chớ không phải âm là phái nữ. Mà âm dật chớ không phải âm vật.
– Anh đưa con tôi coi cái. Vua*` nói cô bác sỉ vưà ra tay làm hiệu bảo Hắn thả người nằm xuống cái giường khám.

VN88