Thật ra từ lúc Trường vào nhà nói chuyện với mẹ nàng thì nàng đã biết là Trường em của Liên tìm đến. Nhưng nàng không vội xuống chào vì muốn nghe lén những lời đối đáp của hai người. Đến khi nghe Trường nói chưa có vợ, con. Mơ liền so sánh Trường với Trung, người bạn trai của nàng. Quả thật Trường không có dáng dấp nghệ sĩ như Trung. Về tiền bạc thì Trung thuộc loại ” Phá gia chi tử ” con của một cán bộ gốc gộc, nên có lẽ còn nhiều tiền hơn Trường nữa là đàng khác. Nhưng bù lại Trường có cách ăn nói nhã nhặn của người khôn ngoan có học. Một điều quan trọng là nếu như nàng lấy được Trường thì nàng có thể đạt được mơ ước: đi ra nước ngoài mở mang tầm mắt, cũng như được trông thấy những hạt tuyết rơi trắng xoá như trong những phim tập tình cảm Hàn quốc mà nàng hay mướn về coi. – À! Đâu có khó gì cô Mơ. Nếu có lòng tìm thì sẽ kiếm được mà phải không? Bà Báu thấy Mơ đã xuất hiện nên kiếm cớ rút lui để cho đôi trẻ được tự do thoải mái. – Hay bữa nay cậu ở lại dùng cơm nhé. Tôi chạy ra chợ mua thêm tí chất Trường không khách sáo nhận lời, tiện tay anh dúi bà Báu tờ giấy một trăm đô nói: – Vâng, thế thì quý hoá quá cho cháu xin phép được đóng góp tí chất cho bữa ăn. Bà Báu đưa đẩy: – Ấy chết sao lại thế . Có tốn kém gì đâu mà cậu phải đóng góp. Trường nhất định không nhận lại tiền, hắn cương quyết nói: – Nếu bác không nhận cho cháu đóng góp, thì cháu chẳng dám ở lại dùng cơm. Thấy có dằng co mãi cũng không tiện bà Báu liền cười nói: – Thôi được chỉ lần này thôi đấy nhé. Nói xong bà vào trong cắp giỏ đi ra chợ. Trong đầu bà nghĩ ngay phải mua về những món thịt rừng ” mông, dái, vú, đít ” để cho Trường lai rai. Có như thế mới là đồ ăn hiếm, chứ còn heo, gà, bò, vịt, thì chắc ở bên ngoại quốc Trường đã ăn ê hề rồi… Sau buổi gặp gỡ trò chuyện, Trường đã được bà Báu tín cẩn và có ý gán ép Mơ cho Trường. Riêng phần Mơ thì cảm thấy rất vui vẻ, thoải mái khi ở bên cạnh Trường cho nên cũng không phản đối ý định của bà mẹ. Trung bây giờ mờ nhạt hẳn trong tâm trí của Mơ. Nàng đã bỏ Trung không một lời giải thích. Được sự khuyến khích của bà Báu, hai người thường xuyên dẫn nhau đi mua sắm hoặc dạo phố. Tình cảm của Mơ dành cho hắn mỗi lúc một nhiều hơn. * * * Một hôm Trường đón Mơ đi vũ trường. Hắn ăn mặc thật trang trọng, mùi nước hoa đàn ông phảng phất làm Mơ ngây ngất. Không khí vũ trường thật sôi nổi, trẻ trung. Hình ảnh nam thanh, nữ tú kề vai cọ má khiến Mơ phát rạo rực cả người. Trường đi phía sau ôm lấy hông, dìu nàng tiến ra sàn nhảy. Hắn cố tình phà hơi rồi hôn nhẹ lên gáy Mơ làm nàng rùng mình người nổi đầy gai ốc. Ngay lúc ấy ban nhạc trổi lên điệu slow, đèn trong vũ trường tối hẳn. Các cặp trai gái được dịp dính sát vào nhau lắc lư theo tiếng nhạc. Trường cũng ép sát người vào Mơ thì thầm lên tai nàng: – Mơ ơi! Tối nay em đẹp lắm em có biết không? Sao mà anh cảm thấy yêu em quá thế này! Không cần biết là Trường có nói thật lòng hay không, Mơ cũng thì thào đáp trả: – Thì em cũng yêu anh mà. Nếu không em chẳng đi chơi với anh nhiều như vậy. Bất thình lình Trường kéo đầu Mơ ngửa ra, kê miệng của hắn lên miệng của Mơ, rồi lùa lưỡi sang. Tuy không phải là lần đầu Mơ được hôn môi. Nhưng cái hôn đến bất chợt và thật ẩm ướt khiến cho nàng co rúm người lại chịu trận. Trường được dịp dùng lưỡi tung hoành khắp nơi trong miệng nàng. Hắn ghì chặt Mơ vào người, phần hạ thể của hắn ưỡn ra cạ vào bụng nàng. Dưới làn vải quần của hắn mỗi lúc một cộm cứng lên. Mơ hiểu được cái đó là cái gì ? Nàng hơi sợ muốn nhích người ra, nhưng một cảm giác lâng lâng khó tả cũng ùa vào thân thể cho nên nàng để yên cho hắn cọ quẹt. Cứ thế theo điệu nhạc Trường dìu Mơ đi trong bóng tối mờ mờ. Cuối cùng thì lưng nàng đụng phải vách tường của phòng nhảy. Hắn ép nàng sát vào tường để làm điểm tựa, cúi xuống gắn chặt môi hắn lên môi Mơ. Thân hình hắn rùn xuống thật thấp để cái phần cộm cứng được cọ lên hạ bộ của nàng. Tay hắn không ngừng sờ nắn bên ngoài bộ ngực. Toàn bộ những vùng nhạy cảm của Mơ bị Trường tấn công ráo riết, khiến nàng run rẩy như gà mắc mưa chỉ còn biết ôm chặt lấy hắn. Dường như dục vọng của Trường càng lúc càng sôi sục, cho nên hắn bắt đầu cho tay lần xuống dưới, kéo hẳn dây kéo quần của Mơ xuống lùa vào bên trong. Tiếng đàn du dương bỗng dưng ngừng lại làm Mơ chợt tỉnh, nàng hất tay Trường ra lí nhí nói: – Đừng! Anh.. kỳ quá! em sợ! Vừa lúc đó ánh đèn hơi sáng hơn để chuyển sang thể loại nhảy khác. Biết không thể tiếp tục bốc hốt được nữa, Trường đành nhanh tay kéo féc-mơ-tuya của Mơ lên, rồi dìu nàng trở về bàn. Hắn ngửa cổ tu một hơi hết sạch chai bia Heineken như để hạ bớt cơn lợn lòng của mình. Phần Mơ tuy hơi sợ vì sự táo bạo của Trường nhưng những giây phút du dương vừa qua lại làm cho nàng choáng váng, ngây ngất. Mơ còn nhớ khi cặp kè với Trung phải hơn nửa năm trời thì Trung mới dám hôn lên môi nàng nụ hôn đầu tiên, rồi sau đó Trung chẳng dám tiến xa hơn. Nói đúng hơn có vài lần Trung chạm tay lên ngực Mơ, nhưng nàng thẹn thùng giữ tay hắn lại. Do đó Trung không dám bạo dạn thêm nữa. Lần này quen với Trường chỉ trong một thời gian ngắn mà nàng đã để cho hắn tấn công đủ cả mọi chỗ nhạy cảm trên thân thể, nên nàng cảm thấy hơi xấu hổ, Mơ bảo hắn: – Em nhức đầu quá! Hay tụi mình về đi anh. Kinh nghiệm bản thân cho Trường biết phải từ từ lại, chớ có vội vàng mà có thể hư bột, hư đường, vì vậy tuy cơn thèm muốn còn đang dâng lên đến tận óc, hắn cũng đành phải nén lại để đưa Mơ về nhà. Sau khi đưa Mơ về nhà. Hơi men trong người bốc lên, làm cho sự ham muốn sinh lý trong người hắn càng bùng lên dữ dội. Trường móc cell phone ra định gọi Đào để giải quyết cái của nợ đang căng cứng trong quần. Thì mới nhớ là không mang theo mảnh giấy ghi số phone của Đào và cuốn sổ tay mà hắn thường luôn mang theo trên người. Thế là Trường đành phải quay về. Khi vào nhà hắn nghe thấy tiếng nước chảy róc rách trong nhà tắm. Cơn dâm dục trong người Trường lại nổi lên réo rắt. Hắn rón rén sáp lại gần cửa phòng tắm nhìn trộm vào lỗ khoá. Hình ảnh Liên trần truồng dưới vòi hoa sen tuy không rõ nét, nhưng lại gây kích thích cho hắn kinh khủng. Trường cho tay vào trong quần lôi hẳn khúc gân cứng ngắc ra vọc, mắt không bỏ sót từng động tác kỳ cọ nào của Liên. Trong đầu hắn đấu tranh liên tục. Cuối cùng thì sự dâm dục đã chiến thắng lý trí. Trường cho tay xoay cái nắm cửa. Cửa không gài! Hắn nhẹ nhàng tiến vào. Liên đang đứng xoay lưng về phía hắn nên không hề mảy may hay biết. Nàng vừa xoa xà bông lên bầu vú, vừa khẽ hát nho nhỏ một bản tình ca. Kể từ ngày chồng nàng đạp phải mìn hy sinh lảng nhách trong khi rút quân từ Campuchia về lại Việt Nam. Thì Liên cảm thấy như bị hụt hẫng trong tình cảm và cuộc sống. Cũng may nàng còn có bà mẹ chồng được sang Úc đoàn tụ với cha con Trường. Hàng tháng đều đặn gởi tiền về cho Liên nuôi dưỡng đứa cháu. Cũng nhờ vậy mà cuộc sống của nàng được ổn định và sung túc. Liên tưởng rằng rồi đây mình sẽ ở vậy nuôi con khôn lớn. Nhưng ngờ đâu tình duyên lại vụt đến giữa nàng và ông thày trẻ dạy học kèm cho đứa con gái. Thế là những ái ân, cuồng nhiệt mà nàng đã phải gián đoạn đến gần mười năm, nay được dịp trở lại và còn bùng cháy dữ dội hơn. Tay Liên lúc này đang kỳ cọ lên hai môi mép. Tuy cách đây vài tiếng đồng hồ chúng đã được no nê bởi đôi môi và bộ phận sinh dục của người tình, nhưng bây giờ sau vài cái đụng chạm của ngón tay, nó lại như muốn căng phồng lên. Trường ở đàng sau tuy không thấy rõ ràng những ngón tay của Liên đang làm gì nơi giữa háng. Nhưng thân hình của Liên càng lúc càng uốn éo, mắt lim dim, mặt ngửa lên trời thì hắn cũng đoán ra nàng đang làm gì? Hắn nhẹ nhàng trút bỏ quần áo, đánh bạo vẹt tấm nylon trắng quây xung quanh chỗ Liên đứng tắm để nước khỏi bắn ra ngoài. Chồm tới ôm chầm lấy Liên. Bất thình lình có người ôm chặt trong khi mình đang loã lồ, khiến Liên hốt hoảng ré lên. Nhưng Trường đã nhanh tay bịt lấy miệng của nàng lại. Sau vài giây hoảng hốt Liên nhận ra người làm ẩu là Trường thì nàng tức tối càng vùng vẫy chống cự. Trường hổn hển nói: – Yên nào, để yên cho tôi yêu chị một tí . Tiếng Liên thoát ra từ kẽ tay. – Ơ! Chú này, buông tôi ra ngay, không thôi thì đừng trách nhé. Sao chú lại dám làm thế với chị cơ chứ! Trường cũng không vừa doạ lại: – Thì chị giỏi thì la lên đi. Xem tôi có giết chị ngay không?. Chị tưởng tôi không biết chị đang có tình nhân à! Tôi gặp chị với nó đú đởn ở khách sạn Thăng Long. Tôi mà nói cho Bu biết chuyện này, thì chị không còn một đồng xu mà sống. Khôn hồn để cho tôi và chị cùng sướng một tẹo, rồi mọi việc đâu sẽ vẫn như cũ.