Yến cười khúc khích. Nàng ngập ngừng một lúc lâu. Bàn tay nàng chải vào mái tóc bồng bềnh của người tình:
– Em thú thật với anh là em rất thích phô diễn thân thể trước mặt đàn ông con trai. Em có cái thú này từ lâu lắm rồi. Để coi…. ờ… ờ… từ lúc bắt đầu mọc lông là em đã thích con trai nhìn người em rồi.
– Để làm chi vậy? Thục hỏi.
– Thì …trước hết là khoe ta đây có của qúi, mọc lông rồi nè. Sau nữa là để chọc cho mấy cậu con trai nứng lên chơi.
Thục phá lên cười:
– Em ghê thiệt. Sau chiều nay thì anh biết là em có máu dâm nặng rồi. Cái vụ em thích cởi quần áo biểu diễn và phô bày cho con trai xem là một căn bệnh đó !
– Căn bệnh ? Bệnh gì? Anh chỉ nói nhảm. Định doạ em đó hả?
– Không anh nói thật. Căn bệnh ấy gọi là bệnh thích phô bày thân thể cho người khác phái xem. Em có máu dâm nặng lắm đó.
Yến cười sặc sụa. Vừa cười nàng vừa đấm vào lưng Thục thùm thụp:
– Anh ghẹo em. Ờ mà hình như em có máu dâm thiệt đó anh! Anh chịu em nổi không?
Thục trà lời:
– Anh chấp em luôn đó.
– À… Anh nhớ nha.
Thế là Yến lại bắt Thục phải phục vụ. Dĩ nhiên là Yến bắt Thục phải bú cho tới khi nàng lăn lộn vì khoái lạc rồi mới cho chàng leo lên. Và nàng bắt Thục phải làm thật mạnh cho đến khi nàng ra mới thôi.
Bữa nay, ngồi cạnh Phong, trí óc Yến lãng đãng nhớ lại hôm làm tình với Thục khi nàng thấy con cặc của Phong cương cứng ngắc trong quần. Yến loay hoay nghĩ kế hoạch để tấn công. Nàng thừa biết đối với một chàng trai tân như Phong, hấp tấp sẽ làm cho anh ta sợ hãi. Vậy phải từ từ cho chàng tưởng rằng chàng đang chinh phục một cô gái còn trinh. Như aậy thì mới thú vị.
Từ lúc nãy tới giờ, hai người vẫn ngồi sát vào nhau. Mặt mày Phong đỏ ké vì con cặc chàng đang cương cứng. Bỗng Yến làm rơi cây viết ngay xuống đũng quần. Chàng chưa kịp có phản ứng thì Yến đã đặt tay nàng xuống ngay chỗ đó như thể là để lượm cây viết, và tay nàng chạm vào con cặc của Phong. Yến duy trì sự đụng chạm như thế vài giây rồi mới từ từ rút tay lên. eến rờ trán của Phong rồi giả bộ hốt hoảng:
– Ủa anh Phong đang bệnh, phải không? Người anh nóng như lửa teế này chắc là bị cảm gió rồi đó. Để em cạo gió cho anh kẻo để lâu có thể trở thànnh bệnh nặng đó.
Chàng suy nghĩ:
“Có thể là người mình nóng thật. Tại vì mình nứng quá cở nứng mà. Ờ… cứ để cho con nhỏ cạo gió rồi mình sẵn dịp đè nó làm đại. Chắc nó sẽ cho, vì xem ra nó có vẻ thích mình lắm. Hay là nó mê mình rồi cũng chưa biết chừng.”
Nghĩ vậy, nên Phong đứng lên và bảo Yến theo chàng vào phòng ngủ lấy dầu “cù là.” Yến theo Phong vào phòng. Phong lục trong tủ đưa hộp dầu cho Yến. Nàng cầm hộp dầu “cù là” thản nhiên ra lệnh cho Phong:
– Anh cởi quần ra đi. Chỉ chừa lại cái quần lót thôi. Như vậy mới cạo gió được.
Phong ngoan ngoãn làm theo lời Yến. Nhưng khi trên người càhng chỉ còn cái quần lót thì chàng đâm ra lúng túng ngay, vì phía trước quần chàng đã bị con cặc đội hẳn lên một cục to tổ bố. Yến giả bộ như chẳng thấy gì. Nàng bảo Phong nằm sấp trên giường rồi bắt đầu thoa dầu và cạo gió. Yến chỉ thoa một tí dầu vì nàng thừa biết rằng Phong đâu có bị cảm cúm gì đâu. Một lát sau, nàng cởi áo ra, vừa cởi nàng vừa nói:
– Bận áo nó cản trở, vướng víu quá. Em phải cởi ra để hai cánh tay được thông thả mới cạo gió cho anh được.
Quều quàu một vài cái cho có lệ, Yến bảo Phong lật ngửa người nằm ngữa lên để nàng xoa dầu lên bụng. Nhìn con cặc nứng nhổng hẳn lên trong chiếc quần lót của chàng, Yến không còn tự nhiên được nữa. Nàng cững nứng. Xoa xoa bụng Phong một lát rồi Yến nắm nhẹ con cặc của Phong, qua làn vải rồi giả vờ hỏi:
– Cái này là cái gì cứng dữ vậy? À, mà sao nó nóng qúa vậy anh?
Phong hơi ngượng, nhưng chàng tự hỏi thầm:
“Lẽ nào con nhỏ này đã 22 tuổi rồi mà chưa thấy con cặc của đàn ông bao giờ là chuyện vô lý.” Nghĩ vậy chàng hỏi Yến:
– Thiệt em không biết nó là cái gì hả?
Yến ấp úng:
– Em có nhìn thấy đàn ông trần truồng bao giờ đâu mà biết.
Phong nhìn vào mắt Yến như dò hỏi. Rồi chàng ngẫm nghĩ:
“Nếu qủa thật mi chưa thấy thì hôm nay ta sẽ cho mi biết mùi cặc lỏ là gì”
Chàng nói nhỏ:
– Nếu em chưa bao giờ nhìn thấy cái của quý này thì … Anh cho em nhìn đây.
Vừa dứt lời, chàng tuột ngay cái quần lót ra và quăng vào góc giường. Yến nhìn chăm chú con cặc đang cương cứng ngắt của Phong rồi từ từ thò tay nắm lấy nó. Nàng nói:
– Trông nó ngộ, và đỏ quá hén.
Phong cười khanh khách:
– Cái này người ta gọi là con cặc. Nhưng … Chắc em giả bộ chứ em đã 22 tuổi chẳng lẽ nào em chưa biết cái này gọi là cái gì.
Yến giả vờ giận dỗi, phụng phịu:
– Em nói thiệt mà anh không tin em hả. Thôi em giận rồi. Em về đây.