VN88 VN88

Anh đẹo nhau em kiểu này thì em chết mất – Truyện 18+

Tối nay nhân ngày lễ tình nhân cho nên vũ trường liên tục chơi toàn điệu slow. Các anh chị được dịp sờ soạng ôm rịt lấy nhau trong bóng tối. Cũng như mọi khi Trường chọn nơi vắng và tối nhất trong một góc phòng để mê hoặc Mơ. Sau những nụ hôn dài ngây ngất Trường đã tháo tung nút áo của nàng để thò tay vào nắn bóp đôi vú. Hắn mừng rơn khi thấy chiếc áo ngực của Mơ mặc, bữa nay được gài móc ở đàng trước. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi hắn đã mở tung được nó ra cho khỏi vướng víu. Lần này hắn gục mặt hẳn vào đó để hít hà mùi da thịt thơm trinh của Mơ. Lần đầu tiên Mơ được một người đàn ông hôn lên ngực nên cuống quýt, run rẩy hai chân chỉ muốn xụm xuống, nàng đành phải ghì chặt lấy cổ của Trường. Hành động này khiến mặt của hắn càng cà sát lên bộ ngực của nàng hơn. Sau một lúc hít hà, cà môi khắp nơi ở giữa ngực và hai bầu vú. Trường bắt đầu ngoạm lấy cái núm vú đang cương cứng nhay, mút. Tiếng thở dài, tiếng nấc của Mơ mỗi lúc một dồn dập. Nàng cảm thấy sự đòi hỏi sinh lý trong người của nàng bốc lên ngùn ngụt. Nhưng khi những ngón tay của Trường len lỏi vào trong cái quần lót chạm vào cái lỗ đang trơn nhớt thì nàng bừng tỉnh. Nàng nắm chặt tay của Trường hổn hển nói: – Anh Trường ơi! Em ngạt thở quá chắc em xỉu mất. Ngừng lại đi anh. Lỡ người ta nhìn thấy xấu hổ lắm. Trường dùng lưỡi đá lia lịa lên núm vú và ngọ nguậy mấy ngón tay khẩy lên mòng đóc của Mơ, cố tấn công thêm một lần nữa để khuất phục Mơ. Nhưng nàng đã cương quyết giữ chặt bàn tay của hắn không cho di chuyển thêm. Biết đã đến lúc phải dừng lại, Trường làm bộ hối hận, miệng xin lỗi rồi sửa lại quần áo cho Mơ. Hắn ghì nàng vào lòng nói nhỏ vào tai: – Tại anh yêu em, nên chỉ muốn hoà nhập vào em, ở đây em thấy ngộp hả? Hay anh đưa em về khách sạn nhé? Tuy vẫn còn ngây ngất vì những kích thích của Trường, nhưng trí óc của Mơ cũng phác hoạ lên được những gì sẽ xảy ra nếu như đồng ý theo Trường về khách sạn cho nên nàng lấy cớ thoái thác: – Thôi đưa em về nhà đi, mấy hôm nay em đi chơi khuya với anh mãi. Mẹ ở nhà có vẻ không bằng lòng. Mơ tưởng mang bà Báu ra doạ thì Trường sẽ nản lòng, nhưng hắn liền nói: – Bây giờ còn hơi sớm, mình về đó tâm tình một chút rồi anh đưa em về cũng chẳng muộn mà. Biết rõ ràng ý định của Trường. Mơ bèn nói thẳng – Không được đâu. Khi nào anh nói với mẹ xin cưới em thì em mới có thể chiều anh được. – Anh hứa ngày mai sẽ đến xin với bác cưới em ngay. – Thì ngày mai hẵng hay. Bây giờ anh đưa em về đi. Thấy Mơ nói với giọng cương quyết. Trường nghĩ nhanh trong đầu rồi đấu dịu: – Thôi được anh đưa em về, nhưng anh đói bụng quá mình kiếm cái gì ăn đã rồi về. Thấy Trường nghe theo lời mình Mơ cảm thấy sung sướng thoả mãn vì nghĩ rằng mình đã xỏ mũi được Trường. Nhưng nàng có biết đâu sau khi được áp mặt và hôn hít lên bộ ngực êm ái của Mơ thì hắn đã nhất quyết phải ” thịt ” nàng đêm nay. Mấy ngày nay hắn đã chuẩn bị thủ theo trên người viên thuốc kích dục nhỏ bằng đầu đinh màu trắng của Nhật sản xuất. Nhiều lần hắn đã muốn ra tay nhưng vẫn cố gắng đè nén để cho Mơ tự động hiến thân. Đến hôm nay thì hắn không còn nhẫn nại thêm được nữa. Viên thuốc mà hắn sắp sử dụng tuy nhỏ nhưng có sức kích thích rất nhanh và mãnh liệt. Cô nào uống phải nó sẽ riu ríu nghe theo lời đàn ông như là nô lệ. Nó có tác dụng lên hạ bộ của phái nữ làm cho âm hạch cương lên, âm hộ co bóp tiết ra chất nhờn kích thích tình dục dữ dội. Người nào dùng phải nó đều cần phải được giao hoan khẩn cấp, mới giải toả được sự thèm khát trong người. Trường dẫn Mơ vào một quán phở bình dân kêu đồ ăn và nước uống qua loa cho nàng khỏi nghi ngờ. Đợi khi Mơ vào toilet rửa tay thì hắn móc viên thuốc thả vào ly nước cam của nàng. Mơ hoàn toàn không hề hay biết. Sau khi nhấm nháp xong tô phở nàng uống cạn cả ly nước cam. Chỉ một lúc sau nàng cảm thấy chóng mặt, hai má nóng bừng nên nói với Trường: – Sao em thấy chóng mặt và người bức rức quá anh ạ! Trường làm bộ lo lắng đưa tay lên bóp nắn lên vai, lên cổ Mơ : – Chết chắc em trúng gió rồi, để anh phải đưa em về thôi. Bàn tay ấm áp của Trường bóp nắn lên người Mơ khiến nàng cảm thấy dễ chịu và hưng phấn hơn nên nũng nịu nói: – Thôi anh đưa em về khách sạn cạo gió, cho em nghỉ một lát. Chứ về nhà mẹ thấy em như thế này lại lo lắng cho em. Trường chỉ đợi có thế nên liền đứng dậy trả tiền đưa Mơ về khách sạn.

VN88