Trích đoạn – Tôi viết lên đây ngoài việc trải lòng còn muốn chia sẻ với các bạn gái mà tôi đã có dịp đọc tâm sự của các bạn. Tôi khác các bạn ở chỗ quen anh khi anh đã ly hôn và độc thân..
Đọc tâm sự anh xin lỗi tôi vì vẫn còn yêu vợ cũ.
Anh không thuộc về tôi, anh cũng sẽ không có được tôi. Tôi buông tay, anh cũng không liên lạc nữa.
Tôi gặp anh khi anh đã ly dị vợ, các con theo chị vì vẫn còn bé, anh dọn ra ngoài thuê phòng trọ ở riêng. Anh không bắt cá hai ba tay, cũng không che giấu bất cứ điều gì về quá khứ, nhưng một người đàn ông khôn ngoan luôn biết cách khiến cho mình được yêu vô điều kiện mà không cần dùng đến những chiêu trò của một kẻ Sở Khanh, anh là một người như thế. Ngay từ lần đầu gặp gỡ và tìm hiểu, anh đã nói thẳng về chuyện quá khứ cũng như tình trạng hiện tại cho tôi biết. Quyền lựa chọn đi tiếp hay không nằm ở tôi, tôi đã quyết định vẫn cho anh cơ hội, cũng là cho mình cơ hội, và tôi chọn anh.
Ở bên anh tôi cảm thấy như mình đã tìm được người cần tìm kiếm bấy lâu nay. Chuyện anh thường xuyên qua lại với vợ cũ để chăm sóc các con là rất bình thường, anh không giấu giếm và tôi cũng hoàn toàn không thấy đó là vấn đề gì cả. Tôi thậm chí đã nghĩ đến chuyện tương lai, nếu chúng tôi tiến xa hơn và anh muốn nuôi con thì tôi sẽ luôn sát cánh bên anh để chăm lo cho các bé. Quen anh được một thời gian, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp. Chúng tôi rất hợp tính nhau, hiểu nhau và luôn cảm thông, chia sẻ mọi thứ.
Một ngày, qua cuộc cãi vã nhỏ, cuối cùng anh nói vẫn còn yêu chị, đó sẽ là một trong những khoảnh khắc tôi không bao giờ quên được trong cuộc đời mình. Anh xin lỗi nhưng tôi chỉ im lặng, tôi nghĩ câu nói ấy đã nói lên hết tất cả, không cần thêm một lời giải thích hay biện hộ, năn nỉ gì từ tôi hay anh nữa. Nó chỉ có một ý nghĩa duy nhất là anh không thuộc về tôi, anh cũng sẽ không có được tôi. Tôi buông tay, anh cũng không liên lạc nữa.
Chuyện tình núi sông của chúng tôi tưởng như to tát lắm lại kết thúc trong thinh lặng sau một đêm như thế. Tôi đi qua giai đoạn khủng hoảng và suy sụp, chìm lấp giữa những cảm xúc yêu thương ghét hận, tự dằn vặt mình rồi chuyển sang trách móc anh. Đầu óc tôi như muốn vỡ tung vì những suy nghĩ, những câu hỏi không bao giờ có lời đáp. Có lúc tôi muốn tìm anh ra để hỏi rằng có phải ngay từ đầu anh đã luôn yêu chị và chưa bao giờ có chỗ dành cho tôi không? Có phải tất cả chỉ là anh gạt tôi không? Tôi muốn hỏi anh sự hòa hợp mà tôi cảm nhận được rốt cuộc là thật hay do anh quá khéo léo dựng nên khiến tôi phải tin? Rồi tôi không làm vậy.
Tôi nghĩ mình nên giữ lại tự trọng, tôi cần phải trân trọng tôi, điều mà anh đã không làm được. Cho dù ngay từ đầu là anh yêu tôi thật, hay anh chỉ dùng tôi để khỏa lấp sự vắng mặt của chị trong anh thì giờ đây nó cũng không còn quan trọng nữa, điều quan trọng là cuối cùng anh vẫn chọn chị. Tôi biết một khi đã yêu thì chúng ta rất khó để cho lý trí xen vào những cảm xúc mãnh liệt. Chúng ta luôn nghĩ tình yêu của mình là đặc biệt nhất, người mình yêu là người xứng đáng nhất, phù hợp nhất, chúng ta tin vào định mệnh và duyên số đã đưa đẩy thì chắc chắn phải có một cái kết có hậu. Nhưng tôi đã học được đời không như chuyện cổ tích, có những sự trùng hợp đến không thể ngờ được trong chuyện tình giữa tôi và anh. Tại thời điểm đó tôi cũng tin điên cuồng rằng đây là một sự sắp đặt của đấng siêu nhiên nào đó, tuy nhiên nó chỉ có vậy.
Tôi viết lên đây ngoài việc trải lòng còn muốn chia sẻ với các bạn gái mà tôi đã có dịp đọc tâm sự của các bạn. Tôi khác các bạn ở chỗ quen anh khi anh đã ly hôn và độc thân, còn các bạn gặp người ấy khi họ vẫn đang thuộc về một gia đình. Tôi biết cảm xúc đều mãnh liệt như nhau cả. Tôi biết các bạn cũng như tôi, nghĩ duyên này là do trời định và mình phải bắt lấy. Khi quen nhau anh nói với gia đình không êm ấm, chị khiến cho anh ngột ngạt (bằng chứng vững chắc cho điều đó là việc ly hôn của hai người), rồi anh sẽ mang tôi về giới thiệu với gia đình, rằng tôi là người anh đã tìm kiếm bấy lâu nay, cũng có lúc anh bảo tôi đừng yêu anh nữa vì sợ tôi sẽ khổ.
Bạn biết không, tôi đọc biết bao nhiêu tâm sự và chia sẻ, những câu nói ấy tôi thuộc đến nằm lòng và nghĩ mình sẽ không bao giờ tin những người đàn ông nói ra những lời như thế nhưng tôi đã tin anh vô điều kiện. Tôi tin tôi và anh là để dành cho nhau, cũng tin rằng sự hòa hợp sẽ cho chúng tôi một gia đình hoàn hảo hơn là khi anh ở với chị. Giờ đây tôi cũng không thể nào xác định được đó là những lời thật lòng hay chỉ là giả tạo nhưng cứ cho rằng những điều anh nói đều là sự thật, có một sự thật anh chưa bao giờ dám thừa nhận cho đến ngày cuối cùng, đó là tình cảm anh dành cho chị. Một nửa chiếc bánh mì thì vẫn là bánh mì, nhưng một nửa sự thật chỉ là dối trá.
Chuyện nhân duyên rất rắc rối và tôi cũng không phải chuyên gia để thật sự đưa ra một lời khuyên hợp lý. Tôi biết ngày nay gạch đá có thừa nên người ta sẵn sàng ném không thương tiếc vào những ai trót mang danh là “kẻ thứ ba”. Bản thân tôi hiểu ai cũng có một hoàn cảnh, không ai muốn là kẻ đến sau cả. Tuy nhiên, trước khi bạn cho phép mình gắn kết vào một mối quan hệ nào đó, hãy tự hỏi lòng xem bạn đã có bao nhiêu phần sự thật rồi hãy quyết định cũng chưa muộn. Bạn có quyền làm kẻ thứ ba nhưng hãy bỏ tình cảm sang một bên, dành vài phút lý trí nhất của đời bạn để tự hỏi tất cả những hy sinh của bạn và những người liên quan có xứng đáng hay không.
Tôi thấy mình vẫn may mắn vì mọi thứ đã ngừng lại trước khi đi quá xa, chuyện tình cảm giữa tôi và anh cũng không khiến ai phải tan nhà nát cửa hay gây ra một hậu quả nghiêm trọng nào. Sự đau đớn của tôi vẫn còn âm ỉ, vết sẹo cũng in hằn nhưng tôi sẽ luôn nhìn vào như một bài học. Tình cảm dành cho anh tôi sẽ vẫn giữ đó nhưng chắc chắn không tìm anh nữa. Tôi cũng không biết anh có hàn gắn được với chị hay không nhưng luôn mong anh chị sẽ có thể thay đổi như thế nào đó để gia đình của mấy đứa trẻ được trọn vẹn hơn. ( Chị Thu)
( Tâm sự bạn trai quay lưng vì còn yêu vợ cũ)