Được một lát, Phan rút cu ra, rồi trở qua một bên, ngồi lên ghế sa-lông. Tôi đứng dậy, rồi trèo lên ôm anh và ngồi xuống lòng anh. Phan đặt tay lên hông tôi, giúp tôi ngồi lên dương vật anh. Trong tư thế này, tôi thấy âm đạo mình chật ních, gần như đi sâu hết cuối đường. Tôi bắt đầu nhún. Sướng như muốn đứt ruột, nhói vào tận tim, khi anh đưa miệng múm lấy nhũ hoa tôi. Bên kia, Hồng đã nằm ngửa ra từ lúc nào tôi không rõ, và anh Minh ngồi chếch giữa hai đùi Hồng trong một điệu xìlô mùi nhịp nhàng. Tôi thấy nó tự xoa vú nó để tăng thêm cảm giác.
Phải công nhận hai anh “chơi chì”. Đã hơn 20 phút rồi mà vẫn phây phây nắc. Không lẽ hai anh chơi thuốc lâu “ra”!. Còn đang thắc mắc trong đầu, thì anh Phan bảo tôi ngồi dậy, quay mông lại. Tôi làm theo như một người máy ngoan ngoãn. Hai tôi vịn trên ghế sa-lông trong tư thế khom lưng khiêu gợi, âm hộ nhoển sâu về phía sau. Phan cầm dương vật ướt mèm lắc lắc đập lên mông tôi mấy cái, rồi nhoai vào cửa mình tôi. Đến phút này, ra một lần rồi, mà tôi vẫn thấy sướng! Liếc qua nhìn con Hồng, nó vẫn còn nằm ngửa, anh Minh nằm hẳn lên người nó, nắc ành ạch. Nhìn kẻ khác đụ nhau, thấy kẻ khác sướng, tôi như được sướng lây. Tôi rên lên những tiếng vô nghĩa.
Thình lình, anh Phan xô ngửa tôi ra, nhảy vào ngồi giữa hay đùi tôi, ra sức nắc dữ dội. Tôi thấy hai anh “đánh tay nhau hợp tác” rồi cũng thi nhau phi nước kiệu. Không đầy 30 giây sau, Minh xuất tinh trước, anh rút cu ra khỏi lồn Hồng, bắn đầy tinh lên bụng nàng. Hồng liền bắt lấy dương vật xoa nắn, và chà chà cho dịch thể lan ra. Phan xuất tinh sau, anh không rút cu ra khỏi lồn tôi, mà bắn thẳng vào trong. Cảm giác như một tia nước mạnh phọt nhanh vào vách cùng của âm đạo, tiếp theo là một tràng co giựt của cơ dương vật. Mở mắt ra tôi thấy mặt anh đanh lại, tứ chi anh run bần bật, mồ hôi rịn đầy trán. Tôi cũng nới mười ngón tay khỏi ngực anh, và thả lỏng cánh tay xuống ghế. Thở. Chúng tôi ôm nhau, cười nắc nẻ. Con Hồng và anh Minh cũng cười. Mọi việc như xảy ra trong một cơn mê, một giấc mơ sung sướng. Thuốc “lắc” như đã tan dần. Cơ thể chúng tôi bắt đầu mệt mỏi, nhưng cái sướng tinh thần vẫn còn lây lất trong tâm trí.
Sau đó, chúng tôi mặc lại áo quần. Gọi chủ quán tính tiền. Chị em tôi cũng được hai anh “boa” cho một chút tiền. Chúng tôi không lấy, chỉ xin anh một số “lắc” dư còn lại. Chúng tôi cho hai anh luôn số phone di động, dặn: “Có rãnh thì điện cho em liền”. Rồi mạnh ai nấy gọi tắc-xi biến mất về thế giới của riêng mỗi người, thật “vô tư” như một cuộc hẹn hò bình thường của trai gái mới quen. (Hết)